Thẩm Tường bước vào Phàm Võ Cảnh tầng tám, thần thức cường hãn hơn, hắn có thể nhìn ra trên đài luận võ này còn có hai người có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng bảy, một người trong đó là nam tử mặc trang phục ánh vàng rực rỡ, nhìn ước chừng khoảng hai mươi tuổi.
Người còn lại là một nữ tử tóc trắng, nữ tử này rất đẹp, mái tóc mềm mại được buộc thành kiểu dáng đuôi ngựa, dáng người yểu điệu thon dài, dung mạo của nàng ta thì cực đẹp, thoạt nhìn thành thục và quyến rũ, nhưng trông lạnh lùng và kiêu hãnh, nàng ta mặc một bộ quần áo bó màu đen giống như Thẩm Tường, vẽ ra dáng người bốc lửa hoàn mỹ kia của nàng ta, chỉ có điều chất lượng của bộ quần áo đó của nàng ta tốt hơn rất nhiều so với Thẩm Tường.
Nữ tử này rất thu hút ánh mắt của người khác, bởi vì nàng ta có mái tóc trắng kỳ lạ, vẻ ngoài trưởng thành, thân hình nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp, khí chất quý phái và lạnh lùng khiến Thẩm Tường phải nhìn thêm một chút.
"Hiện tại tuyên bố quy tắc, vòng thứ nhất cử hành ngay hôm nay, bốn mươi người các ngươi chia ra làm tám tổ, mỗi một tổ năm người, sau đó trong mỗi tổ quyết đấu chọn ra người thắng cuối cùng tham gia vòng chung kết.
" Một ông lão hô, đây là một trong những vị trưởng lão của Dược gia: "Năm người hỗn chiến ở trên đài luận võ, chỉ cần ai có thể là người đứng ở trên đài luận võ tới cuối cùng thì coi như là người thắng trong tổ này.
"Quy tắc rất đơn giản, năm người hỗn chiến ở trên đài luận võ, rơi khỏi đài thì bị đào thải, người đứng cuối cùng ở trên đài thì coi như thắng lợi.
Trưởng lão Dược gia kia liền bắt đầu đọc lấy một số quy tắc trong lúc luận võ, quan trọng là cho phép sử dụng mánh khóe hèn hạ, hơn nữa không được giết người.
Sau đó chính là bắt đầu chia tổ, Thẩm Tường không cùng một tổ với hai người có cảnh giới Phảm Võ cảnh tầng bảy, cùng tổ với hắn chính là bốn tên nam tử có độ tuổi mười chín đôi mươi, thực lực đều là Phàm Võ cảnh tầng sáu đỉnh phong, sắp đột phá, Thẩm Tường suy đoán đây là Dược gia cố ý chia tổ như vậy, chính là vì để hắn bị đào thải ở ngay vòng thứ nhất.
Lúc này Thẩm Tường cũng biết được thân phận của hai người có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng bảy kia, thiếu nữ kia tên là Lãnh U Lan, là con gái của một tướng quân nổi danh ở Nam Vũ quốc, mà tuổi của nàng chỉ có mười bốn tuổi, nhưng dáng dấp rất thành thục, việc này để Thẩm Tường âm thầm tắc lưỡi.
Mà người còn lại là thiếu niên tên Tống Nam Minh, là con trai của Hoàng đế, cũng chính là Thái tử của Nam Vũ quốc, năm nay hai mươi tuổi, thực lực là Phàm Võ cảnh tầng bảy đỉnh phong, thiên phú này cũng coi như là tốt, nhưng theo Thẩm Tường thì tên này so với Lãnh U Lan kia lại kém xa, bởi vì Lãnh U Lan mới mười bốn tuổi.
Thẩm Tường là ở vào tổ cuối cùng, cũng là một tổ không công bằng nhất, bởi vì chỉ có Thẩm Tường là mười sáu tuổi, những tên còn lại đều là mười chín hai mươi tuổi, ai nấy đều có thể nhận thấy được đây là có người cố ý sắp xếp.
Nếu như đơn đả độc đấu, Thẩm Tường thu hoạch được chiến thắng có khả năng rất lớn, nhưng năm người hỗn chiến trong vòng đấu loại, Thẩm Tường rất dễ có thể bị thua.
