Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1843



Ở trong mắt của Dương Bách Xuyên, không ngờ được lão yêu bà này lại tự thiêu đốt tinh nguyên, làm tu vi đột phá lên Nguyên Anh hậu kỳ. Tất nhiên loại biện pháp mạnh mẽ đột phá này sẽ phải trả giá bằng tinh nguyên của bản thân.  

Xong việc cho dù không chết cũng lột một tầng da, ít nhất cũng phải hạ một cảnh giới, hơn nữa sau này tu vi rất khó tăng lên.  

Vì vậy ở Tu Chân Giới, rất nhiều người tu chân đều biết biện pháp đốt cháy tinh nguyên này, nhưng sẽ không ai làm.  

Khi đốt cháy tinh nguyên, trong tinh nguyên chính là Nguyên Anh, trong Nguyên Anh lại có thần hồn, tương đương với việc đốt cháy cả thần hồn, loại thống khổ này không phải người bình thường có thể thừa nhận.  

Đốt cháy tinh nguyên phải có dũng khí rất lớn mới có thể làm được.  

Dương Bách Xuyên nghĩ đến đây, trong lòng cũng không thể không tán thưởng lão yêu bà Hắc Hoa là kẻ tàn nhẫn.  

Nhưng vậy thì sao chứ?  

Hôm nay ngươi có làm gì ta cũng sẽ giế t chết không tha.  

Vảy rồng bay đến, lại lóe lên ánh sáng vàng rực, trong miệng của Hắc Hoa bà bà phát ra một tiếng thét dài nặng nề.  

Nâng tay lên mạnh mẽ tát mạnh về phía vảy rồng.  

“Bịch ~”  

Dương Bách Xuyên không nghĩ đến một bàn tay của Hắc Hoa bà bà lại có thể đánh bay vảy rồng của chính mình ra ngoài/  

Quả nhiên cảnh giới tu đạo, một cảnh không khác gì một đời.  

Dương Bách Xuyên thầm cảm thán trong lòng.  

Lúc này ba thần thông Thủ Cốt của hắn cũng dừng trên đỉnh đầu của Hắc Hoa bà bà.  

“Hừ ~”  

Chỉ thấy Hắc Hoa bà bà nâng tay lên, ngay lập tức năng lượng cường đại của chân khí tụ lại trên tay của bà ta giống như một mặt trời nhỏ, trực tiếp va chạm với thần thông Thủ Cốt của hắn.  

“Ầm ầm ầm ~”  

Tiếng va chạm thật lớn vang vọng trong cả đại điện.  

Dương Bách Xuyên thấy rõ, Hắc Hoa bà bà hóa giải được ba thần thông Thủ Cốt của hắn, mặt không biểu tình, nhưng thật ra thân thể của bà ta đang nhẹ nhàng run lên.  

Lúc này không ra tay còn chờ khi nào?  

Dương Bách Xuyên động chân, giơ nắm tay hung ác đấm về phía trước mặt của Hắc Hoa bà bà, nhân lúc Hắc Hoa bà bà đang yếu thế hắn tấn công luôn, không chi bà ta bất cứ cơ hội thở dốc nào.  

Mặc dù biết lão yêu bà mạnh mẽ đột phá tu vi lên Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn dám đánh bừa, bởi vì biết Nguyên Anh hậu kỳ của bà ta không chắc chắn.  

Từ trước đến nay tu hành không có lối tắt, mỗi một bước đột phá đều rất gian nan.  

Mạnh mẽ đột phá tu vi nhưng đó cũng không phải là Nguyên Anh hậu kỳ chân chính, vì vậy nên Dương Bách Xuyên mới dám chống chọi với lão yêu bà, nếu là Nguyên Anh hậu kỳ chân chính hắn mới có thể kiêng kị.  

Một quyền mang theo lực lượng kh ủng bố, Dương Bách Xuyên dùng hết toàn lực, ở trong suy nghĩ của hắn, chém giết là dùng toàn lực đánh nhau.  

“Đến đúng lúc lắm, lão thân tiễn ngươi một đoạn đường!” Hắc Hoa bà bà thấy Dương Bách Xuyên lao đến, cũng không hoảng loạn, giơ đôi tay khô kiệt đón nhận một quyền của Dương Bách Xuyên.  

“Ầm đùng!”  

Sau một tiếng vang lớn, giữa hai người cũng nổi lên gợn sóng thật lớn.  

“Rắc rắc ~”  

“Rắc rắc ~:  

Hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên.  

Sắc mặt của Dương Bách Xuyên hơi tái nhợt, lùi lại sau mấy bước, toàn bộ cánh tay phải rũ xuống, hắn biết xương tay của mình bị chặt đứt.  

Nhưng lần giao chiến này Hắc Hoa bà bà cũng không chiếm được thắng lợi, hai tiếng đứt gãy, hiển nhiên một tiếng trong đó là của Hắc Hoa bà bà.  

“Chít ~”  

Khi Dương Bách Xuyên đang lùi về sau, một tiếng thét bén nhọn vang lên bên tai hắn, liếc nhìn thì thấy chồn nhỏ hóa thành một tia sáng lao nhanh về phía, tốc độ còn nhanh hơn hắn một bậc.  

“A ~ súc sinh ~”  

Dương Bách Xuyên trợn mắt há mồm.  

Lại phát hiện chồn nhỏ thành công trong một đòn.  

“Chít chít ~”