Lý Chí Thành cầm lấy điện thoại, gọi cho số điện thoại mới của con trai Lý Thiên Vũ bên châu Phi, nhìn thấy số điện thoại và mã vùng là của châu Phi, Hoàng Hiếu Phương cũng không hoài nghi gì cả, không lâu sau, điện thoại được chuyển.
"Xin chào, đây là văn phòng tướng quân Kars, xin hỏi có chuyện gì?" Người nói chuyện chính là một cô gái châu Phi, là tình nhân của Lý Thiên Vũ ở bên đây, bởi vì bên kia toàn là da đen, cho nên Lý Thiên Vũ không thể chịu nổi.
Lý Thiên Vũ đã chuẩn bị tốt hết rồi, làm cho nàng ta già bộ là thư ký của tướng quân Kars để nghe điện thoại, chẳng qua, làm vậy thì nàng ta cũng biết được bí mật của gia tộc, sau này muốn bỏ cũng hơi khó.
Lý Thiên Vũ đang suy nghĩ này nói cho tình nhân, để cho nàng biết được khi tham gia lừa đảo như vậy, nàng ta nhất thời vui vẻ. Tiểu Lệ xuất thân là một nhân viên phục vụ, không có bối cảnh gì, chỉ có dáng người hơi đẹp mà thôi.
Lý Thiên Vũ nhìn trúng nàng, liền dẫn nàng đến châu Phi, nàng cũng biết mình cũng chỉ là một món đồ chơi trong lúc cô đơn của Lý Thiên Vũ mà thôi, sớm muộn gì cũng có ngày bị Lý Thiên Vũ đá, chẳng qua, nàng vẫn ôm hy vọng, bởi vì mỗi tháng Lý Thiên Vũ cho nàng không ít tiền, nàng đã tích góp được một khoảng, coi như là đường lui sau này của mình.
Bây giờ, nếu Lý Thiên Vũ kêu tham gia vào hoạt động lừa đảo này, vậy chứng minh rằng Lý Thiên Vũ cũng đã tin tưởng nàng, hơn nữa, về sau Lý Thiên Vũ sẽ không bỏ rơi mình được, cho nên Tiểu Lệ vô cùng hưng phấn.
Lý Thiên Vũ cũng không có biện pháp, bên cạnh hắn chỉ còn một mình Tiểu Lệ mà thôi, không kêu nàng giả mạo làm thư ký của tướng quân Kars, thì kêu ai đây? Dù sao thì Lý Thiên Vũ nhất định không thể cưới Tiểu Lệ đuuợc, nhưng mà làm tình nhân lâu dài thì cũng được.
"Xin chào! Tôi là Lý Chí Thành của Lý gia ở Singapo, xin cô chuyển lời cho tướng quân, tôi có chuyện quan trọng cần thương nghị với ngài ấy!" Lý Chí Thành nghiêm trang nói.
"Vâng, xin ngài chờ chút" Tiểu Lệ dùng tiếng Anh để trả lời, tiếng Anh vốn là ngôn ngữ thông dụng tại Singapo, cho nên căn bản là không gặp khó khăn.
Một lát sau, trong điện thoại truyền ra giọng nói của Tiểu Lệ: "Xin chào, Lý tiên sinh, tướng quân Kars đang họp, tôi sẽ ghi lại chuyện của ngài, lát nữa tướng quân Kars sẽ gọi điện trả lời"
"Vậy cũng được! Làm phiền cô" Lý Chí Thành nghiêm trang nói, nhưng trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử Lý Thiên Vũ này cũng không tệ! Còn biết giả dạng nữa, biến thành một tướng quân bận rộn luôn! Thật là có chút ý tứ! Xem ra đầu óc của nó cũng không tồi, đáng khen ngợi! Lý Chí Thành nghĩ như vậy đó.
Mà bên kia, Lý Thiên Vũ cũng đang chửi mắng: "Con mẹ nó, thằng khốn Đại Ngưu này tại sao lại? vào toilet lúc này! Đúng ngay thời khắc qua trong lại không biết dừng lại sao? Ở đây đang chờ hắn giả dạng làm tướng quân Kars nè!"
"Tôi cũng không biết nữa!" Một thủ hạ của Lý Thiên Vũ trả lời: "Hay là để tôi đi coi thử!"
"Đi, lẹ lên! Lôi đầu nó ra khỏi toilet!" Lý Thiên Vũ tức giận nói: "Con bà nó, bên này còn có chuyện quan trọng nè!"
