"Đây... đây là chuyện gì?" Thiết Bổ Thiên cảm thấy thân thể mình càng lúc càng nóng, kinh mạch đang dần trướng lớn lên, đan đần cũng dần dần mở rộng ra...
Tu vi của mình, đang dùng một tốc độ bài sơn hải đảo mà kịch tăng!
Loại tốc đô này, gần như khiến Thiết Bổ Thiên sợ hãi! Nàng cảm thấy kinh mạch mình nhanh chóng căng cứng, trướng phồng lên...
Nhưng không hề có cảm giác khó chịu gì khác, chỉ là nóng!
Cái này quá kỳ quái rồi. Đan dược có thể gia tăng tu vi bình thường, nếu có hiệu quả nghịch thiên như vậy, há lại không phải dẫn theo đau khổ tương ứng? Phải biết rằng, ảnh hưởng kinh mạch và đan điền khuếch trương chính là cực kỳ thống khổ đau đớn!
Nhưng loại rượu này không ngờ hoàn toàn không có đau đớn như vậy!
"Đây là rượu gì?" Thiết Bổ Thiên cực kỳ kinh ngạc.
"Loại rượu này, vốn có tên khác, nhưng sau khi tới tay ta rồi, ta lại đặt cho nó một cái tên khác." Sở Dương cười hắc hắc, nói: "Tên là, Xú Xú tửu!" (Xú = thối, tức rượu thối hoắc)
"Xú Xú tửu?" Thiết Bổ Thiên có chút luống cuống tay chân lau nhơ bẩn trên người mình, nhưng loại nhơ bẩn này bài tiết ra bên ngoài với tốc độ cực nhanh, nhơm nhớp vô cùng, lau không thể nào sạch được.
"Đúngvậy, ngươi xem, mới uống một chút rượu, Tiểu Điềm Điềm của ta đã biến thành Tiểu Xú Xú rồi." Sở Dương cười ha ha, bịt mũi ra vẻ khó ngửi: "Oa, người ngươi thối thật đó..."
Thiết Bổ Thiên vừa tức vừa giận, hung hăng xì một tiếng.
Nàng trời sinh đã thích sạch sẽ, cho tới bây giờ chưa từng để bản thân bẩn như vậy. Hôm nay gặp phải tình huống này, đúng là lần đầu tiên. Trong lúc nhất thời không khỏi có chút nóng nảy: "Sở Dương, cái này... cái này làm sao bây giờ? Thế nào mới có thể ngăn lại?"
Sở Dương cười ha ha: "Tại sao phải ngăn lại?"
"Từ khi sinh ra, con người đã phải ăn ngũ cốc hoa màu mà lớn lên. Tiên thiên chi thể chậm rãi biến thành hậu thiên chi thể. Sau đó, bất kể là cơ thể hay là cốt cách, nội tạng, đều tràn đầy tạp chất."
"Điều này chính là vấn đề mà những cao thủ võ học vẫn khó thể giải quyết. Cho dù chúng ta đã hấp thu thiên địa linh khí, cải thiên thể chất, nhưng chúng ta vẫn phải ăn uống, một khi ăn uống hô hấp là có vô số tạp chất tiến vào thân thể. Cho nên đây là một vòng luân hồi không ngừng."
"Chỉ có tu luyện tới một cảnh giới nhất định, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí càng lúc càng lớn, lớn đến mức toàn diện áp chế tốc độ hấp thu tạp chất, con người mới có thể coi là một vị cao thủ."
"Mà trong quá trình đạt tới tình trạng này, đều phải trải qua vô số lần tẩy gân phạt tủy."
"Thường nghe người ta nói chỉ cần tẩy gân phạt tủy một lần là có thể lột xác thành tiên thiên chi thể! Từ nay về sau võ học là một con đường bẳng phẳng... Đây quả thực là chuyện vô lý... Sau này không cần ăn uống? Không cần hô hấp? Nếu nói như vậy, chỉ có người chết mới có thể trở thành cao thủ thôi...."
