"A, mặc kệ hắn là ai, sư phụ ngài cứ yên tâm, chỉ cần là người ngài thích, con xem ai dám động vào!" Lao Feng vô cùng tin tưởng nó.
Dương Minh gật đầu, hắn tin tưởng lời nói của Lao Feng, từ tình hình mấy hôm nay đã có thể thấy được lực ảnh hưởng của Lao Feng lớn đến mức nào rồi, tuy rằng Lao Feng rất cung kính với mình, giống như một đứa bé vậy, nhưng mà trước mặt người khác thì thế nào, Dương Minh đương nhiên có thể tưởng tượng ra được.
"Có lời này của ông tôi cũng an tâm" Dương Minh biết rõ Lao Feng đang bảo đảm cho mình, nói cách khác, ở nơi này, mặc kệ là Dương Minh làm ra chuyện gì, Lao Feng cũng có thể dọn dẹp được. Hơn nữa, Lao Feng cũng vô cùng vui sướng làm việc cho Dương Minh, dù sao cũng là đồ đệ của Dương Minh mà, muốn học công phu của Dương Minh, nếu như mà không đóng" học phí" thì trong lòng ông ta cũng sẽ không vui.
Đây là một hội quán tư nhân nhỏ, bề ngoài thoạt nhìn rất bình thường, những bức tường đơn giản, sân trong đơn giản, cửa lớn đơn giản, tựa như một căn nhà dân bình thường vậy, không có vẻ cao quý xa hoa gì cả. Nhưng mà, khi xe vào bên trong, đến bãi giữ xe, thì có thể thấy được bao nhiên sự xa hoa ở đây! Trên tường của bãi giữ xe đều là những vàng thạch được điêu khắc tinh xảo, hơn nữa, những chiếc xe ở đây đều là loại xe nổi tiếng trên thế giới, là những chiếc xe mà Dương Minh ít gặp, nhưng mà ở đây lại thấy rất nhiều.
Từ cái này có thể thấy được thân phận của những người này cũng không đơn giản, nói cách khác, người bình thường không thể nào mua được những chiếc xe này, cho dù là có thể mua cũng chẳng thể hiện được cái gì, bởi vì không có thân phận thì sẽ không có được bảng số xe đặc biệt.
Khi Dương Minh và Lao Feng xuống xe, liền có một người đàn ông trung niên bụng phệ chạy lại chào hỏi: "Tộc trưởng Feng, xin chào! Thật không ngờ ngài lạ? i tự mình đến!"
"Ừ, vị khách của tôi có thân phận không bình thường, tôi muốn ở bên cạnh để nghe phân phó!" Lao Feng gật đầu, vô cùng lãnh đạm trả lời, trước mặt người ngoài, Dương Minh không cho phép Lao Feng gọi mình là sư phụ, bởi vì cái này có chút kỳ quái, tuy rằng Lao Feng cảm thấy như vậy rất không lễ phép, nhưng mà chuyện Dương Minh đã lên tiếng, ông ta tất nhiên sẽ nghe theo.
"A?" Locke nhất thời cả kinh, vừa rồi ông ta chỉ chú ý đến một mình Lao Feng mà thôi, không có chú ý đến đôi nam nữ bên cạnh Lao Feng, nghe Lao Feng nói xong, Locke vội vang vươn tay ra với Dương Minh: Xin chào tiên sinh, tiểu thư xinh đẹp, hoan nghênh hai người đến tiệc rượu tư nhân do tôi tổ chức, tôi là tổng giám đốc Locke của tập đoàn XY!"
"Xin chào Locke tiên sinh!" Dương Minh vươn tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay của Locke, rồi rút tay về, Locke cũng cảm thấy được ý khinh thị của Dương Minh, hơn nữa Dương Minh căn bản là không tự giới thiệu, từ điều này có thể nhìn ra, Dương Minh căn bản không coi mình ra gì, nhưng mà Locke cũng không để ý, ngược lại cảm thấy rất bình thường! Từ câu nói kia của Lao Feng, Locke đã không tài nào đoán ra được thân phận của Dương Minh.
