Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

Chương 163



“Em đi tắm trước sẵn tiện pha nước nóng cho anh trước. Cứ ngồi trò chuyện một lát tắm cũng không muộn.”

Mang trà ra xong, Vương Doãn Mạt nhìn Hạ Thương nói một câu rồi gật đầu với Chương Diễn mới rời đi.

Vương Doãn Mạt vừa đi, anh ba Chương Diễn liền thích thú nhìn Hạ Thương.

“Cưới khi nào? Còn nữa, sao nhặt được cô vợ hợp với tính cách của em thế chứ?.”

Chương Diễn lần đầu gặp đã rất thích và ưng người em dâu út này.

“Học cùng trường, khó theo đuổi lắm đấy”

Hạ Thương nhếch môi cười rồi trả lời.

Cả hai nhiệt tình trò chuyện không ai để ý đến nét mặt của Ôn Lan vô cùng khó coi.

Trị thương đã xong, Chương Diễn và Ôn Lan ra về.

Vương Doãn Mạt tắm xong xuống lầu thấy Hạ Thương đang ngồi chờ cô trên sofa.

“Vợ”

Thấy Vương Doãn Mạt xuống Hạ Thương quay đầu sang gọi một tiếng.

Vương Doãn Mạt nhanh chân đi tới, mùi sữa tắm thoang thoảng trên người cô xộc thẳng vào mũi Hạ Thương khiến anh tham lam muốn ôm lấy cô.

Mũi anh cọ cọ vào cổ Vương Doãn Mạt khiến cả người cô run lên.

“Đi tắm trước”

Vương Doãn Mạt đẩy đầu Hạ Thương ra rồi dìu anh lên lầu tắm rửa.

Cả ngày hôm nay đã rất mệt mõi, nhưng hôm nay Hạ Thương lại nhiệt tình vô cùng.

Cứ tưởng anh sẽ buông tha cho cô nhưng không, đêm đó Vương Doãn Mạt còn mệt mõi hơn là khi đi cứu anh từ rừng về.

Sáng hôm sau, Hạ Thương dậy trước, có hàng chục cuộc điện thoại đã làm phiền anh sáng tới giờ.

Là bên phía công ty của anh gọi đến, Hạ Chính có lẽ đã giở trò với công ty của anh.

Hạ Thương cười mỉa mai, ông già đó đang chặt mọi đường sống của anh nhưng cũng quá xem thường anh rồi.

“A Thương”

Vương Doãn Mạt đã dậy, cô nhìn anh liên tục nghe điện thoại thì muốn hỏi thăm xem có giúp được gì không.

“Anh đây”

Nghe tiếng vợ gọi, Hạ Thương nhanh chóng cúp máy rồi bước vào.

“Có gì sao anh?”

Vương Doãn Mạt nghiêng đầu hỏi.

“Chắc là bên phía Hạ Chính đã giở trò, bên phía công ty đang gặp vấn đề nhưng anh cho người xử lý rồi.”

Hạ Thương vuốt tóc Vương Doãn Mạt ôn nhu trả lời.

“Tên cáo già đó không có lương tâm như vậy.”

Vương Doãn Mạt cắn môi suy nghĩ.

“Anh đợi lát”

Vương Doãn Mạt nhanh chóng xuống giường vọt vào nhà vệ sinh 10 phút sau trở ra.

Cô tìm laptop của mình rồi hành động.

Bàn tay cô lướt như bay trên bàn phím máy tính, một loạt những hàng số và dòng chữ kì lạ hiện ra trên màn hình.

Hạ Thương chăm chú nhìn tay cô rồi nhìn trên màn hình.

Vương Doãn Mạt quả thật làm anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

“Xong. Em đã tăng thêm tường thành bảo vệ cho hệ thống công ty anh. Sau này làm việc sẽ thấy an tâm hơn chút”

Vương Doãn Mạt nhìn nhìn màn hình máy tính rồi quay sang nhìn Hạ Thương.

“Cảm ơn em.”

Hạ Thương hôn lên trán Vương Doãn Mạt một cái, anh vô cùng cảm kích cô.

“Đi ăn sáng nhé.”

Hạ Thương nhéo nhéo má Vương Doãn Mạt rồi dùng sức đứng dậy.

Vương Doãn Mạt nhanh tay đỡ lấy anh.

Khi cả hai đang ăn sáng, Hạ Thương có điện thoại gọi đến.

Anh ngồi tại bàn nghe điện thoại, Vương Doãn Mạt ngoan ngoãn ngồi bên cạnh dùng bữa.

Nghe điện thoại xong, Hạ Thương quay sang nhìn Vương Doãn Mạt.

“Tối nay có tiệc, chúng ta cùng đi nhé”.

Hạ Thương muốn dùng bữa tiệc để giới thiệu Vương Doãn Mạt cho mọi người.



Tối hôm đó, Vương Doãn Mạt và Hạ Thương cùng đi đến sảnh vip của nhà hàng Thiên Hà.

Lúc đẩy cửa vào phòng riêng, tất cả các anh em của Hạ Thương đều có mặt.

“Đến rồi sao?”

Anh Cả Viên Thượng vừa trở về từ nước ngoài lập tức đến thăm Hạ Thương.

“Ồ, đông đủ vậy sao?”

Hạ Thương điểm mặt từng người rồi nhếch môi cười.

Có mặt tại buổi tiệc nhỏ hôm nay có anh Cả Viên Thượng, anh Hai Ôn Thời và em họ Ôn Lan, ngoài ra còn có anh Ba Chương Diễn.

“Đây là vợ em, Vương Doãn Mạt.”