Nếu như Thẩm Tường vẫn chỉ có thực lực là Phàm Võ cảnh tầng bảy, như vậy hắn cũng sẽ còn có chút lo lắng, nhưng bây giờ hắn đã là Phàm Võ cảnh tầng tám, nắm giữ lực lượng cường hãn, hắn dậm chân một cái cũng có thể làm cho quảng trường này phải run lắc một cái, dựa vào thần công mà hắn tu luyện cùng với Ngũ Hành chân khí, thực lực bức thẳng Phàm Võ cảnh tầng chín!Thẩm Tường cũng không nghĩ tới ở sau khi hắn đột phá đến Phàm Võ cảnh tầng bảy, lại ở bên trong mấy ngày ngắn ngủi bước vào Phàm Võ cảnh tầng tám, đây đều là may mắn mà có Bạch U U truyền thụ Thôn Phệ ma công cho hắn, lúc này hắn đã lĩnh hội thật sâu sắc sức hấp dẫn của ma công kia!Thẩm Tường đứng ở dưới đài, nhìn lấy cảnh tượng năm người hỗn chiến trên đài luận võ, quan sát tới võ công mà bọn họ sử dụng, ở trong đôi mắt sáng rực kia của hắn, lúc những người kia thi triển ra võ công, chân khí kinh mạch trong cơ thể được hắn ta nhìn thấy rõ ràng, võ công khó học trộm được cũng bởi vì phương pháp vận khí, mà Thẩm Tường bây giờ lại có thể dựa vào thần thức siêu phàm của mình có thể nhìn được rõ ràng, điều này làm cho hắn có thể dễ dàng bắt chước được võ công của người khác.
Năm người trên đài đều chen chúc nhau ở giữa, ai cũng không muốn đứng ở ngoài lề đài, một khi rơi xuống đài thì sẽ bị đào thải, lúc này bọn họ đang hỗn chiến ở giữa, loại hình thức hỗn chiến này cũng cần phải có thực lực nhất định mới có thể kiên trì đến cuối cùng, có đôi khi còn phải ứng phó công kích của bốn người, hơn nữa ở trong lúc ngăn cản cũng phải nhanh chóng phản công, có thể nhìn ra được khả năng vận dụng võ công và năng lực phản ứng của một người.
Tuy rằng năm con cháu danh môn ở trên đài kia thi triển võ công đều khiến người ở dưới đài phải phát ra từng tiếng sợ hãi thán phục, nhưng Thẩm Tường lại không để vào mắt, tuy rằng cũng không tệ, nhưng lại có quá nhiều thiếu sót, không biết hắn có học trộm không.
Trận đầu chẳng mấy chốc thì kết thúc, người chiến thắng có thực lực không tệ, có chân khí hùng hậu, có thể kiên trì đến cuối cùng, bốn người còn lại thì không phải bị đánh rơi khỏi đài cũng là bởi vì chân khí tiêu hao sạch sẽ mà chủ động đi xuống đài.
Những thiếu nam thiếu nữ này đều có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng sáu, ở trong mắt rất nhiều người thì bọn họ đều là thiên tài, hơn nữa thực lực cường hãn, nhưng Thẩm Tường cũng đều biết những thiếu nam thiếu nữ ở trên đài kia phổ biến đều có cơ sở không được tốt, căn cơ bất ổn, chân khí không đủ hùng hậu, không đủ tinh thuần, tuy rằng có võ công không tệ, nhưng lại phông thể phát huy ra được uy lực thật sự, hơn nữa sử dụng cũng không đúng chỗ.
"Dù sao đều là người được nuông chiều từ bé, mọi người đều được tạo điều kiện được coi như bảo bối, ai sẽ đi chịu đau khổ để luyện võ đây?" Thẩm Tường thầm nghĩ, loại người giống hắn hơn nửa đêm còn liều mạng tu luyện cũng không nhiều!.
Sau trận đầu thì trải qua thêm bốn tổ lên đấu nữa và cũng đã tìm ra được người chiến thắng.
Lúc này đến lượt Tống Nam Minh Thái tử Nam Vũ quốc kia ra sân, hắn là Phàm Võ cảnh tầng bảy, bốn tên còn lại mới chỉ có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng sáu, ngay từ đầu thì có hai tên bị đánh rơi xuống đài, mà Tống Nam Minh lợi dụng ưu thế mình là Phàm Võ cảnh tầng bảy, dùng chân khí hùng hậu nhanh chóng đánh cho hai tên còn lại rơi xuống lôi đài, giành được chiến thắng được mọi người dưới đài hoan hô lên.