Có thể làm cho Lao Feng tộc trưởng cung kính, trên đời này có mấy người? Ở châu Âu, muốn kiếm người ngồi ngang hàng với Lao Feng sợ rằng chẳng có ai, chứ đừng nói là người có thân phận cao hơn Lao Feng! Muốn tộc trưởng Lao Feng tôn kính, ít nhứng cũng là thủ tướng quốc gia hay là hoàng thân quốc thích, tối đa thì Lao Feng cũng chỉ miễn cưỡng tôn kính một ít, không có khả năng cung kính giống như vậy!
Nhưng mà, làm cho Locke rất bất ngờ chính là, Dương Minh và Vương Tiếu Yên rõ ràng là người phương Đông, người như vậy hẳn phải là không có quan hệ với tộc trưởng Lao Feng mới đúng, hơn nữa, hai người tuổi còn trẻ, rốt cục có thân phận gì mà có thể khiến cho Lao Feng cung kính như vậy?
Nhưng mà, Locke cũng biết, người mà Lao Feng tôn kính, thì mình càng phải tôn kính hơn! Mặc kệ người ta như thế nào đều có thể giết chết mình, cho nên trên mặt Locke vẫn giữ nụ cười nịnh nọt, vốn dĩ, Locker muốn giới thiệu một chút, con trai của thị trưởng Mark và con trai của phó thống đốc cũng có mặt ngày hôm nay, nhưng mà nghĩ đến thân phận của Lao Feng, đừng nói là con trai của hai người kia, cho dù là thị trưởng và thống đốc bang đến đây, thì Lao Feng cũng không coi họ ra gì, chứ đừng nói là hai người trẻ tuổi thần bí bên cạnh Lao Feng, người ta còn sai bảo cả Lao Feng nữa, thì sao có thể chú ý đến những người kia? Cho nên, Locke sợ mất mặt, vì thế tự vả mồm mấy cái, không giới thiệu về khách bên trong nữa.
"Vẫn chưa, nhưng mà sẽ tới nhanh thôi!" Locke vội nói, nhưng mà, đối với câu hỏi của Dương Minh Locke cũng có chút đau đầu, Thư Nhã vốn là khách mời của Elise tiểu thư, nhưng mà cho dù có thân phận tôn quý cỡ nào, đối với Lao Feng mà nói, thì Elise vẫn chỉ là một cô nhóc mà thôi, không làm gì được đâu.
Mà bây giờ, Lao Feng tộc trưởng lại cung kính với Dương Minh như vậy, thì so ra Dương Minh càng mạnh hơn Elise tiểu thư nhiều, vì thế mộ t hồi mà có xảy ra chuyện gì, Locke cũng không dám chắc được, nếu mà con trai của thị trưởng Mark và con trai của phó thống đốc có ý đồ gây rối gì, thì cảnh cáo một chút là được, nhưng mà đối với Dương Minh thì thật sự không biết và không dám nói gì.
Dương Minh và Vương Tiếu Yên cùng Lao Feng đi theo Locke vào trong, bên trong quả thật là khác xa một trời một vực so với bẻ đơn giản bên ngoài, Dương Minh tùy tiện tìm một góc ngồi xuống, còn Vương Tiếu Yên và Lao Feng thì ngồi hai bên Dương Minh.
Tiệc rượu còn chưa bắt đầu, Locke vẫn còn nhiều chuyện phải làm, nhưng mà không dám rời đi, xấu hổ đứng một bên, Dương Minh cũng nhìn ra vẻ xấu hổ của ông ta, vì thế nói: "Locke tiên sinh, ông có chuyện thì cứ đi trước đi, con người của tôi thích yên tĩnh"
"Tốt tốt, vậy tôi đi lo việc trước, có gì cần thì cứ gọi tôi!" Locke cảm kích nói, Dương Minh cho ông ta một lý do để rời đi, khiến ông ta rất vui vẻ.