"Mà có thể tẩy gân phạt tủy tới mức độ cao nhất, phải tới chí tôn lục phẩm, vượt qua ranh giới tiên phàm, mới có thể đạt được."
"Nhưng loại rượu này, lại có thể ở ngay giai đoạn hiện tại, khi người uống vào, hoàn toàn cải thiên thể chất của ngươi, bài trừ tất cả tạp chất ra ngoài trong khi tu vi ngươi căn bản không làm được. Hơn nữa, còn gia tăng tu vi của ngươi, củng cố cho ngươi!"
"Cho nên ngươi không cần lo lắng, cũng không cần lo thể chất của mình biến hóa. Đây là chuyện tốt."
Sở Dương đưa ra kết luận.
Tối nay hắn đã hạ quyết tâm, không tiếc bất cứu giá nào cũng phải triệt để gia tăng thực lực cho Thiết Bổ Thiên.
Sau đó trong thời gian một tháng thời gian ở lại đây, mình sẽ bồi luyện khiến cho tu vi Thiết Bổ Thiên nhanh chóng đạt tới cấp bậc có thể tự bảo vệ mình.
Đương nhiên, có thể tự bảo vệ mình trong mắt Sở Dương, thấp nhất cũng phải có khả năng bỏ chạy trối chết khi đối mặt với cao thủ thánh cấp!
Phong Kỳ Lương đương nhiên là một lực lượng, nhưng hoàn toàn dựa vào Phong Kỳ Lương thì không được!
"Được chưa... thật sự rất thối... cũng rất bẩn...." Trên mặt Thiết Bổ Thiên lộ vẻ quẫn bách, trên mặt mình không ngờ cũng xuất hiện loại tạp chất này. Thiết Bổ Thiên cúi đầu thật sâu, không cho Sở Dương nhìn thấy diện mạo mình lúc nào.
"Đợi thêm một lát nữa, ngươi mau vận công, thôi động tu vi. Bài trừ hoàn toàn tạp chất ra ngoài.
Dần dần, tạp chất trong cơ thể bài tiết ra càng lúc càng nhiều, thấm ướt cả bộ quần áo, sau đó lại đóng cứng trên người nàng.
"Được rồi." Sở Dương hít sâu một hơi: "Mau cời quần áo, tắm rửa đi." Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Tuy Thiết Bổ Thiên cái gì nghe Sở Dương, nhưng đó là thời khắc động tình. Giờ phút này, cái gì ám muội cũng không có, hơn nữa còn là thời điểm bản thân khó coi nhất, dơ bẩn nhất... Bảo nàng cời sạch đồ ngay trước mặt Sở Dương vẫn có chút gượng ngùng.
"Ngươi... Ngươi nhắm mắt lại đi." Thiết Bổ Thiên xấu hổ nói.
"Được." Sở Dương biết Thiết Bổ Thiên rất xấu hổ. nếu mình cứ trợn trừng mắt lên nhìn, bản thân không sao cả, nhưng chỉ sợ sau này sẽ lưu lại bóng ma trong lòng Thiết Bổ Thiên.
Sở Dương nhắm chặt mắt lại.
Là một nữ nhân phong hoa tuyệt đại, đến chết cũng không chịu để nam nhân mình yêu nhìn thấy hình tượng xấu xí của mình.
Cho nên có một số nữ nhân bị người ta hủy dung, hoặc là dung nhan bị hao tổn ngoài ý muốn, thà tự sát, chia tay, ly hôn cũng không moốn để nam nhân của mình nhìn thấy.
Đây là nữ nhân!
Bình thường trên đường phố, hấp dẫn được nhiều chú ý lại thầm thích thú trong lòng, hơn nữa cũng kiêu ngạo hơn!
