Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1490: Lại xấu hổ 1 lần nữa



Kinh Tiểu Lộ thấy Dương Minh không vì chuyện vừa rồi mà cố ý tránh né mình, liền thở ra 1 hơi.Xem ra chuyện vừa rồi không thể làm tăng thêm cảm tình giữa 2 người nhưng ít nhất cũng không gây nên ảnh hưởng gì.

Nghĩ đến đây Kinh Tiểu Lộ liền khôi phục lại thái độ làm việc hàng ngày: "Lưu Tiểu Lôi chết rồi?"

Nghe Dương Minh nói Kinh Tiểu Lộ sững sờ, chuyện Lưu Tiểu Lôi chết Kinh Tiểu Lộ lại không biết gì.Chuyện này ngoại trừ Phác Đại Ngưu ra thì chỉ có cảnh sát của thành phố Biên Hải biết thôi.

Bởi vì có sự gia nhập của Hạ Băng Bạc nên cảnh sát Biên Hải không công bố ra ngoài, ai mà biết vụ án này có tính chất gì mà Cục điều tra dữ kiện thần bí lại nhúng tay vào? Cái gì mà bộ môn này đụng tay vào thì đều có tính chất bảo mật, không có sự xác minh rõ ràng của Hạ Băng Bạc, cảnh sát Biên Hải không thể tùy tiện mà công bố ra ngoài, vì vậy mà cảnh sát Tùng Giang cũng không được biết.

"Đã chết rồi." Dương Minh gật gật đầu, có chút kinh ngạc" Sao vậy, tin này vẫn chưa truyền đến đây?"

"Vẫn chưa." Kinh Tiểu Lộ lắc lắc đầu: "Theo lí mà nói, nếu chuyện này thật sự xảy ra thì cảnh sát Tùng Giang sẽ thông báo cho chúng ta đầu tiên, không thể nào có gì che dấu chứ? Mọi người đều biết, anh là con rể của Cục trưởng cục Công an."

"Cái này và con rể của Cục trưởng thì có quan hệ gì?" Dương Minh dở khóc dở cười: "Anh đại khái cũng đoán được nguyên nhân mà chuyện này không được công khai."

Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói vẫn chưa nhận được tin tức liền thầm đoán được nguyên nhân của chuyện này là do Hạ Băng Bạc phong tỏa tin tức rồi.

"Hả? Nguyên nhân gì?" Kinh Tiểu Lộ hiếu kì hỏi.

"Tôi nhờ 1 người bạn ở 1 cơ quan thần bí của quốc gia, có tính chất rất đặc biệt" Dương Minh cũng không dấu diếm, chính mình cũng thuộc bộ môn đấy cũng chỉ là điều sớm muộn phải nói với Kinh Tiểu Lộ, vì vậy cũng không ngại mà thổ lộ trước ra 1 chút: "Vì vậy, có sự tham gia của bọn họ, cảnh sát Biên Hải không thể đem chuyện này công bố ra ngoài."

"A? Là cơ quan nào vậy? Lợi hại vậy sao?" Kinh Tiểu Lộ vốn là 1 cô gái sùng bái quyền lực, nghe thấy 1 cơ quan ngưu X như vậy không khỏi ngưỡng mộ.

"Lợi hại, cũng đúng.nhưng, những nhiệm vụ mà họ phải chấp hành đều rất nguy hiểm, có thể chết người." Dương Minh cười khổ nói.

"Thì ra là như vậy." hình tiểu lộ vừa nghe thấy có thể chết người liền rùng mình, không dám hỏi nhiều nữa.Cúi xuống chăm chú nhìn bức họa mà Dương Minh đưa cho.

"Sao rồi, có ấn tượng gì không? Em đã gặp qua người này chưa? Người này và Danh Giang có quan hệ gì không?" Dương Minh nhắc nhở.

"Người này." Kinh Tiểu Lộ nhíu chặt 2 đầu mày: "Sao em cảm thấy người này có chút quen mắt?"

"Quen mắt?" Dương Minh nghe xong liền vui mừng: "Nói như vậy, em đã gặp qua người này?"

