Ngạo Nghễ Trảm Thần

Chương 41: Nhiệm vụ nghĩa hiệp



Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ cốt truyện “Lấy Công Chuộc. Tội”, bạn có chấp nhận không?]

“Chấp nhận!”

Sau khi Vương Viễn ấn xác nhận bèn hỏi: “Không biết đệ tử nên làm thế nào mới có thể bù lại sai lâm.”

“Ngươi có biết Hắc Phong trại không?” Tuệ Luân hỏi Vương Viễn. “Có nghe nói.” Vương Viễn gật đầu.

Đâu chỉ là nghe nói, nhị đương gia Hắc Phong trại còn chết trong tay Vương Viễn.

“Hắc Phong trại này làm hại bách tính nhiều năm nay, vì địa thế núi Hắc Phong hiểm yếu, cơ quan trùng trùng dễ thủ khó công, nên các môn phái lớn luôn bất lực vô sách với hắn, có thể diệt trừ được Hắc Phong trại thì chắc chắn được

xem là một việc nghĩa hiệp đối với bách tính.”

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn tiếp nhận nhiệm vụ cốt truyện, “Hắc Phong trại Lấy Công Chuộc Tội."]

[Hắc Phong trại Lấy Công Chuộc Tội]

Đảng cấp nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Thanh trừng núi Hắc Phong Phần thưởng nhiệm vụ: Điểm nghĩa hiệp + 50

Gợi ý nhiệm vụ: Hắc Phong trại người đông thế mạnh, hãy lập tổ đội cùng nhau thực hiện nhiệm vụ, tổ đội không quá năm người.

Bối cảnh nhiệm vụ: Núi Hắc Phong là sào huyệt của Hắc Phong trại, mười năm trước, cao thủ của Tần Gia trại là Diêu Thúc Khanh tập hợp một nhóm đạo. tặc đóng quân tại đây thành lập nên Hắc Phong trại, gây hại giang hồ nhiều năm, Huyền Sách quân từng ba lần vây quét nhưng lại trở về với thương tích đầy mình.

Tuy trên nhiệm vụ giới thiệu Hắc Phong trại rất khó đối phó, nhưng đối với Vương Viễn người vừa hoàn thành nhiệm vụ cấp bậc Kinh Thế Hãi Tục mà nói, thì

nhiệm vụ cấp bậc Đại Triển Quyền Cước cũng chỉ đến thế mà thôi.

Song đây là nhiệm vụ tổ đội, độ khó chắc chắn lớn hơn nhiệm vụ cá nhân một chút, mời thành viên tổ đội cũng là một vấn đề khó.

Danh sách bạn bè của Vương Viễn thế quái nào tổng cộng chỉ có hai người.

Nhất Đao? Tên này chắc chắn không được, IQ vốn đã không đáng tin rồi, lúc quan trọng nhất lại còn bán đứng bạn bè, mua bán với hắn thì được chứ làm nhiệm vụ thì miễn đi.

Bôi Mạc Đình?

Nhân phẩm của tên tiểu tử này cũng khá tốt, hơn nữa lại vừa có được kiếm pháp Tuyệt Học, chắc chắn là có thực lực, nhưng hắn vui buồn thất thường, rốt cục có nên nhờ hắn giúp đỡ không đây?

“Ngưu ca, có đó không?”

Đúng lúc Vương Viễn đang do dự không biết có nên nhờ Bôi Mạc Đình giúp đỡ hay không thì khung bạn bè bỗng nhấp nháy sáng lên.

Vương Viễn mở khung bạn bè ra xem, là Bôi Mạc Đình gửi tin nhắn đến.

Tâm ý tương thông?

Nhìn thấy tin nhắn của Bôi Mạc Đình, trong đầu Vương Viễn lập tức nhảy ra bốn chữ này, nhưng ngay sau đó Vương Viễn lắc mạnh đầu, quăng ý nghĩ kinh khủng này sang một bên.