Nhưng... thời khắc khi nàng đẹp nhất, nàng chỉ cho phép nam nhân của mình nhìn, người khác nhìn thấy, nàng sẽ cảm giác đó là một loại khinh nhờn.
Đồng dạng, trong thời điểm nàng xấu nhất, thế nhân nhìn nàng sẽ không để ý. Nhưng nếu nam nhân nàng yêu nhất nhìn thấy, điều đó sẽ lại khiến nàng thống khổ!
Xoạt xoạt xoạt, thanh âm không ngừng vang lên, rất nhanh...
"Phốc một tiếng, Thiết Bổ Thiên đã nhảy vào trong chiếc bồn tắm lớn nhất, hiện tại nàng rốt cuộc cũng biết, Sở Dương chuẩn bị ba cái bồn tắm lớn này để làm gì.
Nàng trước tiên là mở to mắt, muốn kiểm tra xem Sở Dương có nhìn mình hay không. Phát hiện Sở Dương thật sự nhắm mắt lại, mới yên lòng, dùng tốc độ nhanh nhất cời quần áo ra, rồi nhảy ào chiếc bồn tắm lớn nhất.
Ngay cả đầu cũng chìm trong nước nóng.
Trước tiên chính là nhanh chóng tẩy rửa những tạp chất dơ bẩn trên khuôn măt.
Tiếng nước rơi vang lên, sau nửa nén hương, Sở Dương mới nói: "Ta mở mắt ra nhé."
"Đợi thêm lát nữa!" Thiết Bổ Thiên vội vàng nói.
Cô nàng này đang gội đầu. Trên mặt đã xử lý hoàn tất, nhưng trên tóc lại tương đối phiến phức.
Tiếp đó luống cuống tay chân tẩy rửa thân thể, mãi cho đến khi thân thể thật sạch sẽ rồi mới phốc một tiếng, lại nhảy sang chiếc bồn tắm thứ hai.
Sở Dương kêu thảm một tiếng: "Đại tỷ, ngài chỉ dùng một cái là được rồi. Làm sao lại dùng tới hai? Cái kia là chuẩn bị cho lần tiếp theo đó."
Thiết Bổ Thiên hừ một tiếng: "Ngươi không lấy thêm cái nữa được sao?"
Sở Dương thở dài một tiếng: Cô nàng này đúng là quá phiền toái.
Nữ nhân chính là phiền toái mà. Lúc trước ca ca ta uống thứ rượu này, cũng chỉ nằm trong đống tuyết xoẹt xoẹt vài cái là xong, nữ nhân này không ngờ phải tắm tới hai lần.
Thật là....
Đang nghĩ ngợi, phốc một tiếng, Thiết Bổ Thiên lại nhảy vào cái bồn tám thứ ba
Mặt Sở Dương nổi đầy gân xanh: Ba lần!
Xem ra ca ca ta phải đi nấu ước nóng cả đêm rồi, khỏi phải làm chuyện gì khác nữa...
"Ngươi có thể mở mắt ra rồi." Thanh âm mang theo một tia xấu hổ và như trút được gánh nặng của Thiết Bổ Thiên truyền tới.
Nàng vốn không muốn, dù sao thân thể mình bây giờ vẫn không có mảnh vải.
Nhưng nàng lại đau lòng Sở Dương, bởi vì cứ nhắm mắt như vậy, mặc dù là để mình an tâm, nhưng nhắm mắt quá lâu cũng rất khó chịu mà.
Hơn nữa mình cũng đang ngâm mình trong nước...
Thiết Bổ Thiên an ủi mình như vậy, vẫn xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt.
Sở Dương rốt cuộc cũng mở mắt ra, nhìn nhìn nước trong hai cái bồn tắm. Nhất là cái đầu tiên, đã đen giống như mực tàu rồi. Cái thứ hai thì đục ngầu....
