Đinh Lão Tiền vừa mới học võ học công kích, đang sốt ruột muốn khoe. khoang, nên chẳng muốn nghe Diêu Thúc Khanh nói lời vô ích nữa, gã lập tức vận nội lực nói: “Hắc Phong trại làm nhiều việc ác, ngươi là trùm thổ phỉ thì khó mà ch ¡, mau đền tội ngay tại đây đi.”
Định Lão Tiên vừa nói vừa nhảy về phía Diêu Thúc Khanh, giữa không trung, hai bàn tay của Đinh Lão Tiên đẩy về phía trước, nâng tay lên thì chính là chiêu “Vô Sắc Vô Tương”.
Định Lão Tiên có nội lực hùng hậu, Bàn Nhược Chưởng được Cử Dương Công của Nga Mi hỗ trợ nên có uy lực kinh người, chỉ thấy bóng dáng hai bàn tay đánh về phía Diêu Thúc Khanh khi còn cách một mét.
“Bàn Nhược Chưởng? !”
Diêu Thúc Khanh thấy vậy thì nhíu mày, chợt nói một cách thản nhiên: “Bày trận!”
“Soạt!"
Sơn tặc trong sân nghe thấy Diêu Thúc Khanh hạ lệnh thì lập tức xách đao. đứng lên.
“Kim Đao Trận! Núi đao biển lửa!”
Tiếp theo, mấy tên sơn tặc này hét to một tiếng, vừa vung cương đao trong tay lên thì đã có vô số thanh cương đao lập tức bật ra khỏi tay, bay thẳng về hướng Đinh Lão Tiên.
“Móe! Còn có thể thế này à!”
'Thế mà dưới sự chỉ huy của Diêu Thúc Khanh, chúng lại biết dùng cương đao làm ám khí, mọi người đều kinh ngạc.
Đinh Lão Tiên thấy cương đao bay về hướng mình thì sửng sốt.
Nếu mà đánh một chưởng này vào người Diêu Thúc Khanh thì cùng lắm chỉ khiến gã mất vài trăm điểm máu mà thôi, còn bàn thân mình thì chắc chắn sẽ bị mấy thanh đao đang bay loạn kia chém chết.
Đánh một chưởng rồi mất mạng, đúng là quá thiệt thòi...
Đinh Lão Tiên nghĩ vậy thì vội vàng thu tay, rơi xuống đất, lăn lộn tại chỗ.
“Bụp bụp bụp bụp!”
Dù vậy nhưng vẫn có hơn chục thanh cương đao đâm vào lưng Đinh Lão Tiên, khiến cho Đinh Lão Tiên suýt thì chết.
“Kim Đao Đại Trận! Tàn sát khốc liệt!”
Đúng lúc này, lũ sơn tặc kia lại quát một tiếng, lại rút cương đao ở sau lưng ra, ném về phía Đinh Lão Tiên lân nữa.
Nhìn thấy Đinh Lão Tiên sắp bị đao chém chết, đám người Vương Viễn tất nhiên không thể thấy chết không cứu.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Đinh lão Tiên chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, một bóng người tráng kiện từ trên trời giáng xuống.
“Lão Ngưu!”
Nhìn thấy đôi vai rộng và cái đầu trọc bóng lưỡng, Đinh Lão Tiên kích động muốn khóc thét lên.
Vương Viễn đáp xuống đất liền lập tức quay người khom lưng bảo vệ Định Lão Tiên ở bên dưới.
“Keng keng keng keng!”
Dễ có đến hơn chục thanh đao lớn chém lên trên lưng Vương Viễn, tất cả đều bị bật ra rơi xuống đất, còn Vương Viễn thì không hề động đậy.
“ð”
Thấy tên hòa thượng trước mắt này ngang tàng như vậy, Diêu Thúc Khanh cau mày, trên mặt viết rõ hai chữ bất ngờ.
Sở dĩ Huyền Sách quân nhiều lần vây quét nhưng đều không thể hạ được Hắc Phong trại, ngoại trừ do địa hình Hắc Phong trại hiểm yếu ra, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là Diêu Thúc Khanh huấn luyện ra Kim Đao Đại Trận.
