Thấy Cao Lão Đại kêu cứu, Thương Khung Thần Cái nhăn mặt.
Nhưng dù gì thì Cao Lão Đại cũng là một cao thủ nòng cốt của Hồng Hoa hội, Thương Khung Thần Cái đương nhiên cũng không thể thấy chết không cứu.
Ngay vào giây phút Vương Viễn rơi xuống đất, Thương Khung Thần Cái đột nhiên xông đến trước người Cao Lão Đại, chỉ thấy chân trái của y hơi gập lại, cánh tay phải cong vào bên trong, chân giãm về hướng tây bắc, chưởng phải quẹt một vòng, đột nhiên vung về phía Vương Viễn.
“Grừi !"
Cùng lúc đó, bên tai Vương Viễn vang lên một âm thanh nặng nề.
11172?"
Vương Viễn nghe thấy vậy thì cảm thấy khinh ngạc, lập tức không nghĩ ngợi gì nâng song chưởng lên chặn lại.
"Uỳnh!"
Chưởng lực của hai người đập vào nhau, Vương Viễn chỉ cảm thấy nội lực đột nhiên bị nghẽn lại, thân hình lảo đảo một cái bị cưỡng chế ngừng lại.
Mà Thương Khung Thần Cái cảm thấy máu trong người cưồn cuộn như muốn trào lên, y phải lùi về phía sau ba bốn bước mới hóa giải được chưởng lực của Vương Viễn.
"gạ" Hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
"Chưởng pháp thật mạnh!"
Nhìn Thương Khung Thần Gái trước mặt, Vương Viễn khẽ cau mày, người này
có thể làm lão đại của Hồng Hoa hội, còn là đại cao thủ nổi tiếng trên bảng xếp hạng, thật sự không phải chỉ có danh hão.
Dưới sự hỗ trợ của Kim Cương Bất Hoại Thần Công, lực tay của Vương Viễn không chỉ vượt xa người thường, công kích được tăng thêm đến 150%, một đòn vừa rồi dùng cả hai tay, uy lực là không hề nhỏ. Nhưng khi đón một chưởng Thương Khung Thần Cái, mà chưởng lực của hắn lại không chiếm được chút tiện nghỉ nào.
€ó khả năng phán định và uy lực như vậy, chưởng pháp này ít nhất cũng phải là tuyệt học đỉnh cấp.
Nghĩ đến điều này, Vương Viễn không nhịn được nuối tiếc, chưởng pháp mạnh như vậy phải ở trong tay mình mới có thể phát huy được toàn bộ sức mạnh, chứ nằm trong tay Thương Khung Thần Gái, thật đúng là người tài không có đất dụng Võ.
Mà Thương Khung Thần Cái vô cùng kinh ngạc.
Chiêu mà Thương Khung Thần Gái vừa mới dùng chính là chiêu thứ nhất Kháng Long Hữu Hối trong tuyệt học trấn phái Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang, một chưởng này có cương có nhu, nội ngoại đủ cả, tuyệt đối là chiêu thức đứng đầu thiên hạ. Vậy mà lúc này lại không thể chống đỡ được một chưởng của Vương Viễn trong tình huống hắn bất ngờ không kịp đề phòng. Đại hòa thượng này cũng quá tà dị đi, không lẽ trên người hắn cũng có tuyệt học sao?
Y lại không biết rằng Hàng Long Thập Bát Chưởng đúng là chưởng pháp đệ nhất thiên hạ, nhưng Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Vương Viễn cũng là một trong ngũ đại thần công đứng đầu từ xưa tới nay, cho nên không địch lại được cũng hợp tình hợp lý.
Thêm nữa, võ học đúng là rất quan trọng, còn phải nhìn lại tu vi của bản thân.
Không nói tới thao tác cá nhân, trời sinh Vương Viễn có thần lực, căn cốt trác tuyệt, so về tư chất thì hơn hẳn Thương Khung Thần Cái, lực chiến của đòn tấn công đương nhiên không thua kém Hàng Long Thập Bát Chưởng của Thương Khung Thần Gái rồi.
