"Mẹ Đừng tức giận"Thẩm Lạc Ngưng vừa lái xe vừa nói.
"Người đàn bà đanh đá đó.
Mẹ chẳng thèm để ý đến bà ta" Sở Vân Dung đã nguôi bớt tức giận trong người.
"Mình đi shopping nhé" Thẩm Lạc Ngưng hiếm khi đòi hỏi.
"Được.
Mau đi thôi" Sở Vân Dung thấy con gái muốn đi shopping cùng mình thì vui vẻ đồng ý.
TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI
"Mau lấy cái này cho tôi.
Cái kia nữa" Sở Vân Dung dẫn Thẩm Lạc Ngưng vào một shop quần áo, lựa hết món này đến món kia.
"Mau, lấy cái kia, số đo dựa theo con gái tôi" Sở Vân Dung lại cất giọng.
"Mẹ à, con có nhiều quần áo lắm rồi" Thẩm Lạc Ngưng thấy có chút hối hận khi đề nghị đi shopping cùng Sở Vân Dung.
"Quần áo con đơn giản quá, mua thêm vài cái phong cách một chút" Sở Vân Dung cau mài nói.
Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đây thì cứng miệng, cô ngoan ngoãn nghe lời, không nói gì nữa.
Ra khỏi shop thời trang nữ, Sở Vân Dung lại có thêm yêu cầu.
"Bên kia có shop thời trang nam, con có muốn mia cho Đình Hi vài bộ đồ không?"
Thẩm Lạc Ngưng liếc nhìn shop thời trang đó sau đó gật gật đầu.
"Vâng.
Đi xem thử một chút"
Một lát sau, cả hai rời khỏi Trung Tâm Thương Mại tay không vì họ mua rất nhiều nên đành để lại địa chỉ, nhờ vận chuyển đến tận nhà.
Thẩm Lạc Ngưng có chút buồn cười với mẹ của mình.
Mỗi lần đi shopping đều như vậy sao?
Thẩm Lạc Ngưng cùng Sở Vân Dung trở về Đại Viên.
Thẩm Ý Thi vẫn còn ở Đại Viên đợi Sở Vân Dung về.
Cô ta thấy Sở Vân Dung về liền nhào đến ôm tay bà.
"Mẹ.
Con vừa mới tập đàn xong, bây giờ con đàn thử lại cho mẹ nghe nhé"
"Ừm.
Đợi một chút.
Mẹ đi thay đồ đã" Sở Vân Dung cười nói rồi đi thẳng lên lầu.
"Có phải chuyện tao nhận lại ba mẹ ruột là do mày làm ra không?" Sau khi Sở Vân Dung đi, Thẩm Ý Thi liền thay đổi nét mặt.
"Đúng vậy" Thẩm Lạc Ngưng không hề giấu diếm trả lời.
"Tại sao mày lại làm như vậy?" Thẩm Ý Thi nghiếng răng nói.
"Chẳng phải là do chị trước sao? Thẩm Ý Thi, đừng day vào tôi" Thẩm Lạc Ngưng nhếch miệng nói.
"Thẩm Lạc Ngưng, tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu" Thẩm Ý Thi vô cùng tức giận nói.
"Tôi đang đợi chị tìm đến tôi đây" Thẩm Lạc Ngưng vẫy vẫy tay quay đi.
Thẩm Lạc Ngưng quay về Cầm Viên ăn tối với Vương Lão Gia sau đó quay về căn hộ Đế Đô của mình.
Cô vừa tắm rửa, lên giường đọc sách thì có điện thoại gọi đến.
"Alo?" Thẩm Lạc Ngưng nhấc máy.
"Ann, có chuyện rồi...."Lục Tiểu Hy sợ hãi nói.
"Có chuyện gì?" Thẩm Lạc Ngưng cau mài nói.
"Enly với Ady, xảy ra chuyện rồi.
Hiện tại bọn mình đang ở nước Y" Lục Tiểu Hy hiện tại vô cùng lo lắng, giọng điệu có chút run rẩy.
"Gửi địa chỉ cho mình, mình đến đó" Thẩm Lạc Ngưng lạnh nhạt nói.
Sau khi cúp máy Lục Tiểu Hy.
Thẩm Lạc Ngưng gọi cho Vương Lão Gia cùng Thẩm Lão Gia bảo rằng mình đi nước Y du lịch sau đó thay đồ bay thẳng qua nước Y trong đêm.
Bệnh Viện Nước Y.
