"Oánh Oánh, vậy con nói với mẹ. quan hệ giữa con và Dương Minh phát triển đến bước nào rồi?" Vương Quế Phân nhỏ giọng nói.
"Bước gì cơ ạ?" Triệu Oánh đỏ mặt. nàng tự nhiên không muốn nhắc đến vấn đề này, vì thế ra vẻ không biết.
"Còn bước gì nữa? Chính là bình thường hai người ở cạnh nhau thì thân mật đến mức nào?" Vương Quế Phân không chú ý vẻ mặt Triệu Oánh, còn tưởng Triệu Oánh không hiểu.
"Mẹ, mẹ hỏi chuyện này làm gì" Triệu Oánh lúc này không thể giả vờ không hiểu nữa.
"Đương nhiên muốn hỏi" Vương Quế Phân nói: "Mẹ phải biết rõ tình hình của hai đứa. Con không nói, mẹ phải hỏi vậy? Hai đứa cầm tay nhau chưa?"
Triệu Oánh suy nghĩ một chút, Dương Minh đúng là đã cầm tay mình. Chẳng qua lúc đó là hồi cấp ba, tình cảm là chị em mà.
Vì gạt mẹ nên Triệu Oánh gật đầu.
"Ồ, vậy hai đứa đã hôn chưa?" Vương Quế Phân tiếp tục hỏi.
"A" Triệu Oánh kinh ngạc, nghĩ đến lần trước khi đi dạo mình và Dương Minh đã có chuyện ngoài ý muốn. Lần đó hôn mặc dù là ngạc nhiên nhưng đến sau này không ai nói rõ, trong đó bao gồm tình cảm chỉ có hai người biết mà thôi. Triệu Oánh do dự một chút rồi gật đầu. Nếu không nói như thế nào nhỉ.
Vương Quế Phân thầm gật đầu. cũng may con gái ngây ngô này còn biết hôn, vì thế hỏi tiếp: "Vậy hai đứa đã lên giường chưa?"
"Cái gì ạ?" Triệu Oánh trợn mắt há mồm nhìn mẹ, một lúc sau nói: "Mẹ, sao mẹ có thể hỏi cái này?"
"Có gì không thể chứ? Vương Quế Phân lại nói: "Hỏi con thì con trả lời đi"
"Không ạ" Triệu Oánh lắc đầu.
"Còn chưa?" Vương Quế Phân giật mình, nhíu mày nói: "Sao còn chưa cơ chứ?"
Vương Quế Phân lúc này tự nhận bắt được mấu chốt vấn đề. chẳng qua tìm ra được sẽ có thuốc chữa mà.
"Mẹ nói gì chứ" Triệu Oánh không hiểu ý của mẹ. bình thường bố mẹ sẽ phản đối chuyện này trước hôn nhân. Nhưng theo giọng của mẹ thì đang bực mình vì mình và Dương Minh không lên giường vậy.
"Ai" Vương Quế Phân thở dài nói: "Mẹ cũng đã qua tuổi như các con. Nhất là Dương Minh là người đang ở tuổi sung mãn nên khó tránh có nhu cầu. Con không cho cậu ta, không phải buộc cậu ta tìm cô gái khác sao?"
Vương Quế Phân sở dĩ đoán vậy vì cũng có lý của nó. Vương Quế Phân tin vào thân hình của con gái, không nói quá đẹp nhưng cũng là số một số hai. Nếu tham gia cuộc thi thì lấy vị trí số một cũng không khó.
Cho nên Vương Quế Phân mới cho rằng Dương Minh đi tìm cô gái khác là nguyên nhân này. Đúng vì con gái không chịu cùng Dương Minh, nên Dương Minh không chịu được?
"Mẹ, mẹ muốn nói gì vậy?" Triệu Oánh thấy mẹ càng nói càng quá nên không nhịn được.