"Chắc là gặp qua rồi, nhưng gặp ở đâu, em cũng không nhớ rõ, để em nghĩ 1 chút." Kinh Tiểu Lộ nhắm mắt lại rơi vào trầm tư, lúc sau liền nháy nháy mắt dán chặt mắt vào bức họa.

Bức họa này cũng chỉ là hình dáng mơ hồ, Phác Đại Ngưu lúc đó cũng không có chú ý đến tướng mạo của người này, mà thủ hạ của anh ta cũng vì trời tối mà nhìn không rõ ràng, vì vậy nên tính là thống nhất ấn tượng của 2 người mà vẽ ra nên cũng không được rõ ràng.

Họa sĩ có giỏi đi nữa thì cũng chỉ dựa vào lời kể của 2 người mà vẽ lại, có thể vẽ được đến thế này đã là không dễ dàng rồi.

Dương Minh cũng không thúc dục ngồi ở 1 bên, yên lặng mà chờ đáp án của Kinh Tiểu Lộ.

"Người này, em có cảm giác rất quen, em chắc chắn đã gặp qua hắn, nhưng vì bức họa không rõ ràng nên em không thể xác định được." Kinh Tiểu Lộ thở dài nói: "EM có thể khẳng định, người này không phải rất quen thuộc, nếu là quen thuộc thì em sẽ nhớ ra được ngay."

"Vậy không phải là người quen, có khả năng là gặp qua 1 2 lần?" Dương Minh hỏi.

"Cái này có thể, vì hắn cũng không phải là người của Công ty Danh Giang." Kinh Tiểu Lộ gật gật đầu: "Nhưng bình thường em cũng không có qua lại gì với Lưu Tiểu Lôi, cũng không nói qua chuyện gì, quản lý ở trong Công ty chủ yếu là do chị Họa Mi làm, người này nếu là bạn của Lưu Tiểu Lôi thì em khẳng định là không có ấn tượng gì.Vì vậy em cơ bản có thể xác định, người này em đã gặp qua, mà không phải là người bên cạnh của Lưu Tiểu Lôi."

"Ồ, nói như vậy là em gặp hắn ở chỗ khác?" Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ nói xong liền nổi lên chút hồ nghi, theo suy đoán lúc đầu của Dương Minh thì người này chắc phải có qua lại với nghiệp vụ của Danh Giang hoặc là bạn của Lưu Tiểu Lôi.

Nhưng theo cách nói của Kinh Tiểu Lộ thì đã phủ nhận khả năng này.

"Liệu có phải là người bên Tập đoàn Giang Duyên không?" Dương Minh hỏi.

"Cái này, em cũng không dám xác định." Kinh Tiểu Lộ cũng không quen biết nhiều bên Tập đoàn Giang Duyên: "Hay là để em gọi chị Họa Mi đến để chị ấy xem xem."

"Liễu Họa My? CŨng được, cô ta đang ở đâu? Đến đây có tiện không?" Dương Minh hỏi.

"Thì ở ngay tòa nhà bên cạnh, Danh Giang ở cạnh chỗ này.là mua tòa nhà ngay bên cạnh." Kinh Tiểu Lộ nói, sau đó cầm lấy điện thoại bấm số của Liễu Họa My.

Liễu Họa My lúc này đang ngồi trong văn phòng xử lí việc của công ty.Thời gian gần đây tâm trạng của Liễu Họa My rất buồn bực, tuy công ty đã vượt qua khó khăn, các nghiệp vụ hàng ngày cũng đã khôi phục lại, nhưng tổn thất của ngân hàng 100 triệu vẫn chưa tìm lại được, lại để cho Tập đoàn Danh Dương và Tập đoàn Giang Duyên chịu trách nhiệm ứng trước ra 100 triệu, nhưng món nợ này, từ đầu đến cuối ép cho Liễu Họa My không thở nối.

Hơn nữa, chuyện xảy ra lâu như vậy rồi mà người mình tin tưởng nhất Liễu lão gia tử cũng không gọi điện đến hỏi thăm, điều này làm cho nàng rất đau lòng, chẳng lẽ, mình thật sự bị bỏ rơi rồi sao?

Lúc này chuông điện thoại liền vang lên, Liễu Họa My nhìn qua số hiển thị trên màn hình là Kinh Tiểu Lộ gọi đến: "Tiểu Lộ, có chuyện gì sao? Sao không gọi điện thoại nội bộ?"

