Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 510: Thất bại trong nháy mắt



Dương Minh cười miệt thị, xem ra, vừa mới có một chút hảo cảm nho nhỏ với Chu Giai Giai, bây giờ đã biến mất không thấy đâu.

Chu Giai Giai nhìn thấy ánh mắt và biểu tình của Dương Minh, trong lòng chợt lạnh, khóe miệng có chút run run. Chu Giai Giai cũng biết giữa Dương Minh và Vương Chí Đào có mâu thuẫn, tuy rằng không rõ, nhưng cũng biết Dương Minh không thích gặp Vương Chí Đào.

Bây giờ, Dương Minh thấy mình ngồi cùng với Vương Chí Đào, sẽ nghĩ cái gì? Nhất là Vương Chí Đào vẫn đang theo đuổi mình, vậy có phải Dương Minh đã nghĩ mình hướng về trận tuyến của kẻ địch hay không?

"Sao thế, Giai Giai?" Vương Chí Đào vui như hoa, giấc mơ Chu Giai Giai rốt cục đã thuộc về hắn! Vương Chí Đào sao có thể không vui.

Cho nên, lúc dùng cơm, Vương Chí Đào lúc nào cũng muốn làm Chu Giai Giai cười, nhưng thấy biểu tình của nàng đột nhiên thay đổi, không khỏi có chút kỳ quái.

Chu Giai Giai bây giờ làm gì còn tâm tình ứng phó với Vương Chí Đào, nàng còn không kịp phân rõ giới hạn với Vương Chí Đào, làm sao mà rãnh nói chuyện với hắn?

Thấy Chu Giai Giai không nói gì, Vương Chí Đào buồn bực ngẩng đầu, nhìn theo ánh mắt của Chu Giai Giai, nhất thời một cổ lửa giận nháy lên trong lòng!

Dương Minh! Lại là Dương Minh! Người Chu Giai Giai nhìn lại là Dương Minh! Chẳng qua, cha mình và mẹ của Chu Giai Giai đều đang ở đây, hắn không thể phát tác lửa giận, đành phải nén xuống.

Tại sao mình xui vậy? Sao mỗi lần như vậy đều gặp Dương Minh? Thật sự là xui bỏ mẹ ra! Chẳng qua, Vương Chí Đào cũng biết, cho dù muốn làm gì Dương Minh cũng không được. Thủ đoạn của mình trong mắt người ta không tính là gì.

"Hai đứa đang làm gì vậy? Ngẩng đầu nhìn cái gì thế?" Vương Tích Phạm nhấc đầu lên, thấy con trai và Chu Giai Giai đều nhìn về một hướng, có chút buồn bực hỏi.

"Dương Minh. hắn cũng đến đây ăn cơm." Vương Chí Đào nhỏ giọng nói, chẳng qua nghiến răng mà nói, ai cũng có thể cảm nhận được oán hận của hắn.

"Ồ?" Vương Tích Phạm sửng sốt, lập tức nói: "Mặc kệ nó, chúng ta ăn cơm?"

"Sao lại mặc kệ, dù sao cũng là bạn học phải không?" Chu mẫu đã mở miệng: "Chí Đào, con dẫn Giai Giai cùng qua chào hỏi bạn học đi, hai người có chuyện vui, cũng nên nói cho bạn học cũ biết chứ, phải không?"

Vương Chí Đào làm sao mà không nhìn rõ ý tứ của Chu mẫu! Đây rõ ràng là muốn cho mình mặt mũi! Mình có thể tuyên bố với Dương Minh, Chu Giai Giai là người của mình!

A, lúc đầu Dương Minh còn không dám đối diện với Dương Minh, nhưng bây giờ, mẹ của Chu Giai Giai cũng đã lên tiếng ủng hộ, vậy thì còn sợ cái gì? Có cơ hội thể hiện trước mặt Dương Minh, tại sao lại bỏ?