"Nếu hắn vẫn chưa xong thì sao?" Người kia hỏi.
"Chưa xong thì lấy cái bọc ni lông nhét vào ở dưới đũng quần đi!" Lý Thiên Vũ cả giận nói: "Mặc kệ thế nào cũng phải lôi đầu nó ra đây!"
"Ok!" Người này gật đầu, vội vàng chạy đến hướng toilet.
Một lát sau, người này mang theo một tên to con đến, mà tên này chính là một quân nhân của tướng quân Kars, tên là Đại Ngưu.
"Lý thiếu gia, xin lỗi…" Đại Ngưu ngượng ngùng nói.
"Được được!" Đại Ngưu nói xong, vội vàng làm theo lời dặn của Lý Thiên Vũ, bấm số điện thoại của Lý Chí Thành.
Lý Chí Thành nhìn thoáng qua số điện thoại trên màn hình, sau đó vội cung kính nghe máy: "Alo, tôi là Lý Chí Thành đây!"
"Lý tiên sinh à! Tôi là Kars đây!" Đại Ngưu gãi gãi đũng quần của mình, sau đó nghiêm trang nói.
"Xin chào tướng quân Kars!" Lý Chí Thành thầm nghĩ, thằng con này cũng không tệ, tìm một người có giọng nói rất giống, đều thô lỗ như vậy, mình còn nghe mà tưởng lầm là tướng quân Kars không.
"Có chuyện gì? Vừa rồi tôi đang họp!" Đại Ngưu thầm nghĩ, vừa rồi ở trong toilet coi như cũng là họp rồi, haha!
"Là như vậy, chuyện nhận thầu của các mỏ vàng kia!" Lý Chí Thành nói: "Tài chính của chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi, ngài xem lúc nào có thể ký hiệp ước?"
"Hiệp ước?" Đại Ngưu nhìn Lý Thiên Vũ một cái, sau đó nói: "Bây giờ cũng được, lát nữa tôi sẽ kêu thư ký chuyển fax phần hiệp ước qua cho ông!"
"Tốt, tốt!" Lý Chí Thành vội nói: "Đúng rồi, đối tác của tôi Hoàng Hiếu Phương muốn nói vài câu với ngài!"
"Được rồi!"
Lý Chí Thành vội đem điện thoại cho Hoàng Hiếu Phương, sau đó dặn: "Ông nói chuyện với tướng quân đi, tướng quân đang chờ đó!"
"Được" Hoàng Hiếu Phương vội gật đầu, cầm lấy điện thoại cung kính nói: "Tướng quân Kars, xin chào, tôi là Hoàng Hiếu Phương!"
"Ừ, xin chào!" Đại Ngưu trả lời.
"Chuyện mỏ vàng kính nhờ ngài, chúng tôi cũng thật lòng hợp tác!" Hoàng Hiếu Phương nói.
"Ừ, nếu ông không có thành ý thì tôi đã không giao mỏ vàng cho ông rồi!" Đại Ngưu dựa theo lời dặn của Lý Thiên Vũ, trả lời.
"Đúng vậy, đúng vậy!" Hoàng Hiếu Phương thở phào, xem ra tiền lúc trước là mất trắng rồi, lần này hy vọng tướng quân Kars sẽ không xuống quá nhanh: "Vậy tốt rồi, cứ như vậy, chúng tôi sẽ chuyển tiền cho ngài!"
"Được! Lát nữa tôi sẽ kêu thư ký chuyển fax qua!" Đại Ngưu nói.
Hoàng Hiếu Phương đ? ưa điện thoại cho Lý Chí Thành, Lý Chí Thành lại nói vài câu, sau đó mới cúp máy. Lúc này, Hoàng Hiếu Phương cũng đã yên tâm hơn rất nhiều, dù sao thì trực tiếp nói chuyện điện thoại với" tướng quân Kars" cũng tốt. Không lâu sau, máy fax trong phòng làm việc nhận được tín hiệu đường truyền từ nước X, hợp đồng đã được chuyển tới.
Lý Chí Thành nhận được hợp đồng, liền kêu thư ký photo ra một bản nữa, sau đó cầm xem xét, thấy không có vấn đề, rồi giao lại cho Lý Chí Thành: "Không có vấn đề, có thể!"
"Được, vậy chúng ta cùng nhìn!" Lý Chí Thành cầm lấy hợp đồng, sau đó đặt lên bàn ở giữa Hoàng Hiếu Phương.