Tuy rằng mang theo Vương Tiếu Yên gặp Thư Nhã không tiện, nhưng mà chuyện này sớm muộn gì cũng phải để cho Thư Nhã biết, hơn nữa những người bạn gái khác đều biết chuyện của Thư Nhã, nàng ta cũng không có phản ứng thì, chỉ nhẹ nhàng tiếp nhậ, cho nên Dương Minh mới dám mang theo Vương Tiếu Yên đi gặp nàng.
"Grib, mày chuẩn bị xe tốt chưa?" Jess hỏi.
"Chuẩn bị thì xong rồi…" Grib chần chờ nói: "Nhưng mà, mang Thư Nhã đi như vậy, có được không? Phải biết rằng đây là địa bàn của Locke, ông ta là một nghị viên, ngay cả cha tao cũng phải nể mặt vài phần…."
Grib muốn nói với cha biết, dù sao thì thân phận của Locke cũng không tầm thường, nếu thật sự làm ra, khó bảo đảm là Locke sẽ không ngăn cản.
"Sợ cái gì? Chỉ là một nghị viên nho nhỏ mà thôi!" Jess nói: "Cha của tao là phó thống đốc đó, Locke không nể mặt sao? Ông ta sẽ không vì một con nhỏ ngôi sao nước ngoài mà đắc tội với tao chứ?"
"Cái này cũng đúng!" Nghĩ đến thân phận của Jess, lá gan của Grib cũng to lên vài phần: "Xe ở bãi giữ xe dưới lầu, làm theo lời mày dặn, đã chuẩn bị sẵn sàng…."
"Ừ, làm rất tốt"! Jess gật đầu nói: "Tính năng cách âm thế nào?"
"Yên tâm đi, vô cùng tốt, bên trong dù có gào thét thì bên ngoài cũng không nghe thấy" Grib nói: "Jess, lát nữa ai lên trước?"
"Có ý gì? Lên trước là sao?" Jess hỏi.
"Tức là ai làm trước đó…." Grib giải thích.
"Ai làm trước có khác gì nhau? Hay là chúng ta cùng chơi?" Jess cười dâm nói.
"Đương nhiên là khác rồi, mày không thấy trên mạng đưa tin sao? Người ta nói Thư Nhã là gái trinh, cho đến bây giờ vẫn chưa làm ra chuyện xấu gì!" Grib thấp giọng nói.
"Gái trinh? Thật sao? Còn luôn à?" Jess hiển nhiên không tin: "Những con nhỏ bây giờ thường hay nói láo để lấy danh tiếng, không phải sao? Lần trước chúng ta cùng chơi một con nhỏ? diễn viên ở Hollywood đấy, nó cũng tuyên bố bên ngoài nó là gái trinh đấy thôi? Mẹ kiếp, bị nó làm cho lê lết, tao còn sợ bị nhiễm bệnh nữa là!"
"Jess, Thư Nhã này khác, hơn nữa nghe nói nhà của nàng ta ở Hồng Công rất có thế lực, nàng ta cũng không cần làm chuyện này để tranh thủ!" Grib nói: "Tao đã điều tra kỹ rồi, cũng hỏi luôn mấy thằng phóng viên, bọn họ trả lời là vẫn chưa có tin tức gì của Thư Nhã với thằng khác, rất có thể, Thư Nhã chưa biết yêu!"
"Ồ? Như vậy rất có ý tứ!" Hai mắt của Jess nhất thời sáng lên: "Tin tức của mày là thật sao? Nếu đúng như vậy thì rất là sảng khoái, tao còn chưa được chơi ngôi sao nào còn trinh cả!"
Grib hừ lạnh trong lòng một tiếng, thầm nghĩ, vậy mà lúc đầu nói cùng chơi? Nhưng mà hắn cũng biết, người đầu tiên không phải là mình rồi, khẳng định là thằng này đòi lên trước, tuy rằng không sảng khoái, nhưng mà ngoài mặt vẫn làm ra vẻ bình thường: "Khẳng định là đúng vậy, lát nữa kiểm tra sẽ biết"
"Ừ, khẳng định phải kiểm tra!" Jess gật đầu nói: "Vậy tao không khách khí, tao trước! Đúng rồi, Grib, mày sẽ không giành với tao chứ?"