Vì thế, đứng dậy, nói với Chu Giai Giai: "Giai Giai, đi thôi, chúng ta qua chào hỏi đi!" Chu Giai Giai còn đan glo không có cơ hội giải thích với Dương Minh, bây giờ có cơ hội, sao lại buông tha? Vì thế cũng đứng dậy, đi theo Vương Chí Đào về hướng bàn của Dương Minh.

Vương Chí Đào đắc ý vô cùng, có thể nói là khí phách oai vệ hùng dũng hiên ngang, mình và Dương Minh tranh đấu rốt cục cũng đã phân thắng bại! Vì thế, hắn giống như một chiến sĩ trở về trong chiến thắng, đi đến trước mặt Dương Minh.

"Haha, không phải Dương Minh sao? Thật là trùng hợp" Vương Chí Đào cười nói, chẳng qua, trong giọng mang theo chút thỏa mãn.

Dương Minh không quan tâm, ngẩng đầu nhìn Vương Chí Đào một cái nói: "Thật trùng hợp, đến dùng cơm sao?"

"Đúng vậy, tôi và bạn gái đến dùng cơm, còn có cha tôi và nhạc mẫu đại nhân." Vương Chí Đào đắc ý nói.

Dương Minh cũng nhíu mày, Chu Giai Giai đã trở thành bạn gái của tiểu tử này? Hơn nữa ngay cả nhạc mẫu cũng đến? Dương Minh ngẩng đầu nhìn, quả nhiên là con mẹ điên hôm bữa lại kiếm mình.

Chẳng qua, Dương Minh có chút buồn bực, Chu Giai Giai trước kia hình như không thích Vương Chí Đào, sao bây giờ lại thành bạn gái hắn? Chuyện này thật kỳ lạ! Chẳng phải hai người này muốn hợp mưu hại mình chứ?

Dương Minh có chút nghi hoặc.

"Bạn nói với tôi làm gì?? Không nghĩ ra, nên Dương Minh cũng có chút phiền não.

"
Haha, chỉ là nói cho bạn biết một tiếng, bạn có Trần Mộng Nghiên rồi, đừng có chú ý đến Chu Giai Giai nữa, nàng ta bây giờ là bạn gái của tôi rồi" Vương Chí Đào bây giờ đã chiếm được Chu Giai Giai, đương nhiên không cần phải giả làm người tốt nữa tuy rằng đánh không lại Dương Minh, nhưng hắn vẫn muốn hạ nhục Dương Minh.

Cho nên, hắn cố ý nói cái gì là"
Có Trần Mộng Nghiên rồi thì đừng chú ý đến Chu Giai Giai". Muốn châm ngòi gây rối cho quan hệ của Dương Minh và Trần Mộng Nghiên, gây thêm phiền toái cho Dương Minh.

Quả nhiên, Trần Mộng Nghiên nghe xong, sắc mặt đổi màu, muốn nói Dương Minh không chú ý đến Chu Giai Giai, cũng rất là khó nói! Lần trước Dương Minh chính là cùng Chu Giai Giai hôn nhau! Nếu Dương Minh hôn rồi có cảm giác, có lẽ sẽ đem Chu Giai Giai vào tay.

Nhưng mà, Trần Mộng Nghiên lập tức mất đi ý niệm này trong đầu. Nếu đổi người nói, Trần Mộng Nghiên không chừng đã tin, nhưng người nói bây giờ lại là Vương Chí Đào!

Lời nói của Vương Chí Đào nàng có thể tin sao? Vớ vẫn! Trần Mộng Nghiên không bao giờ tin tưởng Vương Chí Đào nữa, người như vậy, nhất định là muốn gây bất hòa cho mình và Dương Minh!

Nghĩ vậy, Trần Mộng Nghiên cũng trở lại bình thường, lạnh lùng nhìn Vương Chí Đào diễn trò.

"
Ồ, tốt, nói xong chưa?" Dương Minh thấy Vương Chí Đào cũng không còn khách khí, cũng biết người này chuẩn bị giở trò! Nghĩ cũng đúng, Vương Chí Đào trước đó duy trì quan hệ với mình cũng bởi vì Trần Mộng Nghiên, sau lại vì Chu Giai Giai, bây giờ Chu Giai Giai đã là bạn gái của hắn, vậy hắn khách khí với mình thì có lợi ích gì? Cũng không cần phải tiếp tục duy trì mới quan hệ giả dối này nữa.

