Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1204



Lúc đầu định vứt bỏ, nhưng vi sư thật sự rất khâm phục cái kia tên thái giám tuyệt thế kia, quả nhiên là lão yêu nghiệt giống như nhân vật thiên tài, vi sư giữ lại công pháp làm kỷ niệm. Hôm nay Bê Đê này lại thích hợp, dù sao cậu ta cũng là tự nguyện thay đổi bản thân, tạm thời cứ giao bộ tuyệt thế  m Dương Công này cho Bê Đê, ngày sau có thể tu thành hay không thì phải xem tạo hoá của cậu ta.  

Nếu cậu ta có thể tu luyện thành công, thế gian sẽ xuất hiện một người đồng giới cao cấp, mà con chính là ân nhân dẫn đường cho cậu ta, dù sao cũng là một khoản đầu tư có lợi, cho dù tu luyện không thành, cũng có thể cải thiện thể chất của cậu ta, đối với cơ thể cũng tốt.”  

Dương Bách Xuyên nghe sư phụ nói xong, quả thực hơi sửng sốt, Tu Chân Giới thế mà cũng có thái giám, hơn nữa còn là thái giám tu chân, theo lý thuyết hiện nay chính là “Quỳ Hoa Bảo Điển phiên bản tu chân” đó!  

Nếu như thật sự cho Bê Đê, cũng  xem như là một lựa chọn không tồi.  

Dù sao Bê Đê cũng quyết tâm muốn đi Thái Lan, anh nghĩ lại cũng không nên ngăn cản, nếu thật sự đưa “ m Dương Công” cho Bê Đê, coi như là giúp anh ta vậy. Miệng sư phụ cũng trịnh trọng nhắc tới công pháp, chắc chắn là rất thâm sâu khó lường, anh cũng biết mắt nhìn người của sư phụ nhà mình cao thông cỡ nào.  

Hễ là công pháp tu chân, cho dù tu chân có thành tựu cao hay không, chỉ cần tu luyện một hai cái, cũng đã trợ giúp cho cơ thể của người đó tráng kiện gấp trăm gấp ngàn lần.  

Trong lòng Dương Bách Xuyên nghe xong sư phụ giảng giải, thật ra cũng nảy sinh một điều thú vị ghê tởm khác, đó chính là, anh cũng muốn nhìn xem Bê Đê có thể trở thành một phiên bản hiện đại của Đông Phương Bất Bại hay không.  

Nhìn Bê Đê, Dương Bách Xuyên lập tức kết hợp anh ta với Đông Phương Bất Bại trong TV, trong lòng rất vui vẻ, anh nói với sư phụ: “Ông già, người truyền Quỳ Hoa Bảo Điển truyền ra đi, con quyết định sẽ truyền thụ cho Bê Đê, ha ha.”  

“Thằng nhóc thối, đã nói là  m Dương Công rồi, không được gọi là Quỳ Hoa Bảo Điển, Quỳ Hoa Bảo Điển trong miệng thằng nhóc con lại là loại công pháp gì thế, sao có thể so sánh với  m Dương Công được?  

Vân Thiên Tà chửi bới một câu, sau đó truyền  m Dương Công đến trong đầu Dương Bách Xuyên.  

Sau khi đầu Dương Bách Xuyên choáng váng một hồi, trong đầu liền nhiều hơn một phần văn tự chằng chịt, thoạt nhìn cũng không ít, công pháp cộng thêm chú giải tu luyện tổng cộng hơn hai ngàn chữ.  

Sau khi tiếp nhận hoàn tất, Dương Bách Xuyên Ba không vội vàng xem câu đầu tiên của “ m Dương Công”.  

Chỉ thấy viết: Trời đất âm dương...  

“Cũng may mình không muốn luyện công này ~”  

Anh lẩm bẩm trong đầu.  

Lúc này Bê Đê mở miệng nói: “Nhóc Xuyên, nhóc Xuyên~”  

“A~”  

“Nói chuyện với cậu đấy, đang suy nghĩ cái gì vậy, cậu cảm thấy quyết định của tôi thế nào?” Vẻ mặt Bê Đê chờ mong nói.  

Nếu như là trước đó, Dương Bách Xuyên còn có thể có ý định khuyên bảo một chút, nhưng hiện tại, Dương mỗ cười ha ha nói: “Tốt, tôi cảm thấy cậu rất có lý tưởng, đây là một sáng kiến vĩ đại, tôi ủng hộ cậu~”  

“Thật sao~” Bê Đê vui vẻ nở nụ cười.  

“Là bạn học, nếu cậu đã quyết định, tôi cũng chỉ có thể tôn trọng suy nghĩ của cậu, hơn nữa hoàn toàn ủng hộ.” Sau khi nói xong, anh hỏi: “Đúng rồi, có mang theo máy tính không?”  

“Tôi có mang theo máy tính xách tay.” Bê Đê vừa nói vừa lấy laptop của anh ta từ trong túi trên ghế sô pha ra đưa cho Dương Bách Xuyên hỏi: “Cậu muốn tra cái gì à?”  

“Ông đây tặng cậu một thứ, cậu chờ chút.” Dương Bách Xuyên mở máy tính ra, bắt đầu gõ cách dùng  m Dương Công từ trong đầu vào trong máy tính, chữ quá nhiều, dùng bút viết quá tốn thời gian.”