"Tao… đương nhiên là không rồi!" Grib nói trái với lương tâm: "Loại chuyện tốt này, đương nhiên là để cho mày trước!"
"hắc hắc, tao còn không biết sự cẩn thận của mày sao?" Jess cười nói: "Mày sợ gặp chuyện không may, nên đẩy tao ra trước để có gì tao chịu tội, đúng không?"
"Đâu có, đâu có" Trong lòng Grib thầm mắng to dối trá, chuyện này mà coi là đại sự gì? Nhưng mà trong miệng không thể nói ra, ai kêu cha mỉnh chỉ là một thị trưởng, còn cha người ta lại là phó thống đốc? Hơn nữa, qua trọng nhất là còn phải làm ăn với Jess nữa, tương lai bị hắn nắm giữ rất nhiều, cho nên chỉ có thể làm tốt quan hệ, thì sau này mới có thể thành công được, đến lúc đó mình có thể hãnh diện trước mặt cha và chị, cho nên Grib đành phải tiếp tục nịnh nọt Jess!
"Tâm tư gian xảo của mày tao còn không biết sao?" Jess hừ một tiếng nói, nhưng mà trrong lòng đang vui như hoa, có thể làm với một ngôi sao còn trinh, nghĩ thôi cũng đủ phê rồi!
"Được rồi, Jess, một lát chúng ta ra tay thế nào? Ở đây có rất nhiều người, không dễ dàng bắt nàng vào xe được!" Grib hỏi.
"Cái này còn không phải đơn giản sao? Thừa dịp nó vào trong toilet, chúng ta theo đuôi là được" Jess nói.
"Chủ ý không tồi!" Grib gật đầu nói: "Tốt, cứ như vậy đi!"
"Haha, rất tốt!" Jess cười gian nói: "Lần này mày làm rất tốt, yên tâm đi, chuyện của công ty tao sẽ giải quyết giúp mày"
"Vậy thì quá tốt!" Grib nghe xong nhất thời vui vẻ, đây mới chính là kết quả hắn muốn, cái khác đều là phù du, chỉ có tiền mới là vô địch, có tiền rồi muốn gì mà không được? Cần gì phải quan tâm đến một con đàn bà?
Nghĩ đến đây, Grib lập tức hài lòng, có Jess bảo đảm, hắn cũng cam tâm tình nguyện để cho Jess lên trước.
Thật ra thì Jess cũng không ngu, hắn cũng nhìn ra Grib đang hờn giận, cho nên mới nói vậy, sẽ giải quyết chuyện công ty giù? m cho Grib.
"Ừ, mày yên tâm đi, tao sẽ không bạc đãi mày!" Jess nói.
……………………………….
"Người đến đây là ai?" Dương Minh nhìn quét qua đại sảnh một cái, sau đó hỏi Lao Feng.
"Không nhận ra, có thể là một số thiếu gia con nhà quyền quý!" Lao Feng cũng nhìn nhìn một chút rồi nói.
Thân phận của Lao Feng đương nhiên là không nhận ra những tên thiếu gia này rồi, cho dù là trưởng bối của bọn họ thì Lao Feng cũng không coi ra gì nữa là chứ đừng nói những tên này. Cho nên, Lao Feng không thèm liếc bọn họ thêm một cai 1na2o, trong mắt của ông chỉ có Dương Minh mà thôi, chỉ cần hầu hạ Dương Minh tốt là được, đây mới là ý nguyện của ông.
Dương Minh gật đầu, trào phúng nói: "Những người này đều vì Thư Nhã mà đến?"
Lao Feng nghe Dương Minh nói xong, cũng không khỏi bật cười, ngài cũng không phải vì Thư Nhã mà đến sao? Nhưng mà theo Lao Feng nghĩ, Dương Minh chú ý đến Thư Nhã là bình thường, những người khác thì không được, vì thế nói: "Có cần đuổi bọn họ đi không?"
"Vậy thì không cần!" Dương Minh lắc đầu, nhàn nhạt nói. Thật ra Dương Minh cũng không phải là một kẻ ỷ thế hiếp người, không đến nổi độc chiếm cả một nơi như vậy, chỉ vì bản thân mà đuổi tất cả người khác đi.
