Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 571: Sổ sách vào tay



"Chuyện gì thế này?" Vương Chí Đào bực mình nói." Chú cũng không rõ lắm. Sao Dương Minh lại đột nhiên ngừng lại?" Hoàng Hữu Tài cũng có chút khách khí.

Vừa nãy Vương Chí Đào còn cảm thấy rất tốt. Nghe thấy Hạ Tuyết hét lên: "Lưu manh" Vương Chí Đào rất cao hứng, nhưng đột nhiên Dương Minh giống như trở nên tốt bụng và dừng lại.

"Mẹ kiếp, thằng ranh đó sao có thể nhịn được" Vương Chí Đào nghiến răng nghiến lợi nói: "Sắp đến lúc quan trọng thì thằng ranh đó lại nhịn được, xem ra thuốc của chú không có hiệu quả"

Hoàng Hữu Tài cũng sa sầm mặt lại, rất tức. Dương Minh này đúng là làm mình mất mặt. Đây là lần đầu mình hiến mưu cho Vương Chí Đào, đang cảm thấy tốt đẹp thì kết quả lại như vậy.

Không được, không thể làm Vương Chí Đào xem thường mình. Hoàng Hữu Tài cau mày nghĩ kế mới: "Có"

Hoàng Hữu Tài vỗ đùi, kêu lên.

"Sao thế? Còn có cách gì khác sao?" Vương Chí Đào vội vàng hỏi.

"Chú nghĩ ra một ý kiến hay" Hoàng Hữu Tài nói: "Trong phòng bọn họ không phải có Tv sao?"

"Tức là sao?" Vương Chí Đào hỏi lại.

"Tv đó chúng ta có thể điều khiển. chúng ta có thể khống chế Tv đến mấy đài có các tiết mục kia" Hoàng Hữu Tài giải thích.

"Cái đó có quan hệ gì chứ?" Vương Chí Đào bực mình nói: "Hoàng thúc, chú có thể nói trực tiếp không?"

"Chúng ta sẽ chiếu phim AV cho bọn chúng xem, không phải quá đơn giản sao?" Hoàng Hữu Tài nói: "Nếu bây giờ hắn có thể nhịn được, vậy chúng ta cho một mồi lửa kích thích hắn. Xem hắn còn có thể nhịn được hay không?"

"Tuyệt. Quá tuyệt" Vương Chí Đào nghe xong liền nói: "Mau làm đi"

"Chú đi bảo người" Hoàng Hữu Tài gật đầu lập tức một thằng đàn em: "Lập tức đi mua mấy bộ phim AV về đây"

"Phim AV?" Thằng này khá là chất phác nên không biết.

"Chính là phim sex" Hoàng Hữu Tài giải thích.

"Hả?" Thằng này vẫn không rõ.

"Mẹ kiếp, chính là phim. đó" Vương Chí Đào quát lớn.

"Hiểu rồi, hiểu rồi" Thằng này vội vàng gật đầu nói.

"Lấy phim mạnh vào, phim của Châu Âu hoặc Nhật đó" Vương Chí Đào nói thêm.

"Vâng vâng, tôi biết" Thằng đệ nói.

Mười phút sau, màn hình Lcd trong phòng Dương Minh đột nhiên được bật lên, bắt đầu chuyển sang chế độ mở đầu đĩa.

Dương Minh đang hút thuốc trong toilet nên không chú ý đến tình hình bên ngoài.

Nhưng Hạ Tuyết đang khóc lại đột nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ kỳ quái vang lên trong phòng, không khỏi có chút khó hiểu.

"Âm thanh gì vậy?" Hạ Tuyết khó hiểu quay đầu lại, không nhìn thì thôi, vừa nhìn vào Tv liền đỏ mặt tới mang tai.

Trong Tv là một người phụ nữ trần truồng đang tự sờ sờ. Hạ Tuyết vội vàng cúi đầu xuống. Sao lại thế này? Sao Tv lại đột nhiên mở thế?

Đúng, nhất định là Dương Minh, là tên lưu manh đó. Hạ Tuyết lao đến trước mặt Tv muốn tắt đi, nhưng nàng lại bất đắc dĩ phát hiện Tv được lắp trong tường, bên ngoài không có công tắc.

Vậy tức là Dương Minh không làm rồi. Nhưng Tv này sao có thể mở ra được.

Mặc dù Hạ Tuyết tìm công tắc nhưng hai mắt lại không thể tránh khỏi màn hình Tv. Người phụ nữ trên Tv sao lại không biết xấu hổ chứ?

Hạ Tuyết thầm mắng một câu. Chẳng qua mắng là mắng, trên Tv vẫn đang tiếp tục.

Hạ Tuyết mặc dù là một cô gái khá mạnh mẽ nhưng không thể đến mức không để ý đến chuyện nam nữ, nhất là làm trong đội cảnh sát hình sự sẽ thường xuyên đến các vụ án. Cho nên Hạ Tuyết biết nhiều hơn các cô gái bình thường.

Nhưng đây chỉ là biết mà thôi chứ chưa từng nhìn thấy tận mắt, chứ đừng nói là tự mình làm.

Cho nên bây giờ Hạ Tuyết mặc dù cảm thấy trên Tv quá dung tục nhưng vẫn không nhịn được mà ngẩng đầu lên xem.