Nghĩ đến đây, Dương Minh cũng không tiếp tục chơi đùa với hắn, lúc trước giữ mối quan hệ tốt, cũng vì sợ người này trả thù, gây bất lợi cho mình. Nhưng bây giờ thì khác, Dương Minh căn bản không sợ hắn, đừng nói hắn, ngay cả thằng cha của hắn Vương Tích Phạm Dương Minh cũng không xem là cái chó gì!

Cho nên, Dương Minh trực tiếp phất tay nói: "
Nói xong rồi có thể đi, đứng trước mặt làm sao tôi ăn?"

"
Mẹ mày." Vương Chí Đào vừa định mở miệng chửi, nhưng do dự một hồi, vẫn nhịn xuống, nếu mình mắng Dương Minh, cũng không chiếm được chổ tốt gì, ngược lại còn gây ấn tượng xấu với mẹ của Chu Giai Giai. Còn nếu đánh nhau, mình vốn không phải là đối thủ của Dương Minh, vi thế Vương Chí Đào đành phải hừ một tiếng, xoay người kéo Chu Giai Giai rời đi.

Kéo Chu Giai Giai hai cái, phát hiện ra Chu Giai Giai đang thờ ơ ngơ ngác đứng một chổ nhìn Dương Minh, phiền não gọi một tiếng: "
Giai Giai, nhìn cái gì, chúng ta đi về"

"
A." Chu Giai Giai cả kinh, giật mình hồi tỉnh lại: "Bạn đi về trước đi, tôi còn có chuyện muốn nói với Dương Minh."

"
Nói cái gì?" Vương Chí Đào nghe Chu Giai Giai nói xong, cảm thấy rất mất mặt, quát: "Em và Dương Minh có cái gì để nói, mau trở về thôi, bá mẫu đang chờ kia."

"
Đừng kéo tôi, tôi và bạn không có quan hệ." Chu Giai Giai hờn giận hất tay Vương Chí Đào ra.

Sắc mặt Vương Chí Đào lập tức sầm xuống, cái này không phải là làm xấu mặt mình sao? Vừa định nói cái gì, lại nghe Chu Giai Giai nói: "
Dương Minh, mình và hắn không có gì đâu. thật đấy. mình không thích hắn."

"
Bạn có thích hắn hay không thì có quan hệ gì với tôi?" Dương Minh nhíu mày nói.

"
Dương Minh. ngàn vạn lần đừng hiểu lầm. mẹ của mình tìm bạn, không phải là ý của mình." Chu Giai Giai vội vàng giải thích: "Là mẹ của mình tìm bạn, hôm nay cũng là mẹ gạt mình đi gặp hắn."

"
Nói xong chưa? Nói xong rồi có thể té" Dương Minh nhíu mày, nhìn sắc mặt hơi đổi của Trần Mộng Nghiên, trong lòng lo lắng, Chu Giai Giai có vấn đề hả? Không phải muốn làm hại mình chứ?

"
Dương Minh. mình. em. em đới với anh thế nào anh còn không hiểu sao." Chu Giai Giai thấy Dương Minh lạnh nhạt, nước mắt không nhịn được rơi xuống: "Dương Minh, em yêu anh! Chẳng lẽ anh không rõ sao. lần trước anh hôn em. em cũng không cự tuyệt. còn buổi tối trong khách sạn."

Bây giờ Chu Giai Giai đang thương tâm muốn chết, nàng đột nhiên cảm thấy tim mình như hóa đá, với mới làm dịu quan hệ với Dương Minh, mà lại bị mẹ và Vương Chí Đào phá hủy!

Cố gắng của mình trong thời gian dài như vậy, mà chỉ thất bại trong nháy mắt, tất cả. tất cả đều đã hết, quan hệ của mình và Dương Minh, lại biến thành người xa lạ! Điều này sao có thể không làm cho một cô gái đang yêu đau khổ chứ?