Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1720: Siêu cấp Cửu Trọng đan



Sở Dương bĩu môi: "Ngươi cho rằng ta chưa nghĩ tới sao? Ai bảo Pháp Tôn chết tiệt kia hiện giờ cường đại như vậy chứ. Nếu chúng ta bên này không tìm cách gia tăng thực lực, chẳng lẽ ngồi chờ tới ngày quyết chiến rồi chết sao? Thống khoái một chút, rốt cuộc có đường tắt gia tăng thực lực không?"

kiếm linh trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Cửu Trọng đan đã là thần dược hoàn mỹ nhất Cửu Trọng Thiên rồi. Muốn tìm được phương pháp hữu hiệu hơn nó, lại hoàn toàn không có di chứng thì tuyệt đối không có. Cho dù có, cũng vượt qua phạm trù có thể sử dụng ở Cửu Trọng Thiên này, cũng không thích hợp với hiện tại!"

Sở Dương có chút tắt tiếng: "Vậy chẳng lẽ không còn biện pháp nào sao? Ở thời điểm mấu chốt thế này, ngươi lại không nghĩ ra cách sao?"

kiếm linh tiếp tục nói: "Ngươi đừng có gấp. Nghe ta nói hết đã nào. Vẫn câu nói đó, đan dược vượt qua Cửu Trọng đan nhất định không có, bất quá có thể hạ chút công phu lên Cửu Trọng đan. Lúc trước, Tử đại nhân lưu lại đám dược liệu của Thiên Khuyết, còn có thiên tài địa bảo của các vị diện khác, nếu như phối chế thỏa đáng, hẳn là có thể thu được hiệu quả tốt hơn Cửu Trọng đan bình thường..."

Sở Dương nói: " Cũng là phiên bản siêu cấp, siêu việt phiên bản hoàn chỉnh hiện tại? Phỏng chừng có thể đề thăng bao nhiêu?"

Kiếm linh trầm ngâm một chút, nói: "Nói thật, hiệu quả lớn nhất của Cửu Trọng đan chính là hoàn hồn cứu mạng, khởi tử hồi sinh, chữa trị thương thế, dùng để cải thiện thể chất, đề cao thiên chất cũng có hiệu quả rất lớn. Nhưng đối với tu vi, hiệu quả đề thăng kỳ thật cũng không phải quá lý tưởng... Nếu như chúng ta có thể cải tiến, dung hợp dược lực khổng lồ, chế tạo ra Cửu Trọng đan chuyên môn đề thăng tu vi cũng không chừng. Nói ví dụ như lần trước, luyện chế siêu cấp Cửu Trọng đan cho Tử đại nhân, nếu chúng ta cải tiến thêm một chút nữa... hẳn là... ít nhất có thể gia tăng trăm năm tu vi cảnh giới chí tôn trở lên..."

"Lại nói, chí tôn cửu phẩm từ xưa tới nay, có ai mà không phải tu luyện hơn ngàn năm mới có thể nhích một bước nhỏ? Nơi này dù sao cũng không phải đại phương tụ tập linh khí nồng đậm gấp trăm lần như Thiên Khuyết... Chỉ là, một trăm năm mà ngươi đã muốn đạt tới đỉnh phong, quả thực là khó hơn cả lên trời."

"Thì ra là thế, cũng có đạo lý." Sở Dương trầm tư nói: "Vậy, với chỗ dược liệu chúng ta có hiện giờ, có thể luyện chế bao nhiêu viên Cửu Trọng đan phiên bản siêu cấp cũ? Ta nhớ, lúc trước khi Tử đại tỷ đi, chúng ta đã dùng hết một nửa số dược liệu đó. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó thật là thừa mứa không biết đồ ăn quý, lãng phí quá..."

kiếm linh thầm tính toán một chút: "Đừng quá bi quan, kỳ thật có một bộ phận dược liệu, trong khoảng thời gian này phát triển trong Cửu Kiếp không gian rất nhiều... Trước mắt, nếu như dùng hết toàn bộ, cộng thêm một chút cửu đại kỳ dược, hẳn là có thể luyện chế... mười bảy viên Cửu Trọng đan siêu cấp phiên bản cũ! Không thể không nhiều hơn đâu!"

"Đủ rồi!" Sở Dương quyết định thật nhanh: "Lập tức bắt tay vào luyện chế, nhanh chóng hoàn thành, càng nhiều càng tốt!"

"Hiểu rồi, lập tức tiến hành!"

Mười bảy viên Cửu Trọng đan siêu cấp phiên bản cũ, cũng đủ để Sở Dương cùng các huynh đệ cửu kiếp đồng loạt đề thăng tu vi lên một cấp bậc mới. Bất quá, cho dù các huynh đệ có đề thăng, Sở Dương phỏng chừng, chỉ sợ còn xa mới đủ.