Là thủ đoạn mạnh nhất của Hắc Phong trại để đối địch, Kim Đao Đại Trân vẫn luôn khiến mọi việc thuận lợi, tung hoành vô địch trong giới sơn tặc, hiếm có đối thủ trong giang hồ.
'Thế mà hơn chục thanh đao chém lên người tên hòa thượng mập ú này lại không hề có tí tác dụng nào, thật sự khiến người ta không thể tin nổi.
'Tên yêu tăng này rốt cục có lai lịch thế nào?
Không đợi Hắc Phong trại phát động đợt công kích thứ ba, Vương Viễn hít sâu một hơi bơm đầy thanh máu, tay trái xách Đinh Lão Tiên lên quăng ra khỏi phạm vi tấn công của sơn tặc.
Đinh Lão Tiên vốn đã cận kề cái chết, bị Vương Viễn quăng một cái thanh máu trực tiếp về hàng đơn vị, Đinh Lão Tiên sợ hãi tim muốn rớt ra ngoài, tiện tay
t†úm lấy đan dược nhét vào miệng, thanh máu lập tức hồi phục lại một phần hai.
Cách uống thuốc hùng dũng như thế khiến Vương Viễn giương mắt đờ đẫn nhìn.
Con mẹ nó chứ đây là vàng đấy, nếu là người chơi bình thường e rằng sẽ trực tiếp chọn cách chết đi cho xong.
Đúng lúc này, Bôi Mạc Đình cũng rút kiếm xông lên, thanh kiếm dài trong tay. như rắn độc đâm thẳng vào yết hầu Diêu Thúc Khanh.
Thấy Bôi Mạc Đình xông đến chỗ mình, Diêu Thúc Khanh cười lạnh một tiếng rồi vung tay một cái, đám sơn tặc phía trước xếp thành một hàng chặn giữa hai người.
“Lập tức dựng đao!”
Ngay sao đó đám sơn tặc một lần nữa rút đao, không thèm nhìn sự tấn công của Bôi Mạc Đình mà giơ đao trong tư thế sẵn sàng, chỉ cần Bôi Mạc Đình dám tiếp đất sẽ trảm ngay tại chỗ.
“Mẹ kiếp!”
Bôi Mạc Đình cũng phản ứng cực nhanh, đang ở giữa không trung vội vã lộn ngược trở lại.
“Khoái Đao Loạn Mãi” Đám Sơn Tặc tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Bôi Mạc Đình, cùng với tiếng hét vang dội của đám sơn tặc, mười mấy thanh đao một lần nữa được
phóng ra, đồng loạt bay thẳng về phía Bôi Mạc Đình.
May mắn là Tịch Tà Kiếm Phổ mà Bôi Mặc Đình học làm gia tăng thân pháp khá nhiều.
Chỉ thấy Bôi Mạc Đình lắc mông nghiêng đầu, và các thân pháp kỳ dị để tránh đao sắt phía sau lưng, thảm hại khốn đốn về đến tổ đội.
“Đậu xanh!”
Sơn tặc, nói trắng ra là một đám côn đồ liếm máu lưỡi đao, một đám ô hợp có tổ chức nhưng vô kỷ luật mà thôi, tuy người đông thế mạnh, nhưng tính uy hiếp không lớn lắm.
Nhưng ai biết được sơn tặc của Hắc Phong trại này lại khác người đến vậy, kiểu Kim Đao Đại Trân tiến lùi, công phòng có trật tự này kỷ luật nghiêm minh không kém quân đội chính quy là bao.
Tiên sư nó đây mà gọi là sơn tặc sao, căn bản là vũ trang tư nhân mà. Có thể huấn luyện sơn tặc thành thế này, Diêu Thúc Khanh quả nhiên có bản lĩnh, chẳng trách tên tiểu tử này nhìn có vẻ chỉ là một văn nhân thế mà lại làm đầu mục số một của Hắc Phong trại.
Tình huống hiện tại cận chiến chắc chắn không được, ngoài Vương Viễn ra không ai có thể cản được Kim Đao Đại Trận.