Ngạo Nghễ Trảm Thần

Chương 68: Hồ Giảo Man Triền!



Dựa theo lẽ thường, ám khí bị đỡ được thì phải rơi xuống đất mới đúng, nhưng sau khi phi châm của Nhất Mộng Như Thị đụng vào chiết phiến của Mộ Dung Song, thì lại thay đổi phương hướng, bay ngược lại về phía Nhất Mộng Như Thị. 

 "Du Long Kinh Phượng!" 

 Thấy một màn như vậy, Đinh Lão Tiên kinh ngạc vạn phần chỉ vào Mộ Dung Song nói: "Cô ta là đệ tử Mộ Dung thế gia!" 

 Trong mấy người Một Đám Ô Hợp, Đinh Lão Tiên có kiến thức rộng rãi nhất, đặc biệt là đối với võ học của các môn phái, gã đều biết hết. 

 Chính vì vậy nên chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết được lai lịch của Mộ Dung Song, cô ta vậy mà lại xuất thân từ môn phái ẩn thần bí nhất trong trò chơi: "Mộ Dung thế gia". 

 Mộ Dung thế gia nổi tiếng với chiêu thức gậy ông đập lưng ông, không chỉ thành thạo công pháp võ công của toàn bộ các môn phái trên thiên hạ, trừ Tuyệt Học ra, mà họ còn có một tuyệt học trấn phái là "Đẩu Chuyển Tinh Di", có khả năng khiến toàn bộ đòn tấn công của đối thủ đều bắn ngược trở lại. 

 Mà chiêu mà Mộ Dung Song vừa sử dụng chính là võ học Trung Cấp của Mộ Dung thế gia - Du Long Kinh Phượng. 

 Là một trong những môn phái thần bí nhất trong trò chơi này, điều kiện để Mộ Dung thế gia thu nhận đệ tử đương nhiên là rất cao. Số lượng người chơi mang họ Mộ Dung hơn ngàn vạn người, thế nhưng số lượng người có thể chính thức bước vào Mộ Dung thế gia lại rất ít. 

 Không ngờ Mộ Dung Song chính là đệ tử của Mộ Dung thế gia cực kỳ hiếm gặp. 

 ... 

 "Vụt!" 

 Một luồng sáng xanh lóe lên, độc châm của Nhất Mộng Như Thị bị Mộ Dung Song cho một chưởng quay về, lao thẳng về phía Nhất Mộng Như Thị. 

 "Đinh!" 

 Không chờ độc châm phi tới, một thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện đánh rơi cây châm xuống. 

 Tiếng châm độc lanh lảnh rơi trên mặt đất. 

 Đúng lúc này, Bôi Mạc Đình lách mình đi lên trước mặt mọi người, trường kiếm đưa sang ngang, chặn mấy người phía sau. 

 "Ủa?" 

 Thấy Bôi Mạc Đình đột nhiên xuất hiện, Mộ Dung Song hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn. 

 Tuy nói dài một tấc thì mạnh một tấc, nhưng vũ khí dài cũng có điểm yếu nếu đem so với vũ khí ngắn, một điểm dễ nhận thấy nhất chính là vũ khí càng dài thì càng khó kiểm soát được độ chính xác. 

 Cổ tay chính là bộ phận quan trọng nhất để điều khiển vũ khí, khoảng cách với cổ tay càng gần thì sử dụng càng dễ, giống như độ chính xác của dao găm so với gậy dài thì mạnh hơn nhiều. 

 Mục tiêu của loại độc châm này rất nhỏ nên rất khó để phán đoán và đỡ đòn. 

 Chiếc quạt Mộ Dung Song cầm trong tay là vũ khí ngắn, sử dụng Du Long Kinh Phượng mới có thể khó khăn đánh bật được độc châm. Còn Bôi Mạc Đình cầm trường kiếm trong tay lại có thể dễ dàng đánh rớt độc châm. Từ đó có thể thấy được thân thủ người này rất nhanh nhẹn, kiếm pháp chuẩn xác, giống hệt như bản thân y. 

