Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 34







Sau khi chia tay Lâm Gia Mộ và trước khi gặp Trang Hãn Học, Thu Triết Ngạn từng có vài cuộc tình ngắn ngủi. Khi đó, anh vẫn chưa quên được Lâm Gia Mộ, thỉnh thoảng lén vào xem tài khoản mạng xã hội của anh ta, xem xong còn cẩn thận xóa lịch sử khách truy cập.

Mãi cho đến bây giờ, khi nhận được email từ Lâm Gia Mộ, Thu Triết Ngạn mới chợt nhớ ra rằng mình đã không để ý đến Lâm Gia Mộ gần một năm rồi.

Lâm Gia Mộ là đàn em của ba anh, từ nhỏ anh đã quen biết người anh dịu dàng và điềm đạm với má lúm đồng tiền khi cười này.

Đến tuổi dậy thì, có một lần anh vô tình thấy Lâm Gia Mộ và một người đàn ông vào nhà nghỉ. Sau đó, anh bắt đầu điên cuồng ảo tưởng về người đàn ông này và nhận ra xu hướng tính dục của mình là đàn ông.

Rồi come out với gia đình.

Sau đó, anh theo đuổi Lâm Gia Mộ.

Nhưng họ không ở bên nhau lâu.

Anh bí mật thi vào ngôi trường Lâm Gia Mộ làm việc, thi đậu rồi mới tỏ tình vào kỳ nghỉ hè sau khi tốt nghiệp cấp ba.

Lúc đó tuổi trẻ, anh quá dính người, chỉ muốn ở bên cạnh người yêu mọi lúc, còn hay ghen tuông, gây ra bao nhiêu chuyện lùm xùm. Hai người bắt đầu cãi nhau, làm hòa, rồi lại cãi nhau, lại làm hòa. Anh đã cố gắng gọt giũa chính mình theo yêu cầu của người yêu nhưng không thể làm được trong thời gian ngắn. Anh cho rằng đó là một tình yêu cháy bỏng tâm hồn, mà thứ Lâm Gia Mộ muốn lại là chốn nương tựa êm ấm dài lâu.

Cuối cùng, Lâm Gia Mộ không thể chịu được sự cố chấp và non nớt của anh nữa, quay trở lại vòng tay của bạn trai cũ.

Bởi vì lúc ấy anh đang học tại ngôi trường Lâm Gia Mộ làm việc, nên khi chia tay, Lâm Gia Mộ đã nộp đơn từ chức.

Sau khi thầy Lâm rời trường, anh đã hỏi thăm tin tức về anh ta từ những người khác, nghe nói anh ta đã gia nhập một công ty với tư cách nhân viên nghiên cứu khoa học. Còn anh cũng đổi khoa, chuyển ngành, sau khi tốt nghiệp thì nhận lời mời của đàn anh, về nước gây dựng sự nghiệp.



Đến nay đã chín năm.

Đây là chuyện xưa giữa anh và Lâm Gia Mộ.

Không ngờ Lâm Gia Mộ lại chủ động muốn giúp anh.

Thu Triết Ngạn cảm thấy rất nan giải, một mặt anh thấy xấu hổ khi bạn trai hiện tại về nhà trộm tiền cho mình, mặt khác, bạn trai cũ đã xa cách 9 năm muốn vươn tay giúp đỡ, nhưng anh cũng không thể vui vẻ chấp nhận.

Thu Triết Ngạn suy nghĩ một lúc, xem thì cũng xem rồi, dù anh có nhận hay không cũng phải lịch sử trả lời mail. Anh trả lời đại khái, cảm ơn sự quan tâm của anh ta, nhưng tạm thời không cần.

Đêm đã khuya, Thu Triết Ngạn trả lời mail xong chuẩn bị đi ngủ, vừa định tắt máy tính thì âm báo có mail mới vang lên.

Lâm Gia Mộc trả lời anh.

Thu Triết Ngạn đành nhấp vào xem. Rõ ràng Lâm Gia Mộc đã viết cái mail này từ trước, anh ta viết cả đoạn dài. Anh xem lướt qua, thấy cũng phải năm, sáu ngàn chữ. Nội dung đại khái là nói khéo rằng anh ta đưa ra đề nghị này cũng không có ý gì khác, đồng thời bảo Thu Triết Ngạn yên tâm, anh ta biết tin Thu Triết Ngạn hiện đã có bạn trai và đang tính đến chuyện kết hôn từ ba mẹ anh, ngoài ra không có ý gì khác. Kế đó là gần đây anh ta nghe nói ba mẹ Thu Triết Ngạn đang cần hỗ trợ tài chính, nên mới biết công ty của anh đang gặp vấn đề và cần giúp đỡ gấp. Anh ta cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với sự nghiệp mà Thu Triết Ngạn gây dựng được, đã nghiêm túc xem xét dự án của anh và cảm thấy rất đáng tiếc, muốn giúp chút công sức, hy vọng rằng Thu Triết Ngạn sẽ không cảm thấy ác cảm vì họ từng đổ vỡ, điều quan trọng lúc này là cứu công ty anh. Chung quy là muốn khuyên Thu Triết Ngạn nhận sự giúp đỡ của mình.