Hoàng Hiếu Phương cũng hiểu được, loại hợp đồng này chỉ có tác dụng lâm thời mà thôi, nếu như chính quyền lại thay đổi, tướng quân Kars bị lật đổ, thì nó trở nên vô dụng ngay.
Nhìn nhìn một chút, thấy nó không khác gì với hợp đồng cũ của mình, liền gật đầu nói: "Ông xem có vấn đề không! Nếu không thì chúng ta ký tên!"
"Tốt, nếu không có vấn đề, chúng ta ký hợp đồng thôi!" Lý Chí Thành nói xong, lấy cây bút ra, ký tên lên hợp đồng, sau đó đưa cho Hoàng Hiếu Phương, Hoàng Hiếu Phương cầm lấy cây bút, hít sâu một hơi, sau đó ký tên mình xuống hợp đồng, dù sao sau khi ký xong thì cái mỏ vàng kia sẽ thuộc về mình, ông làm sao mà không cao hứng cho được?
Sau khi ký tên xong, Hoàng Hiếu Phương đem hợp đồng trả về cho Lý Chí Thành, Lý Chí Thành cầm lấy, thấy không có vấn đề, liền chuyển hợp đồng vào trong máy fax, rồi bấm số điện thoại của tướng quân Kars.
Rất nhanh, điện thoại đã được chuyển, người bắt máy vẫn là thư ký của tướng quân Kars, Tiểu Lệ: "Xin chào, đây là văn phòng của tướng quân Kars"
"Xin chào, tôi là Lý Chí Thành của Lý gia ở Singapo, chúng tôi vừa mới ký hợp đồng với tướng quân Kars, bây giờ đang chuyển fax đến, xin cô kiểm tra và nhận cho, chuyển giùm cho tướng quân!" Lý Chí Thành nói.
"Không có vấn đề, đã nhận được hợp đồng, tôi đi chuyển cho tướng quân" Tiểu Lệ nói.
Cúp điện thoại, Lý Chí Thành nói với Hoàng Hiếu Phương: "Được rồi, xong! Chúng ta chỉ cần chờ điện thoại của tướng quân Kars, sau đó chuyển tiền là ok!"
Hoàng Hiếu Phương gật đầu, lo lắng ngồi trên ghế, lẳng lặng chờ tin tức, chuyện mỏ vàng này đã làm ông rất phiền não, bây giờ rốt cục cũng giải quyết xong, coi như là hết việc! Lúc này, tướng quân Kars đã gọi điện đến, Lý Chí Thành vội nghe máy: "Xin chào tướng quân Kars, đã nhận được hợp đồng chưa?"
"Nhận rồi!" Đại Ngưu nói: "Không có vấn đề, tôi sẽ đưa số tài khoản cho ông, ông chuyển tiền thuê vào trong tài khoản của tôi!"
"Tốt, không thành vấn đề!" Lý Chí Thành nói.
"Tài khoản của tôi là xxxxx, tên cũng của tôi, Kars!"? Đại Ngưu nói.
"Tôi nhớ rồi, chúng tôi đối chiếu một chút, số tài khoảng là xxxxx, tên là Kars, đúng không?" Lý Chí Thành nói.
"Đúng rồi, sau khi chuyển tiền xong thì gọi cho thư ký của tôi!" Đại Ngưu nói.
"Tốt tốt!" Lý Chí Thành nói.
Cúp điện thao5i, Lý Chí Thành cầm cái số tài khoản ấy đưa cho Hoàng Hiếu Phương: "Tài khoản đây, bây giờ có thể chuyển không?"
"Số này đúng không?" Hoàng Hiếu Phương cẩn thận nói: "Nếu như sai là chết đấy!"
"Không sai! Tôi và tướng quân Kars đã xác nhận lại rồi, chính là số này!" Lý Chí Thành khẳng định gật đầu.
"Vậy là tốt rồi!" Hoàng Hiếu Phương cầm lấy số tài khoản, sau đó nói: "Vậy tôi đi chuyển khoản! Máy tính của ông có thể lên mạng không, để tôi vào ngân hàng trên mạng chuyển tiền!"
"Có, máy tính tôi có thể lên mạng!" Lý Chí Thành chỉ vảo máy tính trên bàn làm việc, nói: "Ông dùng cái máy này đi!"