Lúc này một người đàn ông xuất hiện, người phụ nữ trên Tv kêu lên sung sướng. Điều này làm miệng Hạ Tuyết khô khốc.

Phi. Dâm đãng. Hạ Tuyết thầm mắng. làm chuyện này còn không biết xấu hổ quay phim, đúng là làm mất mặt hết mọi người.

Không biết tại sao Hạ Tuyết lại đột nhiên nghĩ đến cảm giác khi Dương Minh vuốt ve mình, chẳng lẽ là cảm giác đó.

Hạ Tuyết trở nên mê muội. Không phải chứ, mình vừa nãy thích cảm giác này sao? Vậy mình có khác gì người phụ nữ trên Tv.

Chẳng qua suy nghĩ này chỉ hiện lên trong nháy mắt mà thôi sau đó bị cơn tò mò xua đi. Hạ Tuyết nhìn chằm chằm vào màn hình Tv, hô hấp cũng trở nên dồn dập, răng cắn chặt môi dưới, cả người nóng bừng.

Đôi nam nữ trên Tv không ngừng thay đổi tư thế, động tác cũng càng lúc càng quá đáng, Hạ Tuyết càng lúc càng khẩn trương.

Hạ Tuyết cảm thấy người mình như thiêu đốt.

Tiếng Tv bên ngoài mặc dù không to, lúc đầu Dương Minh còn không nghe thấy nhưng về sau giọng người phụ nữ càng lúc càng lớn, Dương Minh sao có thể không nghe thấy.

Nghe thấy âm thanh này, Dương Minh rất khó chịu, không phải cô bé Hạ Tuyết không nhịn được mà tự sướng đó chứ? Chẳng qua âm thanh đó không phải hơi to một chút sao?

Dương Minh không nhịn được liền dùng thấu thị nhìn ra ngoài, lại không ngờ Hạ Tuyết đang nhìn chằm chằm vào Tv.

Ngất mất. Dương Minh thiếu chút nữa ngã xuống. Không phải chứ? Vừa nãy còn nghiêm trang nói mình là lưu manh, khóc rất lớn, bây giờ lại hưng phấn xem phim AV.

Dương Minh vốn định ra ngoài trêu chọc Hạ Tuyết, chẳng qua nghĩ lại mình vừa trêu cô ta, bây giờ ra ngoài phá hỏng chuyện tốt, không biết cô ta sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Để cô ta xem một chút, đợi tâm trạng cô ta tốt lên, chuyện vừa rồi của mình cũng sẽ nhạt đi. Nghĩ đến đây Dương Minh lại bỏ suy nghĩ lập tức đi ra mà mở nước lạnh tắm cho thoải mái.

Mình vừa nãy quá xúc động chút nữa gây ra họa lớn. Cho nên Dương Minh định tắm để mình tỉnh táo lại. Tuyệt đối không được làm chuyện ngu xuẩn đó nữa.

Chu Giai Giai nhìn đồng hồ, có lẽ tối nay Vương Tích Phạm không về. Mà mẹ Vương Chí Đào cũng không ở đây. Chu Giai Giai đang bực mình tại sao không thấy mẹ Vương Chí Đào.

Thì ra Vương Tích Phạm sau khi giết Tô Đại Trí liền sợ vợ nhìn ra gì đó liề tìm cớ nói là cảnh sát đang truy nã Tô Đại Trí, có thể là liên quan đến mình nên bảo vợ về nhà mẹ ở một thời gian, giữ khoảng cách với mình.

Chu Giai Giai nhẹ nhàng đi vào phòng làm việc của Vương Tích Phạm, đầu tiên mở máy tính của Vương Tích Phạm lên, sau đó lấy công cụ ra là một ít hồ nóng, dán lên giấy niêm phong

Đây là biện pháp tốt nhất mà Chu Giai Giai tìm được trên mạng. Nghe nói rất nhiều gian thương đều dùng chiêu này để phá niêm phong.

Sau khi nung nóng, niêm phong mềm và rơi xuống.

Chu Giai Giai rất cẩn thận tháo niêm phong ra, mỉm cười, quả nhiên là đầy đủ không hỏng hóc. Cẩn thận bỏ niêm phong xuống một chỗ. Chu Giai Giai lấy tô vít ra, tháo ổ cứng ra.

Bật máy tính xách tay, Chu Giai Giai bắt đầu kích động tìm tài liệu của Vương Tích Phạm.

Quả nhiên ở ổ D có một thư mục ẩn. Cách ẩn thư mục này quá đơn giản, Chu Giai Giai quá dễ để xử lý.

Trong thư mục, Chu Giai Giai thấy hai fiel Excel, một cái là" thu vào" một cái là" bán ra"

Chu Giai Giai rất kích động mở file ra, quả nhiên bên trong là một loạt danh mục.

Đúng là nó, đây là sổ sách buôn lậu của Vương Tích Phạm. Chu Giai Giai không dám chậm trễ, rất nhanh gửi hai file này đến hòm thư của Trần Phi. Sau khi làm xong Chu Giai Giai vội vàng thu dọn.

Nhưng đúng lúc này dưới lầu vang lên tiếng khóa mở cửa.