 Bôi Mạc Đình đứng chắn trước người Vương Viễn, đầu không quay lại nói: "Lão Ngưu không liên quan tới việc này, ta với lão Tiên sẽ bọc hậu, để lão Ngưu với Linh Tử, Tiểu Mộng đi trước!" 

 "Ừ!" 

 Tuy Đinh Lão Tiên làm việc luôn do dự lưỡng lự, nhưng ở thời khắc mấu chốt thì y tuyệt đối không làm vướng chân, nghe thấy lời Bôi Mạc Đình, liền đi lên đứng song song với Bôi Mạc Đình, truyền nội lực vào hai tay đứng ở tư thế chuẩn bị. 

 "Yên tâm! Các ngươi ai cũng không thoát được đâu!" 

 Nghe thấy lời Bôi Mạc Đình, Mộ Dung Song cười lạnh một tiếng, nói xong tay phải vung lên, quay đầu ra lệnh với người chơi: "Không chừa một ai, khi nào bọn chúng nôn ra sách mới thôi!" 

 "Vèo vèo vèo!" 

 Theo mệnh lệnh của Mộ Dung Song, những mũi tên lao thẳng về phía năm người Vương Viễn. 

 Ánh mắt Bôi Mạc Đình trở nên căng thẳng, cổ tay rung lên, toàn bộ tên đều bị đanh rơi. 

 Ngay lúc Bôi Mạc Đình dùng kiếm chặn tên, đám người trong Hồng Hoa hội cầm kiếm, gậy xông về phía hai người Bôi Mạc Đình và Đinh Lão Tiên. 

 Nói cho cùng bọn họ vẫn là bang hội lớn, sự phối hợp của các môn phái với nhau khá là khéo léo. 

 Trước tiên là Đường Môn cùng với các đệ tử bảo vệ từ xa, những người chơi môn phái khác tranh thủ tấn công. 

 Những kẻ xông lên đầu tiên là đệ tử Thiếu lâm có lực phòng ngự cao, tiếp sau đó là Hoa Sơn, Bá Đao, Thiên Sơn cùng các môn phái khác. 

 "Thiết Tỏa Hoành Giang!" 

 Mấy người đệ tử Thiếu lâm cầm trong tay trường côn giơ sang ngang, vây trước người Bôi Mạc Đình ngăn chặn kiếm pháp của y. 

 "Thương Tùng Nghênh Khách!" 

 Ngay sau đó, mấy đệ tử Hoa Sơn ở phía sau đệ tử Thiếu lâm duỗi trường kiếm ra. Năm, sáu thanh trường kiếm từ mọi hường đâm về phía Bôi Mạc Đình. 

 Hồng Hoa hội là một bang hội lớn, cho nên thực lực của những người chơi trong bang đương nhiên không yếu, hơn nữa sự phối hợp giữa các môn phái khá là nhuần nhuyễn. 

 Tuy rằng Đinh Lão Tiên đã luyện được Bàn Nhược Chưởng, nhưng khả năng chiến đấu của gã không cao, địch lại xuất hiện ở tứ phía, dưới tình huống này chắc chắn không thể cản được. 

 Điểm máu và phòng thủ của người chơi, chủ yếu là nhờ vào nội công với trang bị. 

 Giai đoạn đầu game, những trang bị người chơi có được cũng không manh, nội công của phái Hoa Sơn càng nổi tiếng là rác rưởi sức tấn công của Bôi Mạc Đình tuy rằng cao, nhưng cũng không duy trì được lâu. 

 Nếu như khi tấn công so về độ bền, y không chết thì cũng phải mất nửa cái mạng. 


 Không phải hai người không tin vào năng lực của Vương Viễn, nhưng mục tiêu của Hồng Hoa hội là Một Đám Ô Hợp bọn họ, Vương Viễn cũng không phải người của Một Đám Ô Hợp, đương nhiên hai người không thể khiến Vương Viễn vì mình mà đắc tội với Hồng Hoa hội. 

 "Ha ha!" 

 Vương Viễn cười ha ha nói "Hai người không phải là anh em chí cốt của ta sao, mấy việc đánh đấm như vậy, sao có thể thiếu mặt ta được!" 

 Ý của Vương Viễn rất rõ ràng, đều là bạn bè, sao phải phân biệt...