Thu Triết Ngạn bỗng nhiên nản lòng.

Sao anh ta bướng thế nhỉ?

Đúng là vì nhận được email của Lâm Gia Mộ đã khiến anh nhớ lại thời niên thiếu huy hoàng, khi anh bị người yêu đá vì sự non nớt của mình, anh đã quyết tâm phải trưởng thành, trở thành một người đàn ông chững chạc và đáng tin cậy.

Nhưng giờ anh đang làm gì? Vì ghen tuông mà không chịu hợp tác với Giang Nhược Vân; vì ghen mà không giao thiệp với Sở Tấn; vì tự ái nên không muốn lấy tiền của Trang Hãn Học; vì thấy mất mặt nên từ chối sự giúp đỡ của bạn trai cũ.

Quá ấu trĩ, quá cố chấp!

Những năm qua anh đã trưởng thành thật sao?

Thu Triết Ngạn thở dài thườn thượt.

Anh ngả người ra sau, dựa vào lưng ghế văn phòng, nhìn lên trần nhà.

Thu Triết Ngạn nhắm mắt lại, khuôn mặt tươi cười vô tư của Trang Hãn Học như hiện ra trước mắt anh, hắn cười hì hì nói với anh: “Tiểu Thu, sao trông em ủ ê thế? Sẽ xấu đi đấy, em mà xấu thì tôi không thương em nữa đâu. Đến đây nào, cho em mượn điếu thuốc của tôi. Làm một hơi rồi sẽ vui như lên trời luôn.”

Muốn ôm anh ấy quá, hôn một cái, rồi mọi buồn phiền đều sẽ tan thành mây khói trước nụ cười rạng ngời đó.

Thu Triết Ngạn đóng cửa công ty, về nhà nghỉ ngơi.

Còn phải phản hồi tin nhắn của Lâm Gia Mộ, không thể trì hoãn; công ty của chủ tịch Sở cũng đang thúc giục anh trả lời; kế hoạch của Trang Hãn Học còn chưa đến nơi đến chốn, giờ rút lui vẫn còn kịp.



Trong tiết trời lạnh giá, Thu Triết Ngạn rửa mặt bằng nước lạnh, anh nhìn khuôn mặt tiều tụy của mình trong gương, không biết mình có thể trụ được bao lâu.

Anh nhất định phải đưa ra quyết định.

Đúng lúc này, điện thoại reo, anh nhìn thấy ID người gọi: Trang Sâu Lười.

Chỉ liếc một cái mà khóe miệng đã bất giác cong lên.

Thu Triết Ngạn lập tức nhấc máy: “A lô? Cục cưng.”

Trang Hãn Học đi thẳng vào vấn đề, “Tiểu Thu, không hay rồi.”

Thu Triết Ngạn hỏi: “Sao vậy anh? Bình tĩnh, từ từ nói.”

Trang Hãn Học kể: “Không phải tôi muốn bí mật chuyển hồ sơ đầu tư của em sao? Kết quả lại xui xẻo, vừa bị ba phát hiện… Ba bảo tôi làm ẩu quá nên giáo huấn một trận, may mà chưa phát hiện quan hệ của tụi mình, chỉ bắt tôi làm lại thôi. Thế là tôi làm lại, rồi còn nhờ anh hai sửa lỗi giúp nữa. Tình hình không tốt như trước, nhưng tôi sẽ nỗ lực hết sức vì em.”

Thu Triết Ngạn càng nghe càng lơ đễnh, đột nhiên hỏi: “Trang Hãn Học, em muốn hỏi chút chuyện về anh hai anh. Rốt cuộc vì sao lúc trước anh hai anh phải bỏ nhà đi, mấy năm rồi vẫn không về?”

Sự chú ý của Trang Hãn Học chợt bị kéo về, Thu Triết Ngạn hỏi gì hắn đáp nấy: “Tôi nói rồi mà, thì là bỏ nhà theo trai đó.”

Thu Triết Ngạn hỏi: “Này thì em biết, em muốn biết tình hình cụ thể kìa. Tính sơ sơ thì lúc anh hai anh bỏ nhà đi cũng trạc tuổi anh bây giờ, phải không? Em tra trên mạng, thấy bảo anh ấy gia nhập công ty sau khi tốt nghiệp đại học, phát triển công ty lớn mạnh, làm việc cũng hơn mười năm rồi.”