Chẳng qua chỉ là trăm năm tu vi mà thôi.

Nếu như đổi thành sức chiến đấu thực tế, có thể gia tăng bao nhiêu chiến lực? Làm sao có thể đánh đồng với Pháp Tôn tu vi cả mấy vạn năm? Căn bản không thể nào so sánh!

Bất quá nói trở lại, cho dù kiếm linh đưa ra kế hoạch Cửu Trọng đan siêu cấp, Sở Dương cũng chưa chắc quá để ý, bởi vì mục tiêu của Sở Dương lần này căn bản không phải cái này. Mục tiêu chân thực của hắn lại là một câu người nọ để lại lúc trước.

" Trong Cửu Kiếp không gian, có lễ vật ta để lại cho ngươi."

Nếu như có lựa chọn khác, Sở Dương thật sự không muốn dùng tới. Dù sao lúc trước mình giao tiếp với vị đại năng kia, đã từng nói muốn khiêu chiến hắn, dùng tới lễ vật của hắn, có khác nào thiếu nợ nhân tình của hắn.

Cho dù vị đại năng kia căn bản chẳng để ý tới điểm này, càng không quan tâm Sở Dương thiếu nợ nhân tình, nhưng nhân tình thủy chung vẫn là nhân tình, thiếu nợ chính là thiếu nợ! Người ta không thèm để ý, không có nghĩa là Sở Dương không để ở trong lòng.

Nhưng Sở Dương hiện giờ thật sự không còn phương pháp nào, chỉ có thể gửi hết hi vọng ở nơi này. Thiếu nợ nhân tình thì phải trả, nhưng hiện tại nếu không nghĩ ra cách gia tăng thực lực của mình và chúng huynh đệ, nguy cơ lúc quyết chiến sẽ rất lớn. Trước mắt còn không chu toàn nổi, còn nói gì tới tương lai?!

Nếu như mình phỏng đoán đúng, những thứ kia hiện tại mình chỉ sợ còn không dùng được. Nhưng hiện tại, mình đã tới bước đường cùng rồi, không dùng được cũng phải đánh cược hiểm một lần.

Thực lực Pháp Tôn bây giờ tăng mạnh, cao tầng chấp pháp giả sau khi ma hóa thực lực khẳng định cũng có tăng trưởng. Cứ để nhu vậy, phe mình có thể nói tất bại không cần nghi ngờ.

Đây chính là trận chiến cuối cùng quyết định tương lai sinh linh Cửu Trọng Thiên.

Bại, chẳng khác nào chết!

Cho nên trước cuộc chiến, Sở Dương phải cố gắng hết sức, gia tăng phần thắng tới cực hạn.

Chỉ khi cố gắng hết sức, mới thắng bại không oán, sinh tử không hối hận.

Nếu chỉ có mười bảy viên Cửu Trọng đan siêu cấp, bây giờ đối với Sở Dương mà cho dù không thể nói là như muối bỏ biển, nhưng vẫn còn quá ít. Huynh đệ mình cùng Mạc Khinh Vũ, Mặc Lệ Nhi đã chiếm hết mười một viên rồi.

Vũ Tuyệt Thành và Sở Nhạc Nhi đương nhiên cũng phải có, lại mất đi hai viên.

Bên dd, nếu như không cho... được rồi, mỗi ngày chỉ cần lải nhải một câu thôi cũng đủ khiến mình tự sát rồi: Sư huynh, ta có đẹp trai không? Ta hôm nay liệu có phải đẹp trai hơn cả hôn qua?

còn nữa, Phong Nguyệt có phải cho không?

Còn nữa... thân nhân của mình? Phụ mẫu? Tổ phụ? Cái này ít nhất cũng phải tiêu hao ba viên rồi?

Thế nào cũng phải lưu cho Ô Thiến Thiến một viên chứ? Thiết Bổ Thiên cũng cần một viên? Còn có đứa nhi tử của mình, tên tiểu hỗn đản kia thế nào cũng phải có một viên chứ?

Mười bảy viên nhìn như không ít, chỉ là phân phối rồi mới biết, thật sự không đủ dùng a.

Cho ai, không cho ai?

Sở Dương cảm thấy, nếu như đảo lại con số mười bảy một cái, biến thành bảy mươi ( tiếng trung 17 là thập thất, đảo lại là thất thập tức 70), có lẽ mới miễn cưỡng đủ được.

Mười bảy viên... thật sự không đủ dùng.