"Mẹ nói gì còn không rõ sao?" Vương Quế Phân lắc đầu nói: "con có biết là hôm nay lúc đi mua nhà mẹ nghe thấy người ta nói gì không? "
"Nói gì ạ? " Triệu Oánh
"Nói là Dương Minh mua một căn biệt thự ở đó. Hơn nữa đi cùng bạn gái mà mua" Vương Quế Phân vội vàng nói: "Mà bạn gái kia không phải con, đó là một cô gái họ Trần"
"A." Triệu Oánh ngẩn ra mà nói: "Mẹ cũng biết ư?"
"Gì mà mẹ cũng biết? Mẹ biết gì?" Vương Quế Phân nghe Triệu Oánh nói liền sửng sốt một chút, lập tức hiểu: "Nói vậy con biết chuyện này?"
"Con" Triệu Oánh không biết nên giải thích như thế nào. Vương Quế Phân vừa nhắc đến chuyện này thì Triệu Oánh giật mình, vô tình nói nhầm"
"Oánh Oánh, sao con ngốc như vậy? Dương Minh có cô gái khác sau lưng con thì thôi, sao con biết lại không để ý?" Vương Quế Phân nói: "Con nghĩ như thế nào vậy hả? "
"Mẹ. con" Triệu Oánh không nói thành lời bởi vì Trần Mộng Nghiên là bạn gái của Dương Minh, mình là gì chứ? Có tư cách gì mà quản người ta? Chẳng qua điều này sao nàng có thể nói với mẹ.
"Gì mà con. Chuyện này con đã biết thì không thể bỏ qua" Vương Quế Phân nói: "Cho dù con cho phép chuyện này thì ít nhất cũng phải tìm Dương Minh nói chuyện. Con phải giữ được vị trí bạn gái số một của Dương Minh. Bây giờ con xem con bé hồ ly tinh kia được mua biệt thự, con thì chưa có gì. Vậy sao có thể? Con bây giờ gọi điện cho Dương Minh, bảo cậu ta đến đây. Con không nói được thì để mẹ nói"
Vương Quế Phân đã tính toán lợi dụng chuyện này để đoạt lấy lợi ích. Nguyên nhân rất đơn giản, cậu mau biệt thự cho cô gái khác, như vậy mua một trang trại cho Triệu Oánh đi.
"Mẹ, mẹ đừng làm loạn được không?" Vừa nghe Vương Quế Phân định gọi điện cho Dương Minh, Triệu Oánh nóng nảy: "Chuyện của con, con tự xử lý. Mẹ đừng tham gia"
"Sao mẹ không được tham gia? Mẹ là mẹ con mà" Vương Quế Phân không đồng ý cứ thế bỏ qua." Con không gọi thì mẹ gọi"
Thấy mẹ muốn gọi, Triệu Oánh liền nói ra: "Mẹ, mẹ đừng gọi điện. Trần Mộng Nghiên mới là bạn gái chính thức của Dương Minh"
"Cái gì? Trần Mộng Nghiên là ai?" Vương Quế Phân sửng sốt một chút, không ngờ lại có chuyện này.
"Mẹ, chính là cô gái họ Trần mẹ nói. Cô ấy mới là bạn gái của Dương Minh" Triệu Oánh nếu đã nói ra thì không cần giấu nữa.
"Cô ta? Vậy còn con thì sao?" Vương Quế Phân kinh ngạc nói.
"Con, con tạm thời gọi Dương Minh đến giả bạn trai của con, muốn gạt bố và mẹ mà thôi" Triệu Oánh cúi đầu nhỏ giọng nói.
"Con. con nói là thật?" Vương Quế Phân
"Vâng" Triệu Oánh gật đầu nói.
"Là giả phải không?" Vương Quế Phân như bị sét đánh, mặt trắng bệch lại: "Sao lại là như vậy?"
Vương Quế Phân tuyệt đối không ngờ việc lại là như vậy. Tuy nói lúc trước Vương Quế Phân cũng nghĩ có lẽ Dương Minh không bỏ cô gái kia. Chẳng qua điều này không có gì, Triệu Oánh chịu thiệt thòi một chút mà thôi. Chỉ cần Dương Minh có tình cảm với Dương Minh thì là được rồi.