Trang Hãn Học suy nghĩ, “à” một hồi mới nhớ ra: “Tôi nhớ rồi, lúc ấy anh hai đang đi xem mắt khắp nơi. Ba mẹ nói anh ấy lớn rồi, phải kết hôn sinh con. Tôi nhớ… tôi nhớ trước khi bỏ nhà đi, anh hai đang tìm hiểu một đối tượng xem mắt không tệ. Quào, anh hai giấu kỹ thật đó, tôi cũng không biết hóa ra ảnh với anh Khải Minh đã yêu nhau từ lâu, hình như là từ hồi đại học. Tôi cứ tưởng ảnh là trai thẳng, sau này sẽ kết hôn với người phụ nữ kia, hai nhà cũng gặp mặt, ăn cơm cả rồi. Nhưng tôi không thích cô đó lắm, mà cô nàng cũng chẳng ưa tôi.”

“Lúc anh bỏ đi tôi còn đang du lịch, chưa biết chuyện gì xảy ra thì bị ba mẹ gọi về, hỏi tôi có biết anh hai đi đâu không.”

“Làm sao tôi biết được? Đúng không? Bình thường tôi chạy chơi khắp nơi, mà ba mẹ lại hỏi tôi anh hai đang ở đâu.”

“Sau đó, người nhà của anh Khải Minh đến tìm, hai nhà thảo luận, tôi mới biết anh hai bỏ nhà theo trai.”

“Tôi nói em nghe, lúc đó, thật sự là… nhà tôi trở thành tâm điểm drama của giới nhà giàu thành phố S luôn! Dạo đó, mỗi lần tôi ra ngoài chơi, gặp ai cũng bị hỏi, ‘Này, nghe nói anh trai anh bỏ trốn với đàn ông à? ‘”

Trang Hãn Học càng nói càng hăng, giọng điệu đầy sinh động.

Thu Triết Ngạn thì không cười nổi, anh vờ lơ đễnh hỏi: “Anh Khải Minh là ai? Cũng là người anh quen à?”

Trang Hãn Học nói: “Ừa, tên ảnh hơi lạ. Ba ảnh họ Tô, mẹ họ Tần, tên ảnh là Tô Tần Khải Minh. Ảnh và anh hai lớn lên cùng nhau, chơi chung từ thời ở truồng tắm mưa rồi. Ba tôi và ba ảnh là bạn làm ăn. Nhà anh Khải Minh cũng giàu lắm.”

“Ầy, sau khi bọn họ bỏ trốn, hai nhà cũng bất hòa.”



“Ba tôi nói con người ta dụ dỗ anh hai, còn ba ảnh thì nói anh hai là đầu sỏ gây chuyện.”

“Nhưng tôi nghe anh hai nói, mấy năm qua anh Khải Minh đã làm hòa với gia đình rồi, thỉnh thoảng cũng qua lại.”

“Lúc đó, ba tôi còn làm giấy chứng nhận cắt đứt quan hệ cha con với anh, nói nếu anh muốn kết hôn với anh Khải Minh thì phải ký giấy, thế là anh hai ký luôn.”

Lòng Thu Triết Ngạn nặng trĩu, “Vậy là anh hai anh đã giấu kín hơn 30 năm trước khi lấy hết can đảm come out với gia đình. Anh ấy đã bị gò bó và sống một cuộc đời mà mình không muốn sống, phải không?”

Trang Hãn Học nói: “Phải không? Nhưng ảnh bỏ đi lâu rồi, giờ sống tự do lắm.”

Thu Triết Ngạn cảm thấy anh vợ mình là một người không dễ sống chung, anh thở dài: “Anh hai anh có ý chí mạnh mẽ mà còn bị ba mẹ gò ép lâu như vậy. Sâu lười ơi, anh ở nhà không dám không nghe lời ba mẹ đâu, phải không?”

Trang Hãn Học lắp bắp bảo: “V-vẫn ổn mà.”

Rốt cuộc Trang Hãn Học cũng nhận ra có gì đó không đúng, hắn bổ sung: “Cũng không phải chuyện gì tôi cũng bằng lòng…”

Thu Triết Ngạn nói rất nghiêm túc, gần như hèn mọn: “Em không cần một trăm triệu nữa. Trang Hãn Học.”

“Em xin anh, hãy về đi.”

“Một trăm triệu này cần trả giá quá lớn, em không kham nổi.”

“Em không thể chấp nhận dù chỉ một chút khả năng mất đi anh.”

“Em không cần tiền, em chỉ cần anh thôi.”

Hết chương 34.