Hoàng Hiếu Phương đăng nhập vào ngân hàng trên mạng, sau đó nhập số tài khoản của" tướng quân Kars", sau đó nhấn nút gửi, một lát sau, hệ thống thông báo" Chuyển khoản thành công", đến lúc này, toàn bộ tiền đã chảy vào trong tài khoản của" tướng quân Kars" rồi.
"Tốt! Đã chuyển xong rồi, có thể gọi điện cho thư ký của tướng quân Kars, thông báo cho bọn họ biết!" Hoàng Hiếu Phương nói xong, không biết là vì sao mà đột nhiên trong lòng ông cảm thấy không yên.
"Được!" Lý Chí Thành cố nén xúc động, đây chính là bốn mươi tỷ bồ tệ đấy, tự nhiên không cần tốn sức mà lại có được, quả thật rất kích động: "Tôi gọi điện cho tướng quân Kars đây!"
Lý Chí Thành tuy rằng không muốn diễn nữa, nhưng mà, đã diễn thì phải diễn cho hết, vì thế gọi điện cho thư ký của" Tướng quân Kars" là Tiểu Lệ, nói cho nàng ta biết, tiền đã chuyển khoản xong, kêu nàng kiểm tra và nhận.
"Xong rồi, ông có thể trở về chờ tin tốt!" Lý Chí Thành nói với Hoàng Hiếu Phương: "Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"
"Được, vậy tôi trở về đợi tin! Khi nào thì có thể đến châu Phi để nhận mỏ vàng?" Hoàng Hiếu Phương hỏi.
"Chờ bên tướng quân Kars thu xếp, cũng phải mấy ngày!" Lý Chí Thành nói.
"Được, vậy tôi đi trước, có tin tức gì cứ liên hệ với tôi!" Hoàng Hiếu Phương đứng dậy, chào tạm biệt ra về.
……………………
Hoàng Vinh Tiến càng nghĩ càng thấy không thích hợp, vì thế liền gọi điện cho đại ca Hoàng Vinh Thiên.
"Đại ca, cha có đến công ty không?" Hoàng Vinh Tiến hỏi.
"Công ty? Không có, cha đến công ty làm gì? Không phải đang ở nhà sao?" Hoàng Vinh Thiên ngạc nhiên nói.
"Trước đó, đại khái là nửa tiếng trước, cha nói là muốn đến công ty… không có sao?" Hoàng Vinh Tiến nghe Hoàng Vinh Thiên nói xong, dần dần cảm thấy có chuyện rồi!
"Không có, anh chuẩn bị về luôn rồi, người trong công ty cũng chuẩn bị ra về, cha đến đây làm gì?" Hoàng Vinh Thiên nói: "Hơn nữa, nếu như cha đến thì thư ký sẽ báo cho anh biết rồi" Đúng vậy,? chủ tịch đến, thư ký làm sao mà không báo cho Hoàng Vinh Thiên biết được?
"Tiêu rồi!" Suy nghĩ của Hoàng Vinh Tiến liền được chứng thật, nhất thời khẩn trương lên: "Đại ca! Vừa rồi cha mới tìm em gái, nói là đã nghĩ thông suốt, không muốn dùng tiền để đầu tư mỏ vàng ở châu Phi nữa, chuẩn bị đầu tư cho tập đoàn, vì thế em gái mới lấy tiền ra… lúc nãy em thấy cha đi ra ngoài, em hỏi là đi đâu, cha nói đi đến công ty…"
"Cái gì? Nhạc Nhạc lấy tiền ra cho cha?" Hoàng Vinh Thiên nghe xong cũng cả kinh, nhất thời giật mình: "Không thể nào? Tại sao lại lấy tiền cho cha? A, con người của cha em còn không biết sao? Rất là cố chấp, hay là cầm tiền đến Lý gia rồi?"
"A? Vậy làm sao bây giờ?" Hoàng Vinh Tiến nghe xong nhất thời cả kinh, vội hỏi.
"Bây giờ anh lập tức trở về, em gọi điện cho cha, hỏi cha đang ở đâu!" Hoàng Vinh Thiên vội nói.
"Tốt, đại ca, vậy anh trở về nhanh lên, em gọi điện cho cha ngay!" Nghe đại ca phân tích xong, Hoàng Vinh Tiến cũng biết tám chín phần là xảy ra chuyện rồi.