Nhưng tình hình bây giờ như sau cô gái kia mới là bạn gái của Dương Minh, con gái mình là giả. Điều này làm cho Vương Quế Phân sao chấp nhận nổi.
Ngày hôm nay Vương Quế Phân mới hưởng tác dụng do tiền mang lại, vừa mới tưởng rằng cuộc đời mình nửa đời sau sẽ tốt, nhưng không lại thành như vậy.
Điều này Vương Quế Phân sao có thể chịu nổi?
"Oánh Oánh, con không gạt mẹ chứ?" Vương Quế Phân nhìn con gái.
"Mẹ. con không gạt mẹ đâu" Triệu Oánh nhìn mẹ nói như vậy, sao không rõ mẹ đang mất mát. Có đôi khi mẹ tham tài và lợi thì Triệu Oánh có thể hiểu, dù sao hơn nửa đợi chịu khổ rồi mà. Triệu Oánh nói: "Mẹ, mẹ đừng như vậy, sau này con sẽ kiếm được nhiều tiền"
"Oánh Oánh, con không biết đâu. Con kiếm tiền nữa nhưng có mua được biệt thự, xe BMW không?" Vương Quế Phân lắc đầu nói: "Cảm giác có tiền này, con không biết đâu"
"Mẹ, ngày mai chúng ta trả xe trả phòng, hoặc là trả cho Dương Minh là được" Triệu Oánh thở dài một tiếng rồi nói: "Chuyện này là lỗi của con"
"Không được" Vương Quế Phân nghe Triệu Oánh nói liền nghĩ: "Nếu cậu ta là bạn trai giả của con, sao lại bỏ tiền ra mua xe mua nhà cho con?"
"Con. con biết đâu được, có thể Dương Minh có tiền?" Triệu Oánh cũng không nói rõ.
"Có tiền? Có tiền sẽ tùy tiện mua đồ cho người khác sao?" Vương Quế Phân lắc đầu nói: "Có ai ngu như vậy chứ? Không có việc gì lại mua xe mua nhà cho người? Có tiền để đốt cũng không làm như vậy"
"Cái này. con cũng không biết" Triệu Oánh lắc đầu.
"Đúng, Oánh Oánh, trước con nói hai đứa đã cầm tay và hôn là như thế nào?" Vương Quế Phân thấy lợi là thấy lợi, chẳng qua người còn khá thông minh.
"Cái này đều là chuyện đột nhiên" Triệu Oánh nói.
"Đột nhiên? Mẹ thấy chưa hẳn đơn giản như vậy?" Vương Quế Phân thấy có cây cứu mạng, vội vàng nói: "Con kể chi tiết với mẹ xem nào"
"Con. thực ra." Triệu Oánh và Vương Quế Phân là hai mẹ con, hai ngày nay Triệu Oánh rất phiền lòng, không nghĩ chuyện giữa Dương Minh và mình lại phải thổ lộ với người khác. Triệu Oánh không giấu nữa, nói chuyện của mình và Dương Minh ra.
Vương Quế Phân càng nghe càng nhíu mày, nghe đến cuối cùng lại cười cười: "Oánh Oánh, con nói thật với mẹ, có phải con thích Dương Minh?"
Triệu Oánh cắn môi khẽ vâng một tiếng.
"Nếu mẹ không đoán sai thì Dương Minh cũng thích con" Vương Quế Phân nói.
"Con. con không biết" Triệu Oánh lắc đầu nói.
"Con bé ngốc" Vương Quế Phân thở dài nói: "Điều này không phải rõ ràng sao? Nếu không thích con sao còn hẹn con đi dạo? Không thích con sao còn làm mấy chuyện đó? Bạn trai giả sao lại tốt như vậy? Hơn nữa cậu ta đồng ý vung tiền ra nhiều như vậy vì con, nếu không có tình cảm với con thì sao lại làm như vậy?"