Suy nghĩ của Dương Minh rất đơn giản, người không đụng ta ta không chạm người, cho nên trong nhiều tình huống Dương Minh đều không chủ động trêu chọc người khác, nhưng mà, nếu có ai đó trêu chọc lên đầu của hắn thì hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Kinh nghiệm trước đây dạy cho hắn rằng, nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân, diệt cỏ phải tận gốc, tuyệt đối không lưu lại hậu hoạn.
Lao Feng gật đầu, nếu Dương Minh đã không muốn đuổi những người này đi, thì ông ta cũng không nhiều chuyện, im lặng ngồi bên cạnh Dương Minh, giống như một lão quản gia vậy.
Nếu những nhân vật nổi tiếng ở châu Âu mà nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ kinh ngạc đến trợn tròn mắt há to mồm ra! Lao Feng sao có thể trở thành quản gia của người khác?
Tuy rằng Locke đứng ở xa xa giải quyết chuyện riêng, nhưng con mắt vẫn luôn tập trung về hướng Dương Minh, trong lòng chấn động không ngừng.
Rốt cục, sau khi đã giải quyết xong mọi chuyện, Locke lại bước đến chổ Dương Minh, nói: "Xin chào, tộc trưởng Feng, và hai vị khách tôn quý này, một hội khi Thư Nhã tiểu thư đến, tôi sẽ giới thiệu mấy vị khách quý ở đây, xin hỏi, tôi có thể giới thiệu các vị được không?"
"Dương tiên sinh, ngài xem? " Lao Feng quay đầu nhìn Dương Minh, cái này càng xác định suy nghĩ của Locke, Dương Minh không phải là một kẻ đầu đường xó chợ, thân phận chỉ sợ là đặc biệt đến nổi khó đoán.
"Thôi bỏ đi, tôi không thích những cái này!" Dương Minh khoát tay, nói với Locke.
"Tộc trưởng Feng, còn ngài?" Locke gật đầu, quay đầu lại hỏi Lao Feng.
"Dương tiên sinh đã nói không thích những cái này, thì tôi tham gia náo nhiệt làm gì?" Lao Feng trừng mắt tức giận, có chút căm tức vì nhãn lực yếu kém của Locke.
Locke cả kinh, vội vã cười nói: "Xin lỗi, xin lỗi, vậ? y không quấy rầy nữa" Nói xong vội vã rời đi.
Locke đi đến chổ hai tên Grib và Jess, nói: "Hai vị thiếu gia, xin chào!"
"Chào chú Locke!" Jess và Grib cùng nhau chào hỏi, tuy rằng cha bọn họ có địa vị cao hơn Locke nhiều, nhưng mà dù sao cũng là bậc cha chú, cho nên bọn họ phải tôn kính Locke, nói thế nào thì người ta cũng là chủ bữa tiệc, và cũng là một nghị viên.
"Một lát khi Thư Nhã tiểu thư đến, chú sẽ giới thiệu mấy vị khách quý trong tiệc, hai đứa xem, có giới thiệu hai đứa không?" Locke cũng không khách khí với hai đứa nhóc này! Dù sao bọn chúng cũng chỉ là bậc con cháu mà thôi.
"Được đó, cái này hay nè!" Grib quay sang hỏi: "Mày nghĩ sao, Jess?"
"Ừ, đang lo không có cơ hội ra mặt, cái này là một cơ hội tốt đây!" Jess gật đầu, nếu như sử dụng phương pháp bình thường khiến cho Thư Nhã mắc câu, hắn đương nhiên là đồng ý rồi, dù sao thì cưỡng hiếp trên xe cũng không đủ thoải mãn.
Cho nên Jess liền nói: "Vậy làm phiền chú, giới thiệu bọn con tốt một chút"
"Không thành vấn đề!" Locke gật đầu, cái này đối với ông rất dễ dàng, cũng không vi phạm đến vấn đề nguyên tắc, cho nên Locke sảng khoái đồng ý: "Yên tâm đi, bảo đảm hai đứa sẽ có mặt mũi với người đẹp!"