Hoàng Vinh Tiến cúp điện thoại xong, không dám chậm trễ, vội vàng gọi vào điện thoại di động của cha, Hoàng Hiếu Phương lúc này vừa mới đi ra khỏi tập đoàn Lý thị, đang chuẩn bị lên xe, thấy điện thoại ang lên, vì thế bắt máy.
"Alo? Vinh Tiến à? Có chuyện gì vậy?" Hoàng Hiếu Phương hỏi.
"Cha, cha đang ở đâu?" Hoàng Vinh Tiến vội vàng hỏi.
"Cha à, đang trên đường về, lập tức đến nhà ngay!" Chuyện đã xong rồi, cho nên Hoàng Hiếu Phương cũng không để ý.
"Vậy cha đi đâu? Đại ca nói cha không đến công ty…" Hoàng Vinh Tiến hỏi.
"À, cha không có đi, cha bận việc khác" Hoàng Hiếu Phương nói: "Sao thế, có chuyện gì à?"
"Chính là…" Hoàng Vinh Tiến muốn nói là chuyện tiền bạc, nhưng mà dù sao hắn cũng không phụ trách công việc của gia tộc, công việc đều là do đại ca làm, cho nên cần phải để cho đại ca lên tiếng.
"Được rồi, không có chuyện gì thì cúp trước đi!" Hoàng Hiếu Phương lên xe, nói: "Về nhà rồi nói, cha còn có đại sự muốn tuyên bố"
Nói xong liền cúp điện thoại, mà Hoàng Vinh Tiến nghe thấy cha muốn tuyên bố đại sự, trái tim nhất thời đập bùng bùng ngay, đây không phải là dấu hiệu tốt, rốt cục là đại sự gì?
Hoàng Vinh Tiến cau mày nhìn cái điện thoại, trong lòng bất an, trực giác nói cho hắn biết, chuyện cha muốn nói khẳng định không phải chuyện tốt! Không lâu sau, đại ca Hoàng Vinh Thiên đã về đến nhà, nhìn thấy Hoàng Vinh Tiến, liền hỏi: "Vinh Tiến, thế nào? Cha đi đâu? Liên lạc được chưa?"
"Liên lạc rồi!" Hoàng Vinh Tiến cau mày nói: "Cha nói, cha đi bận việc, hơn nữa lát về sẽ có đại sự tuyên bố…. em sợ cha lại đi lo chuyện mỏ vàng!"
"A! Xong rồi! Đã đến bước này thì xong rồi, cha nhất định đã đi đến tập đoàn Lý thị!" Hoàng Vinh Thiên thở dài, bất đắc dĩ nói: "Vinh Tiến, sao em lại không nói sớm cho anh biết!"
"Em cũng không nghĩ là cha sẽ đi đến tập đoàn Lý thị, hơn nữa cha làm việc, em có thể ngăn cản sao?" Hoàng Vinh T? iến nhún vai, cười khổ nói.
Hoàng Vinh Thiên gật đầu, quả thật, cha muốn làm cái gì, thì con cái làm sao mà ngăn cản? Cho dù là Hoàng Vinh Tiến có nói cho mình biết, thì lúc mình trở về, cha cũng đã đi rồi! Huống chi, mình vẫn không thể nói cho cha biết là còn vấn đề khác nữa! Việc đã đến nước này, chỉ đành mặc cho số phận thôi, tất cả chỉ có thể chờ cha trở về rồi mới quyết định được.
Hoàng Hiếu Phương đi rồi, Lý Chí Thành nhất thời phá lên cười, vô cùng vui vẻ, vô cùng gian trá, cuối cùng đã thành công, vốn cho rằng sẽ gặp chút khó khăn, nhưng không ngờ Hoàng Hiếu Phương lại bị lừa dễ như vậy, chỉ vài cú điện thoạt và một cái hợp đồng giả là đã thành công. Thật ra không thể nói là Hoàng Hiếu Phương mất cảnh giác được, vì một người không có cảnh giác sẽ không thể nào xây dựng được một tập đoàn lớn như vậy! Chỉ là gần đầy đầu óc của Hoàng Hiếu Phương hoàn toàn tập trung vào chuyện đầu tư mỏ vàng nước X, cho nên đã bị nó làm cho điên đảo, mất đi lý trí.
Trong hoàn cảnh như vậy, khi không đạt được mục đích thường sẽ không bỏ qua, cho nên, chỉ cần đạt đến mục đích cuối cùng, Hoàng Hiếu Phương đã xem nhẹ quá trình, cho nên mới bị Lý Chí Thành lừa dễ dàng như vậy.