Không khỏi lắc đầu thở dài: "Điềm Điềm... Bình thường ta vẫn ngửi thấy trên người ngươi thơm ngào nhạt, không nghĩ tới a, cái nước này đừng vứt đi, lưu lại cho nhi tử làm mực, học viết chữ đi. Đến lúc đó nói cho hắn biết, đây là nước tắm của mẫu thân hắn, tắm tới năm trăm cân nước đều đen...."
Còn chưa nói xong, một đống nước đã bay thẳng vào mặt.
"Ngươi đáng ghét! Cút đi!" Hoàng đế bệ hạ nổi giận quát lớn. Sở ngự tọa bấm bụng thu hai cái bồn tắm lớn vào trong Cửu Kiếp không gian, sau đó chạy ra ngoài nhanh như chớp, thay nước mới, sau đó lại mang hai cái bồn tắm đầy nước quay trở lại.
Sau đó, lại lấy đồ ăn từ trong Cửu Kiếp không gian ra.
Thiết Bổ Thiên vừa mới tẩy gân phạt tủy, tạp chất trong cơ thể gần như đã bằng không, đói bụng muốn chết, vừa ngửi thấy mùi thơm, trong bụng lập tức kêu rồn rột.
Sở Dương cứ để nàng ngâm mình trong nước, không cần ra ngoài, cứ như vậy đút cho nàng ăn, càng lúc hoàng đế bệ hạ càng thấy ngượng ngùng.
Ăn thật không ít, nhưng chỉ là vẫn cảm thấy đói, còn muốn ăn.
Bữa ăn này đương nhiên không tầm thường, Chỉ nguyên liệu nấu ăn Sở Dương hay dùng đều là hỗn hợp thiên địa linh được, ăn hết có thể bổ dưỡng rất nhiều thể lực, hơn nữa có thể chuyển hóa thành tu vi hạn độ lớn nhất, củng cố cảnh giới của Thiết Bổ Thiên.
Đợi đến khi Thiết Bổ Thiên ăn xong, Sở Dương khâm phục giơ ngón tay cái lên: "Bệ hạ, ngài không hổ là hoàng đế, ngay cả ăn uống cũng thuộc hạng quân lâm thiên hạ. Bữa tiệc này của ngài, cũng đủ cho ta ăn ba ngày rồi...."
"Thúi lắm!" Thiết Bổ Thiên tức igạn không thôi.
Mình cũng chỉ ăn nhiều một chút, làm sao lại khoa trương như hắn nói được? Tên hỗn đản này hôm nay thật sự là đáng ghét chết người. Bất quá bữa tiệc hôm nay đúng là ăn không ít... Mình bình thường chỉ ăn một chén cơm, hôm nay không ngờ ăn tới bảy chén, còn ăn nhiều đồ ăn như vậy...
Thiết Bổ Thiên cảm thấy hình tượng của mình bị hủy sạch rồi... Bên cạnh lại còn có một tên cứ chọc ngoáy... Thật sự chỉ muốn bóp chết hắn luôn...
"Khôi phục thể lực xong chưa?" Sở Dương hỏi.
"Ổn rồi." Thiết Bổ Thiên thử vận công, nói.
"Tốt lắm, cứ tiếp tục như vậy." Sở Dương lại lấy ra một chén rượu. Lần này, hắn lại căn cứ tu vi Thiết Bổ Thiên hiện tại mà tính toán lại lượng rượu.
Thiết Bổ Thiên bây giờ đang ở trong bồn tắm, cũng không cần ra ngoài, uống xong lại trực tiếp bắt đầu.
Nhìn thấy Thiết Bổ Thiên uống rượu xong, Thiết Bổ Thiên ngồi dưới đất, hai tay lần lượt đặt lên hai chiếc bồn tắm, vận công thôi phát nhiệt lực. Chẳng mất bao lâu, đợi đến khi Thiết Bổ Thiên tắm xong rồi nước trong hai bồn tắm cũng nóng lên...