Kỳ thật cho dù thật sự là bảy mươi viên, phân phối ra rồi, hiệu quả thực tế cũng chẳng ra sao. Tất cả cùng gia tăng một trăm năm tu vi, mười bảy viên là một ngàn bảy trăm năm, bảy mươi viên bất quá cũng chỉ là bảy ngàn năm mà thôi, so với Pháp Tôn, còn chưa bằng còn số lẻ. Thật sự không lạc quan được! Nếu có bảy trăm viên thì tốt. Như vậy khẳng định là đủ!

Sở Dương đang lẩm bẩm cằn nhằn nói không đủ. kiếm linh đang thu thập dược liệu, chuẩn bị luyện đan bên cạnh trực tiếp trợn trừng mắt. Thân ảnh vốn đã có chút hư ảo không thật thiếu chút nữa tiêu tán biến thành không, có thể thấy được chấn động lớn cỡ nào.

"Đại ca, thân ca, thân đại ca, ta nói này, ngươi cũng quá viển vông rồi đấy. Thần dược bậc này, cho dù là ở Cửu Trọng Thiên Khuyết cũng là bảo vật khó tìm, cho dù xuất hiện một viên thôi cũng có thể khiến cho rất nhiều thế lực Cửu Trọng Thiên Khuyết huyết chiến... Ngươi nhoáng cái đã có mười bảy viên, không ngờ còn chê ít? Còn đòi bảy mươi viên? Bảy trăm viên? Ngươi nghĩ cái gì thế?"

"Làm người cũng không thể tham lam như vậy chứ?!"

Sở Dương ngượng ngùng cười: "Ngươi xem ngươi kìa, ta chỉ nghĩ vậy thôi, thứ đồ, càng nhiều càng tốt mà..."

"Con người đều có thói xấu như vậy. Được voi đòi hai bà Trưng. Luận thần dược khắp thiên hạ, đơn thuần nói về năng lực khôi phục, cho dù là Thiên Cực đan của Thánh Quân Cửu Trọng Thiên Khuyết cũng không thể tác dụng tức thời như Cửu Trọng đan." kiếm linh oán giận nói: "Ngươi đã có bảo vật thiên hạ vô song như vậy, không ngờ còn oán giận. Cái này còn không phải quá đáng?"

"Nếu luận tới linh dược đề thăng tu vi thì sao?" Sở Dương hỏi.

"Linh dược lấy ổn trọng làm đầu. Nếu linh dược không ổn trọng, cho dù dược lực lớn cỡ nào, ngươi không thể hấp thụ kết quả cũng phí công. Cửu Trọng đan lại không có điểm yếu này. Chỉ luận ổn trọng mà nói, thế gian này tuyệt đối không có đan dược nào hơn được Cửu Trọng đan. Nếu luận tới đề thăng tu vi, vậy thì phải xem phẩm chất cơ bản của linh dược rồi. Cái này thật đúng là không nói chính xác được."

kiếm linh nói: "Cái này phải chờ ngươi tới Cửu Trọng Thiên Khuyết rồi, khai mở truyền thừa của Tử Tiêu thiên đế, bên trong sẽ có rất nhiều pháp môn gia tăng tu vi. Tử Tiêu thiên đế, năm đó chính là đệ nhất luyện đan tông sư của được Cửu Trọng Thiên Khuyết công nhận. Đan phương của hắn, cũng là thần kỳ đệ nhất Cửu Trọng Thiên Khuyết."

"Trên thực tế, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất giúp Tử Tiêu thiên đế Tử Hào có thể cấp tốc quất khởi trên Cửu Trọng Thiên Khuyết. Tốc độ như hắn quả thực là khiến người ta tặc lưỡi. Mấy vạn năm thời gian, đã lập nên uy danh Tử Tiêu thiên đế... ai mà không kiêng kỵ?"

"Với tình huống lúc đó, nếu Tử Tiêu thiên đế có thể tiếp tục phát triển, tin tưởng chẳng cần bao lâu, toàn bộ Cửu Trọng Thiên Khuyết chỉ sợ đều bị hắn uy hiếp... Năm đó Cửu Trọng Thiên Khuyết không cứu viện hắn, chỉ sợ cũng có một phần là vì vậy. Dù sao nếu như Tử Tiêu thiên đế đánh bại vực ngoại thiên ma, trở thành cứu thế chủ Cửu Trọng Thiên Khuyết, thì..." Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Thanh âm kiếm linh có chút kỳ quá, tựa hồ đang ám chỉ cái gì đó.

Sở Dương như có điều suy nghĩ: "Ta hiểu ý của ngươi, ý cả ngươi là... Chờ sau khi ta lên đó, phải tận lực thu liễm, nhất là tuyệt thế thần vật như Cửu Kiếp kiếm, Cửu Trọng đan, còn có chuyện truyền thừa liên quan tới Tử Tiêu thiên đế, tốt nhất hết thảy đều giữ kín không nói ra? Càng giữ bí mật càng tốt!"