Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1195



Chị Mai xuất hiện sau lưng Dương Bách Xuyên, không phải ai khác mà chính là ngôi sao nổi tiếng chị Mai, là người ở bên cạnh bạn học cũ Bê Đê mà trước đây anh vô tình gặp được.  

Nhưng chuyện làm cho Dương Bách Xuyên xấu hổ là lúc trước anh đã đồng ý với chị Mai và Bê Đê người ta, sẽ đặc biệt điêu khắc cho cô ấy một cái dây chuyền phỉ thúy để tham dự lễ hội điện ảnh.  

Chẳng qua sau đó, bởi vì Ngô Nam gọi điện thoại tới, nói Hạ Lộ và hai đại Tiên Thiên của Thần Tông,  m Nguyệt Môn đồng thời biến mất, làm lúc ấy Dương Bách Xuyên cảm thấy áp lực. Hạ Lộ nhờ Ngô Nam bảo anh tăng thực lực của mình lên, lúc trước nghe vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng trở về quê hương và sơ tán tất cả tông môn của Vân Môn.  

Sau đó bởi vì bế quan cộng thêm đủ loại chuyện nên quên mất chuyện đồng ý với chị Mai sẽ làm cho cô ấy một sợi dây chuyền.  

Nhưng cái dây chuyền mà anh đồng ý cho chị Mai, thật ra lúc Dương Bách Xuyên chuyển ra khỏi Cố Đô đã điêu khắc xong, chỉ là quên mất nên vẫn đặt ở không gian bình Càn Khôn mà thôi.  

Hơn nữa khoảng thời gian trước anh sắp xếp lại vật phẩm trong không gian bình Càn Khôn cũng lật ra, nhưng nghĩ đến thời gian đã trôi qua lâu quá rồi, cũng ngại liên lạc lại với Bê Đê và chị Mai tỷ, nên anh vẫn đặt dây chuyền ở trong bình Càn Khôn.  

Thật trùng hợp gặp lại chị Mai trong tiệc rượu của Tô Cẩn tối nay, hôm nay cô ấy không che mặt, cả người mặc váy đỏ tôn dáng, gương mặt và bả vai lộ ra khiến Dương Bách Xuyên nhìn đến nuốt nước bọt.  

Tuổi thật của chị Mai là ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, nhưng dáng người và làn da được dưỡng quả thực chỉ như cô gái hơn hai mươi tuổi, da thịt trắng như tuyết, ở trên người cô ấy, Dương Bách Xuyên cảm thấy cô ấy là một thiếu nữ quyến rũ và trưởng thành kết hợp với sức hấp dẫn của phụ nữ.  

Vóc người cao gầy, cao gần một mét tám, dáng người hình chữ S rất chuẩn, không gầy không mập, rất vừa vặn, có thể nói là hoàn mỹ.  

Trong phúc chốc, ánh mắt Dương mỗ nhìn không chớp mắt.  

“May mà cậu còn có thể nhớ rõ chị Mai này, trí nhớ cũng tốt quá nhỉ, nhưng xem ra không nhớ được trọng điểm nha!”  

Chị Mai nhẹ nhàng nói với giọng đầy sự oán giận.  

Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng đang oán giận nhưng lọt vào tai Dương Bách Xuyên lại khiến anh ngay cả xương cốt cũng mềm nhũn ba phần.  

Dương Bách Xuyên đương nhiên biết chị Mai tỷ dùng một câu hai ý để nhắc đến chuyện cũ là đang nói chuyện dây chuyền. Lúc trước anh trở về quê nhà thì nhanh chóng bế quan, điện thoại di động cũng vứt hết trong không gian bình Càn Khôn, có lẽ chị Mai và Bê Đê đều gọi điện qua điện thoại, nhưng gọi không được.  

Anh vội vàng lúng túng nói: “Khụ khụ, chuyện về sợi dây chuyền của chị Mai, lúc trước là vì e có chuyện khẩn cấp phải rời khỏi Cố Đô, thật sự xin lỗi ~” Dương Bách Xuyên đỏ mặt xin lỗi chị Mai, lúc trước anh đã ở trước mặt Bê Đê, cam đoan với người ta là không thành vấn đề, kết quả lại cho người ta leo cây.  

“Quên đi, đã qua mấy tháng rồi, hôm nay nhìn thấy em gái của cậu, tôi chỉ biết than thở, không ngờ cậu lại xuất hiện ở tiệc rượu của cô nhóc Tô Cẩn ~” Chị Mai nói chuyện không nóng không lạnh, mang theo nụ cười nhàn nhạt, cảm giác rất thân thiết.  

Nếu Dương Bách Xuyên đã gặp được chị Mai, chuẩn bị đưa dây chuyền cho cô ấy, dù sao cũng điêu khắc xong và để ở trong không gian bình Càn Khôn rồi. Nhưng hiện giờ anh tay không không tiện lấy ra, vì thế nói: “Chị Mai, ngày mai chị có thời gian không? Em mời chị ăn tối, coi như em xin lỗi chị.”  

“Ha ha, sao một bữa cơm đã muốn đuổi chị Mai đi rồi, chuyện này cũng không đủ nha.” Chị Mai cười khanh khách nói.  

“Vâng, đương nhiên sẽ không, ngày mai em sẽ đền bù cho chị Mai, thật ra dây chuyền đã điêu khắc xong từ lâu rồi, chỉ là bị vài chuyện làm chậm trễ, cho nên...” Dương Bách Xuyên không biết xấu hổ nói tiếp, anh cũng không biết làm sao, có lẽ đối phương là ngôi sao lớn, có lẽ là năm đó lúc đi học cũng say mê chị Mai như những người khác, ở trước mặt chị Mai anh luôn ngượng ngùng.  

Chị Mai nhìn Dương Bách Xuyên trước mắt, đột nhiên cảm thấy rất thú vị, chính cô ấy cũng không hiểu vì sao, nhìn thấy Dương Bách Xuyên, cô ấy lại cảm giác thanh niên này rất đặc biệt, dường như trên người luôn có một cảm giác tự nhiên có thể hấp dẫn người khác, đổi lại là ngày thường, cô ấy rất ít khi nói chuyện với người khác nhiều như vậy.  

Mặc dù anh là bạn học của người đại diện của cô ấy, nhưng cũng chỉ là gặp qua một lần, thời gian quen biết không nhiều, hơn nữa lần này cũng mới là lần thứ hai gặp mặt, nhưng cô ấy lại phát hiện trên người Dương Bách Xuyên có một hơi thở rất hấp dẫn, một cảm giác nói không nên lời, làm cho cô ấy cảm thấy rất thoải mái.