'Tâm ý tương thông với cô nương nào đó gọi là lãng mạn, tâm ý tương thông với một gã đàn ông cũng quá tởm đi mất, Vương Viễn tự nhận mình là trai thẳng chính hiệu, đương nhiên không phải là loại đàn ông đi con đường khác thường.

“Chuyện gì mà hoảng hốt vậy?” Vương Viễn trả lời một cách tùy tiện. “Đầu tại ngươi!”

Tin nhắn của Bôi Mạc Đình khiến Vương Viễn chấn động khắp người, được rồi, giọng điệu của tên oắt này sao mà ẻo lả thế, kẻ không biết còn tưởng Vương Viễn làm gì hẳn ta rồi chứ.

“Có thể nói năng đàng hoàng được không?” Vương Viễn gửi một loạt biểu tượng cảm xúc khinh thường.

“Còn không phải vì học kiếm pháp Tuyệt Học của ngươi.” Bôi Mạc Đình oán trách nói: “Bây giờ điểm hiệp nghĩa của ta bị trừ hết sạch rồi. Sư tôn của môn phái bắt ta đến ngồi tù ở Tư Quá Nhai.”

'Tâm trạng bây giờ của Bôi Mạc Đình chắc chắn vừa điên tiết vừa chán nản, tốn mấy trăm ngàn mua một quyển Tuyệt Học, cứ tưởng có thể vô địch thiên hạ rồi, ai ngờ lại bắt đầu cơn ác mộng của chính mình.

Chưa nói đến chuyện không còn cậu nhỏ, ngay cả NPC trong môn phái cũng nhìn hắn như kẻ thù, Tư Quá Nhai là nơi người có thể ở sao?

“Tội nghiệp vậy sao? Ngươi muốn ta mang ít đồ ăn đến thăm tù sao?” Vương Viễn kinh ngạc hỏi.

Phái Hoa Sơn yêu cầu điểm hiệp nghĩa của người chơi quả thật có hơi quá đáng, là thủ phạm bán Tịch Tà Kiếm Pháp, Vương Viễn chỉ bị Tuệ Luân mắng qua loa vài câu là xong, Bôi Mạc Đình nhiều nhất cũng chỉ coi là tòng phạm, thế mà lại bị phạt ngồi tù, điều này quả thật không thể thuyết phục nổi.

“Không cần thiết phải vậy!” Bôi Mạc Đình than thở nói: “Sư tôn hạn cho ta trong vòng một ngày lấy công chuộc tội, kiếm sao ra trên năm mươi điểm hiệp nghĩa, nếu không sẽ bắt ta tới Tư Quá Nhai úp mặt vào tường, ta biết ngươi quỷ kế... thông minh tuyệt đỉnh, mau nghĩ cách cho ta đi.”

Thuộc tính điểm hiệp nghĩa là thuộc tính ẩn của người chơi, nó liên quan đến độ khó của việc người chơi học tập các kỹ năng của môn phái và tiếp nhận nhiệm vụ.

Người chơi chính phái đương nhiên điểm càng cao càng tốt, nhưng thuộc tính của điểm hiệp nghĩa không phải dễ kiếm như vậy.

Từ đó có thể thấy yêu cầu một ngày kiếm được năm mươi điểm hiệp nghĩa rốt cục nhảm nhí đến cỡ nào, rất rõ ràng là sư tôn của môn phái muốn hành hạ chết Bôi Mạc Đình, nói cái gì mà lấy công chuộc tội, chỉ là tự lập miếu thờ cho chính mình mà thôi.

“Ô, cái này khó à nha, nhưng cũng không phải là không có cách.” Vương Viễn suy nghĩ một chốc rồi nói bóng gió.

Bôi Mạc Đình cũng không phải thằng ngu, nghe Vương Viễn nói vậy lập tức biết ý, vội vã nói: “Tiền không thành vấn đề!”

“Tiền hay không cũng không có sao hết!” Vương Viễn ni ngươi còn phải tìm thêm mấy cao thủ nữa, nếu không chúng ta không làm nổi nhiệm vụ này.”