"Hòa thượng giỏi!"
Thương Khung Thần Cái nhịn không được giơ ngón cái, thở dài nói: "Không hổ là người có thể một mình đối chọi được nhiều người, ta lại hỏi lại ngươi một câu, rốt cuộc ngươi có giao cây quạt ra đây không?”
"Ba trăm lượng vàng!" Vương Viễn mỉm cười, tăng giá thêm lần nữa.
"Hừ!" Thương Khung Thần Cái tức giận nói: "Sao ngươi cứ cố chống đối Hồng Hoa hội?"
Vương Viễn nghe vậy cười híp mắt nói: "Quen dần là được rồi! Đường phía sau còn dài!"
"Nói hay lắm!" Thương Khung Thần Cái giận dữ cười đáp trả, chỉ vào Vương Viễn ra lệch cho mọi ngư št cho ta! Mọi tổn thất ta chịu! Ai giết được tên hòa thượng này, người đó sẽ thay thế vị trí đà chủ của Cao Lão Đại!"
Đối với Thương Khung Thần Cái mà nói, tiền không phải là vấn đề to tát gì, có thể khiến đại bang hội tranh giành chính là vấn đề về mặt mũi.
Ngươi cướp đồ của bang hội chúng ta, chúng ta đương nhiên phải cướp lại, nếu như dùng tiền để mua lại thì thể diện vứt đi đâu? Chuyện này truyền ra ngoài thì sao có thể lăn lộn xông pha thiên hạ được nữa?
Nếu đã ra tay thì phải đưa đối phương vào chỗ chết. Tuy rằng truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng danh tiếng, nhưng cũng có tác dụng giết người ra oai, để nói với cao thủ khắp thiên hạ rằng đừng có hòng gọi nhịp với bọn ta, cho dù có là cao thủ một mình đấu được cả đội, nhưng một khi chọc đến Hồng Hoa hội thì đều sẽ chết không có chỗ chôn thân.
'Thương Khung Thần Cái vừa ra lệnh, ngoại trừ Cao Lão Đại nằm trên đất khóc không ra nước mắt, mọi người đều nâng cao tinh thần lên gấp trăm lần.
Người chơi Hồng Hoa hội vốn có chút dè dặt, cũng vì tổn thất khi đánh nhau trong quán rượu rất cao, hiện tại bang chủ đã lên tiếng gánh chịu mọi tổn thất, đương nhiên những người khác không còn gì để cố ky.
Người đang có mặt ở đây đều là cao thủ tinh anh của Hồng Hoa hội, đương nhiên biết được ý nghĩa của đà chủ là như thế nào.
Hồng Hoa hội có tổng cộng bốn vị đà chủ, làm đà chủ thì không khác nào. được gia nhập vào lực lượng nòng cốt cấp cao của Hồng Hoa hội, về sau sẽ nhận được những đãi ngộ cao nhất về tài nguyên của bang hội.
€ó phần thưởng về sau đương nhiên sẽ có người dũng cảm, nhất thời mọi người đều xông đến.
Mộ Dung Song phía sau Vương Viễn di chuyển trường kiếm, đâm thẳng vào. gáy Vương Viễn.
Là con nhà võ, năng lực phản ứng của Vương Viễn là thứ mà người bình thường tuyệt đối không thể sánh được. Nghe được tiếng gió phía sau, Vương Viễn nghiêng đầu qua phải.
Trường kiếm của Mộ Dung Song lướt qua bên trái của Vương Viễn.
Ừm, mềm là đương nhiên rồi.
Nếu ngực lớn hơn nữa, khả năng giảm xóc sẽ cao hơn, ở trong trò chơi cũng không ảnh hưởng tới việc sử dụng chiêu thức.
Tay phải Vương Viễn không gặp chút trở ngại nào mà cắm thẳng vào ngực Mộ Dung Song, moi tim Mộ Dung Song ra, Mộ Dung Song tử trận tại chỗ.