Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1822



Sắc mặt Dương Bách Xuyên hoàn toàn thay đổi, hắn không ngờ rằng nha đầu này lại xông tới vào lúc này.  

Trong lòng hắn hiểu kỳ thật nàng đang muốn giải vây cho hắn.  

Thế nhưng... bây giờ nàng ngược lại đã ngã xuống dưới trường kiếm của người khác.  

Dương Bách Xuyên nhìn trên ngực áo trắng tinh của Diệp Vô Tâm đã bị máu nhuộm đỏ một mảng lớn thì mắt đỏ ngầu, hét lớn một tiếng.  

Trong lòng hắn không để ý tới tính toán gì nữa, chỉ muốn một lần gi ết chết ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ.  

Sau khi vận chuyển pháp quyết chân ngôn, trăm linh hồn quấn quanh người hắn lập tức gào khóc thảm thiết một trận, trong nháy mắt đã hóa thành từng luồng khói đen, tan biến khỏi trời đất.  

Chỉ trong thời gian khẽ động ý nghĩ một chút mà trăm linh hồn khó chơi đã tan thành hư ảo, đủ để thể hiện uy lực pháp quyết chân ngôn do lão già truyền thụ không hề khoa trương chút nào.  

Kiếm Đồ Long trong tay vận chuyển kiếm khí Huyền Hoàng tới cực hạn, thậm chí dùng hết sức mạnh sấm sét dự trữ không nhiều trong cơ thể, vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai công, một giây sau Dương Bách Xuyên đã xuất hiện bên cạnh lão già đâm Diệp Vô Tâm bị thương, đột nhiên giáng xuống một kiếm.  

"Chết đi!"  

"Phụt phụt!"  

Dương Bách Xuyên hoàn toàn bùng nổ phẫn nộ la lên tung ra một kích, cộng thêm pháp thuật thần thông trên người giúp đỡ, một kiếm đã chém lão già này thành hai nửa, sức mạnh sấm sét chí dương chí cương xen lẫn bên trong, nguyên anh của lão già chưa kịp bỏ chạy đã bị sức mạnh sấm sét đánh cho nát bấy.  

Hai người còn lại nhìn thấy Dương Bách Xuyên đột nhiên thoát khỏi sự vây quanh của trăm linh hồn của Bách Biến thần quân, một kiếm giế t chết một người trong nháy mắt. Bọn họ cảm nhận được dao động pháp lực mạnh mẽ trên người Dương Bách Xuyên thì sao lại không rõ tên quái thai Dương Bách Xuyên này có thể sử dụng pháp lực ở đây chứ.  

Với bọn họ thì chuyện này đúng là ác mộng, đừng thấy bọn họ có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, nhưng ở đây bọn họ lại không thể sử dụng bất kỳ pháp lực gì, chỉ một tu sĩ Kim Đan tùy tiện tới cũng có thể lấy mạng đám già bọn họ.  

Hai người kịp phản ứng, nhanh chân bỏ chạy.  

Nhưng Dương Bách Xuyên đang trong cơn giận dữ sẽ cho bọn họ cơ hội chạy trốn sao?  

"Chết đi!  

Dương Bách Xuyên vận chuyển Chỉ Xích Thiên Nhai thần thông, như biến thành tia chớp đuổi theo sát hai người kia.  

Đồng thời hơi thở trên người Dương Bách Xuyên bùng nổ, trong cơ thể truyền tới một tiếng chấn động trầm trầm.  

Giờ phút này Dương Bách Xuyên biết hắn sắp đột phá, đáng tiếc bây giờ trong không gian Tịch Diệt căn bản không có linh khí trời đất.  

Có điều lúc này trong mắt hắn chỉ có ý giết chóc, phải g iết chết hai tên tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ mới có thể dừng tay.  

"Không... A!"  

"Phụt phụt!"  

Một cái đầu bay về phía không trung.  

Dương Bách Xuyên chặt đầu một người trong số đó, rồi lập tức thuận thế bổ xuống, cơ thể người thứ hai bị chặt ngang thành hai khúc, phá hủy Nguyên Anh.  

Chỉ chớp mắt một tu sĩ khác đã sợ mất mật, ngược lại không chạy, phóng trường đao trong tay về phía Dương Bách Xuyên. Dù sao hắn ta cũng biết không thể thoát khỏi tay tên sát thần Dương Bách Xuyên này, chi bằng chém giết một phen.  

Đôi mắt đầy tia máu của Dương Bách Xuyên nhíu lại: "Thâu Thiên Thủ!"  

Tay phải thi triển một kích thủ cốt mạnh nhất, ngay lập tức biến thành một cái thú trảo khổng lồ chộp về phía người kia.  

"Ầm ầm!"  

Một âm thanh nặng nề vang lên, tên tu sĩ Nguyên Anh này trực tiếp bị một chiêu thần thông Thâu Thiên Thủ dùng hết sức của Dương Bách Xuyên đập thành một đống thịt nát.  

Kỳ thật trước sau chưa đủ thời gian năm sáu hơi thở, Dương Bách Xuyên đã liên tục giế t chết ba tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ trong lúc bại lộ.  

Mà Bách Biến thần quân đứng cách đó không xa thao túng cờ Chiêu Hồn tận mắt nhìn thấy một mặt sát thần của Dương Bách Xuyên, tất cả xảy ra quá nhanh, ông ta còn không có thời gian để phản ứng.  

Bách Biến thần quân thấy ba người cụt chân đứt tay thì trong lòng run lên, bà ta sợ hãi.  

Nhưng cũng chính sự phân tâm này đã khiến Xích Tượng Yêu Hồn đột nhiên vùng ra khỏi áp chế.  

"Rống!"  

Tiếng gầm gừ giận dữ rung trời từ trong miệng Xích Tượng Yêu Hồn truyền ra.  

Dương Bách Xuyên chỉ chớp mắt đã thấy Xích Tượng Yêu Hồn há mồm phun ra một mũi tên nhọn bắn thẳng tới Bách Biến thần quân. Hắn biết mũi tên này chính là tấn công thần hồn mạnh mẽ, nếu Bách Biến thần quân không đón nổi cũng đủ cho ông ta chịu thiệt.