"Ann"Lục Tiểu Hy thấy bóng dáng quen thuộc của Thẩm Lạc Ngưng thì khẽ gọi.
"Mau kể rõ chuyện này" Ánh mắt của Thẩm Lạc Ngưng lúc này đang rất đáng sợ.
"Ady anh ấy, rơi vào tay Pop rồi, hiện tại đã được vài tháng.
Bọn mình...!sợ cậu lo lắng nên không nói với cậu mà tự hành động" Lục Tiểu Hy cúi đầu nói.
"Haha"Thẩm Lạc Ngưng bỗng dưng cười to.
"Em đừng trách Tiểu Hy.
Là do anh" Andrew cất giọng.
Thẩm Lạc Ngưng quay đầu nhìn Andrew.
"Các người rất giỏi.
Tốt" Thẩm Lạc Ngưng vẫn cười.
Nụ cười của Thẩm Lạc Ngưng khiến cho Lục Tiểu Hy sợ đến sởn gai ốc, Thẩm Lạc Ngưng tuy ít cười nhưng mỗi khi cô cười như vậy thì liền có điềm không tốt.
Đúng như dự đoán, Thẩm Lạc Ngưng cum tay đấm vào bụng Andrew khiến anh đau đến nhăn mặt.
"Giấu tôi lâu như vậy? Các người đợi Ady chết rồi mới sẽ nói cho tôi sao? Các người nghĩ tôi sẽ ngoảnh mặt làm ngơ, không cứu sao?" Thẩm Lạc Ngưng túm cổ áo Andrew hét lên.
Thẩm Lạc Ngưng hiếm khi kích động như vậy.
"Ann, xin lỗi" Lục Tiểu Hy cúi đầu nhận lỗi.
Thẩm Lạc Ngưng nhìn sang Lục Tiểu Hy sau đó buông cổ áo Andrew ra.
"Đưa cho mình nơi ở hiện tại của Pop" Thẩm Lạc Ngưng lấy lại dáng vẻ ban đầu.
"Hiện tại, Pop đang ở vùng biên giới của nước Y"Lục Tiểu Hy nhanh chóng trả lời Thẩm Lạc Ngưng.
"Để anh trang bị vũ khí cho em" Andrew cất giọng.
"Được"Thẩm Lạc Ngưng gật đầu.
"Chúng ta cùng đi" Cả Andrew cùng Lục Tiểu Hy đồng thời lên tiếng
"Hai người ở lại trông coi, chăm sóc cho chị Enly.
Một mình em đi là đủ" Thẩm Lạc Ngưng quay đầu bước đi.
Andrew và Lục Tiểu Hy biết một khi Thẩm Lạc Ngưng quyết định là sẽ không đổi ý nên cũng không nói nhiều.
Trong một căn phòng nhỏ, Thẩm Lạc Ngưng nằm dài trên giường, hai mắt mở to nhìn lên trần nhà.
Cô lấy điện thoại ra gọi cho Vương Đình Hi.
"Alo? Bã xã?"Vương Đình Hi hôm nay rất nhanh đã nhấc máy.
"Ông xã.
Anh có bận không?" Thẩm Lạc Ngưng bỗng nhiên hỏi.
"Không có.
Có chuyện gì sao?" Vương Đình Hi có chút khó hiểu.
"Không có gì.
Chỉ muốn nói chuyện cùng anh."
"Nghe nói em đang ở nước Y du lịch?" Vương Đình Hi hỏi han.
"Vâng.
Em đang đi du lịch" Thẩm Lạc Ngưng trả lời.
"Qua bên đó, nếu có khó khăn trong giao tiếp thì tìm một người phiên dịch giúp em" Vương Đình Hi dặn dò.
"Em học giỏi Ngoại Ngữ.
Không cần đến phiên dịch đâu" Thẩm Lạc Ngưng có chút buồn cười.
Vương Đình Hi đầu dây bên kia khẽ ho khan hai tiếng.
"Vậy, em cúp đây.
Làm việc suôn sẻ nhé" Thẩm Lạc Ngưng ôn nhu nói.
"Được.
Tạm biệt" Vương Đình Hi cười nói.
Sau khi cúp máy, Thẩm Lạc Ngưng liền nhanh chóng lên đường đi về biên giới nước Y.
"Đội trưởng.
Đến giờ rồi" Lục Thành gõ cửa nói.
"Xuất phát đến biên giới nước Y" Vương Đình Hi lạnh giọng nói.