Lúc này đến lượt con gái của đại tướng quân kia, Lãnh U Lan vừa lên đài thì rất nhiều cặp mắt như nổ đom đóm của nam nhân nhìn chằm chàm vòa dáng người bốc lửa kia của nàng ta, Lãnh U Lan thế nhưng là quần áo bó màu đen, một đôi chân thon dài thẳng tắp, tràn ngập co dãn, nàng ta có số tuổi không phù hợp với vẻ bề ngoài, dáng người thành thục uyển chuyển, toàn thân phát ra khí chất quý phái và lạnh lùng, đều để người khó có thể tưởng tượng được nàng ta mới chỉ là một thiếu nữ mười bốn tuổi.
"Chân khí của nha đầu này rất cổ quái a!" Thẩm Tường nhíu mày khẽ thì thầm.
Tô Mị Dao nói ra: "Nha đầu này là Băng Hỏa mạch, phẩm gia gì ta cũng không biết, chân khí nàng ta tu luyện chắc là Băng Hỏa chân khí, hai loại chân khí tương khắc dung hợp lại với nhau mới có thể trở nên quỷ dị như vậy, có thể khiến người ta nhìn không thấu, nếu như ngươi nhìn thấy nàng ta phóng hỏa rất có thể loại hỏa diễm kia có thể đóng băng ngươi lại, tóm lại tiểu nha đầu này không đơn giản, ngươi có thể kết giao được với nàng ta là tốt nhất.
"Con ngươi Thẩm Tường co rụt vào, nhìn lấy thiếu nữ thành thục có bộ dáng thướt tha ở trên đài kia, trong lòng âm thầm kinh ngạc, người có thể được Tô Mị Dao tán thành thì đương nhiên sẽ không quá kém.
"Bắt đầu!"Tiếng hô vừa dứt, mọi người chỉ thấy ở trên đài luận võ mặt của Lãnh U Lan đột nhiên hóa thành một đạo hắc ảnh (một vệt bóng đen), chạy ngược chạy xuôi ở trên đài luận võ, kéo lấy một đạo hư ảnh (bóng mờ) màu đen thật dài, tốc độ nhanh đến làm cho người ta phải tắc lưỡi, mà bốn người còn lại ở trên đài cũng ngây ngẩn cả người.
Thẩm Tường nhướng mày, hắn có thể miễn cưỡng nhìn thấy rõ khuôn mặt nghiêm túc mà xinh đẹp kia của Lãnh U Lan, nhưng lại để ánh mắt của hắn rất mệt mỏi, loại tốc độ này cũng nhanh đến mức khiến hắn phải kinh ngạc.
Truyền đến một tiếng "Phanh", một người ở trên đài đột nhiên bay ra, tuy rằng mọi người không nhìn thấy người kia là bị đánh rơi ra khỏi lôi đài như thế nào, nhưng lại biết một điều chắc chắn là bị Lãnh U Lan thân nhanh như ảnh (bóng) xuất thủ đánh xuống.
Mà Thẩm Tường có thể nhìn thấy là Lãnh U Lan tung ra một cước lực đạo rất lớn đạp trúng vào giữa háng của người kia khiến người kia kêu không thành tiếng bay ra khỏi đài luận võ, chỉ thấy sau khi rơi xuống người kia nằm im bất động, có thể là đau quá mà ngất đi.
Ngay sau đó chính là liên tiếp tiếng kêu to, Lãnh U Lan lợi dụng tốc độ của chính mình nhanh đến mức không làm cho người nào có thể thấy rõ được thân ảnh (bóng dáng) của nàng mà tiến hành tập kích, đá từng tên một rơi xuống đài, vẫn là theo kiểu cũ.
"Lãnh U Lan thành công tiến vào top tám, tiếp theo là một tổ cuối cùng!" Trưởng lão Dược gia hô lên.
Cuối cùng thì cũng đến lượt Thẩm Tường, ai cũng biết Thẩm Tường phải đối mắt với bốn tên nam tử có cảnh giới Phàm Võ cảnh tầng sáu, đều là mười chín hai mươi tuổi, là những người dừng lại ở Phàm Võ cành tầng sáu nhiều năm, thực lực tự nhiên so với những thiếu niên kia mạnh hơn nhiều, đây đối với Thẩm Tường mà nói là rất bất lợi.
.