Chiều hôm đó, Thẩm Lạc Ngưng vào bệnh viện thăm Sở Vân Dung.
Hiện tại Sở Vân Dung có chút buồn bã, tuy bà không thể hiện ra mặt nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua ánh mắt của bà Thẩm Lạc Ngưng liền biết.
"Tiểu Ngưng.
Con không sao chứ con?" Sở Vân Dung thấy Thẩm Lạc Ngưng thì cất giọng hỏi.
"Con không sao.
Mẹ lo cho sức khoẻ của mẹ đã.
Hôm nay con rất lo đó" Thẩm Lạc Ngưng nhìn nhìn bà khẽ nói.
Tuy cô không có dành cho bà quá nhiều tình cảm nhưng hay tin bà nhập viện cô cũng vô cùng lo lắng.
"Chuyện của Ý Thi.
Con...." Sở Vân Dung nâng mắt nhìn đứa con gái của mình.
Hôm nay Thẩm Ý Thi không tim nói ra những lời vô cùng cay nghiệt khiến bà có chút không tin.
"Mẹ đừng để tâm.
Con cũng sẽ không làm gì chị ta" Thẩm Lạc Ngưng vừa gọt táo vừa nói.
Sở Vân Dung thấy con gái nói vậy thì im lặng không trả lời cô.
Một lát sau Thẩm Khiêm vào chăm sóc cho Sở Vân Dung nên Thẩm Lạc Ngưng quyết định về Cầm Viên.
Vừa về đến nhà Thẩm Lạc Ngưng liền có điện thoại, là Justin hắn gọi đến.
"Honey à, thời gian qua để em thoải mái tự do rồi.
Bây giờ quay về bên cạnh anh được chưa nhỉ?" Giọng nói khàn khàn bên đầu dây điện thoại bên kia vang lên.
Thẩm Lạc Ngưng im lặng không trả lời.
"Thập Nhất, em mau trả lời đi nào!" Thấy Thẩm Lạc Ngưng im lặng, Justin hắn lại lần nữa cất giọng.
"Anh nghĩ rằng tôi sẽ trả lời như thế nào?" Thẩm Lạc Ngưng lạnh giọng trả lời.
"Để anh đoán xem....Chắc là không nhỉ?" Justin giả vờ ngập ngừng trả lời.
"Nhưng mà, nếu em không tự giác quay về....tôi sợ người thân bên cạnh em sẽ gặp nguy hiểm nha" Justin vô tư nói.
Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đây thì ánh mắt khẽ động, cô chợt nhớ lại việc ba mẹ của Hứa Du bị tai nạn trên đường đến nơi diễn ra hôn lễ của cô.
"Justin.
Tôi hỏi anh, việc ba mẹ của Hứa Du xảy ra tai nạn có phải do anh làm ra không?" Thẩm Lạc Ngưng bình tĩnh hỏi Justin.
"Là tôi thì sao? Mà không là tôi thì sao?" Justin không nghiêm túc hỏi ngược lại.
"Khốn nạn.
Anh dừng ngay cái trò bẩn thỉu như thế lại đi" Thẩm Lạc Ngưng nghe đến đó thì đã chắc chắn được đáp án của câu hỏi.
Cô thấp giọng mắng.
"Thấp Nhất chửi người cũng đáng yêu như vậy sao" Justin cười lớn nói.
"Tốt nhất anh nên trốn thật kĩ, đừng để tôi tìm ra anh" Thẩm Lạc Ngưng lạnh nhạt nói sau đó cúp thẳng điện thoại.
Bên phía Justin sau khi nói chuyện điện thoại xong hắn liền ôm ngực trái ho khan vài tiếng.
"Thuốc đây thuốc đây.
Đã bảo nói chuyện ít thôi mà" Allain đứng bên cạnh Justin đưa thuốc và nước cho hắn ta.
Justin nhận lấy thuốc quăng thẳng vào miệng sau đó uống một ngụm lớn nước mới làm đỡ đi cơn ho dữ dội lúc nảy.
Uống thuốc xong hắn tựa ra sau ghế nhìn lên trần nhà.
"Gọi Lăng Chi, bảo cô ta trong vòng hai ngày phải làm cho đám người Lục Tiểu Hy bị thương.
Đây là cơ hội cho cô ta chuộc tội" Justin bỗng dưng cất giọng nói với Allain.
Allain nhận lệnh sau đó liền đi giao nhiệm vụ cho Lăng Chi.
.....!
"Chết tiệt.
Còn đàn bà điên này trâu bò thật" Lục Tiểu Hy hiện tại đang trú ẩn trên một cái cây thật to.
Phía xa xa có một bóng người chạy nhanh đến, dường như cô ta đang tìm thứ gì đó.
Lục Tiểu Hy thu chân lên, nín thở mà trốn.
Hôm nay khi cô đang đi dạo trong Trung Tâm Thương Mại thì bị truy sát, nhận ra có người theo dõi mình, Lục Tiểu Hy liền liên lạc với nhóm Ady cứu trợ.
Người được ra lệnh truy sát dường như nhận ra mình đã bị phát hiện nên liền không che giấu mà ra mặt thẳng, cô ta lộ diện sau đó đuổi theo Lục Tiểu Hy một mạch tới thẳng một khu rừng.
Sau khi không tìm thấy bóng dáng của Lục Tiểu Hy, Lăng Chi liền rời khỏi nơi đó đến chổ khác tìm kiếm.
Lục Tiểu Hy nhanh chóng tìm đường tẩu thoát.
Ra khỏi khu rừng liền thấy xe của nhóm Ady đang đợi.
"Aizzz, con đàn bà điên đó, cô ta dai như đỉa ấy" Lục Tiểu Hy sau khi lên xe an toàn liền dựa vào ghế nghĩ ngơi.
"Chắc là người của Justin?" Ady đạp ga phóng thẳng về phía trước.
"Cô ta là người đã giả mạo Ann lần trước" Tuy trong quá trình chạy trốn gấp gáp nhưng Lục Tiểu Hy vẫn quan sát được dáng người cùng cặp mắt được lộ ra của Lăng Chi.
"Gọi cho Ann hỏi em ấy bên đó vẫn ổn chứ?" Enly cất giọng.
"Để em gọi" Lục Tiểu Hy gật gật đầu sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Thẩm Lạc Ngưng..