"Chị Họa Mi, em đang ở bên Công ty bảo an Danh Dương, chị có rỗi không?" Liễu Họa My hỏi: "Ở bên em đang có tin tức về vụ án của Lưu Tiểu Lôi, chị qua đây được không?"

"Hả? Vụ Lưu Tiểu Lôi có tin tức rồi? Vậy chờ chị 1 lúc, chị sang ngay đây." Vừa nghe thấy chuyện của Lưu Tiểu Lôi có tin tức, Liễu Họa My liền phấn khởi, bỏ hết mọi việc sang 1 bên nói.

"Em ở trên tầng trên cùng của Danh Dương, văn phòng Phó tổng giám đốc." Kinh Tiểu Lộ nói.

"Chị biết rồi." Liễu Họa My nói: "Chờ chị."

Đợi Liễu Họa My dập điện thoại Kinh Tiểu Lộ nói với Dương Minh: "chị Họa Mi nói sẽ đến ngay."

Dương Minh gật gật đầu.

Bất quá, trong lúc chờ Liễu Họa My đến, không có việc gì làm, không khí xấu hổ ở trong phòng lại bắt đầu nổi lên, 2 người tự nhiên mà đều nghĩ đến chuyện lúc trước.Kinh Tiểu Lộ cúi thấp đầu xuống không dám nhìn Dương Minh.

Từ trước đến nay đều như vậy, lúc có việc gì làm thì cùng nhau chuyện lúc trước đi để tập trung vào làm việc, 1 khi làm xong rồi thì lại nhớ đến chuyện xấu hổ lúc trước.

"Tiểu Lộ, chuyện đó em đừng để ý." Vì để làm dịu không khí, Dương Minh cũng chỉ đành cố mà nói: "Thực ra với quan hệ bây giờ của 2 chúng ta thì chuyện vừa rồi cũng không tính là gì."

"Vậy.Giữa 2 chúng ta có quan hệ gì?" Kinh Tiểu Lộ nghe Dương Minh nói xong trong lòng liền rung động mạnh, mở miệng hỏi.

"Cái này.Quan hệ." Kinh Tiểu Lộ hỏi như vậy ngang là đánh đố Dương Minh rồi, Lúc nãy chỉ vì làm dịu không khí mà Dương Minh mới nói như vậy.Quan hệ giữa 2 người thì tự trong lòng 2 người biết, không có cách nào nói ra mồm được.

"Sao vậy, không có lời để nói?" nhìn dáng vẻ quẫn bách của Dương Minh, Kinh Tiểu Lộ không làm chủ được mà cười lên: "Ha ha."

"Không phải là không có lời để nói, chỉ là quan hệ này." Dương Minh cũng không tìm được từ nào thích hợp để giải thích: "Quan hệ này tự trong lòng chúng ta biết là được rồi."

"Ừ." Kinh Tiểu Lộ cũng là nhất thời xúc động mà hỏi như vậy chú cũng không phải muốn Dương Minh nói cái gì, Kinh Tiểu Lộ cũng rất thích thú hưởng thụ cái cảm giác kì diệu khó tin này, nên ngoan ngoãn gật đầu nhẹ nhàng trả lời 1 tiếng.

Cảm giác thấy Kinh Tiểu Lộ nhu mì như vậy, Dương Minh trong lòng cũng xung động không nhịn được mà nắm lấy tay Kinh Tiểu Lộ.

"Ba" cửa văn phòng bị đẩy ra Liễu Họa My như cơn lốc chạy vào văn phòng: "Tiểu Lộ, có tin tức gì vậy.A?"

Liễu Họa My vì trong lòng đang mải nghĩ đến tin tức của vụ Lưu Tiểu Lôi vì vậy cũng không thèm gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa chạy vào, nàng cũng không biết trong văn phong fcuar Kinh Tiểu Lộ còn có người khác, chuyện này lúc trước Kinh Tiểu Lộ cũng không có nói với nàng.Kết quả vừa mở cửa đã nhìn thấy một cảnh xấu hổ như thế này, Dương Minh đang nắm tay Kinh Tiểu Lộ.