Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 1857



Lúc này lão Mạnh cười ha ha nói: “Dương huynh đệ, đi thôi, chúng ta đi xem thử, trong Yêu nô thượng đẳng rất có thể có cực phẩm.”  

Dương Bách Xuyên nghe lão Mạnh cười xấu xa nên có chút nghi hoặc, hắn cũng không biết cái gì là Yêu nô, thuận miệng hỏi: “Cái gì là Yêu nô?”  

Lão Mạnh sửng sốt: “Ngay cả Yêu nô mà ngươi cũng không biết sao?”  

“Khụ khụ~” Giờ phút này Dương Bách Xuyên cảm giác mình giống như là một tên nhà quê, đích thật cái gì cũng không biết, ho khan một chút ứng phó nói: “Thật không dám giấu diếm, ta luôn luôn ở núi sâu tu luyện, rất nhiều thứ quả thật không biết.”  

Lão Mạnh gật đầu cũng không còn cười nhạo Dương Bách Xuyên nữa, dù sao tu chân giả đích thật bế quan rất nhiều, mà một lần bế quan có thể là một trăm tám mươi năm không tiếp xúc với thế giới bên ngoại, không biết cũng coi như bình thường.  

Lập tức lão Mạnh giải thích cho Dương Bách Xuyên: “Nói đến Yêu nô chính là một sản nghiệp dị dạng bất thành văn ở thành Yêu Quang, thành Yêu Quang chủ yếu làm ăn buôn bán yêu thú, rất nhiều tu sĩ yêu thích nuôi yêu thú, nhưng khi trở về tự mình nuôi yêu thú thì bản thân lại không có kinh nghiệm, cho nên sinh ra nghề nghiệp Yêu nô này.  

Yêu nô ngụ ý là nô lệ của yêu thú, nói trắng ra chính là hầu hạ yêu thú, cho nên gọi là Yêu nô, mới đầu nghề nghiệp Yêu nô này chỉ là một vài người không có thiên phú tu hành mới có thể tu luyện, vì tài nguyên tu luyện,... vì có thể đi theo một chủ nhân cường đại mới đi lựa chọn làm Yêu nô, đi nuôi yêu thú cho chủ nhân, đi làm Yêu nô là nghề nghiệp hạ tiện nhất trong tu chân giả.  

Không đến trường hợp bất đắc dĩ thì không ai lựa chọn đi làm Yêu nô, nhưng có vài người thủy chung không chịu từ bỏ theo đuổi đại đạo mờ ảo, nhưng lại không có tài nguyên tu luyện và điều kiện, chỉ có thể lựa chọn làm Yêu nô, hy vọng có thể đi theo một cường giả tăng thêm cho mình một ít cơ hội tu luyện.  

Mới đầu ngành công nghiệp Yêu nô là tự nguyện, nhưng theo sự thịnh hành của yêu thú do tu chân giả nuôi dưỡng, Yêu nô cũng không đủ dùng, một vài thế lực lớn và khách phiêu lưu vì lợi ích đã bắt đầu có kế hoạch bắt người xung quanh, bắt những tiểu tu sĩ tu vi thấp kém kia đến làm Yêu nô, ý đồ đổi lấy lợi ích to lớn.  

Ở thị trường Yêu nô, nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp được hoan nghênh nhất, tiếp theo là những tiểu tu sĩ lớn lên xinh đẹp tuổi tác không lớn, những người này sau khi trở thành Yêu nô, không chỉ hầu hạ yêu thú nhà chủ nhân, còn phải hầu hạ chủ nhân, ha ha ~ sự huyền diệu trong đó ta không nói huynh đệ ngươi cũng hiểu chứ?  

Đi qua đó xem thử một chút đi, trên thị trường Yêu nô thường sẽ xuất hiện một vài cực phẩm, giá cả thích hợp, Dương huynh đệ cũng có thể mua một hai cái...” Lão Mạnh cười ha ha, đã chen vào trong đám người.  

Sau khi Dương Bách Xuyên nghe lão Mạnh giải thích, trong lòng lại phiền muộn hơn, đây quả thực chính là buôn người nha, không nghĩ tới Tu Chân Giới cũng có một mặt đen tối như vậy.  

Vốn không muốn đi nhưng sau khi nhìn thấy lão Mạnh chen vào đám người, hắn cũng bất đắc dĩ đi theo.  

Sau khi chen vào đám người, Dương Bách Xuyên đứng ở bên cạnh lão Mạnh, lúc này lão Mạnh nói: “Dương huynh đệ, ngươi nhìn xem, trong những cái lồng sắt trên đài quả nhiên có cực phẩm, chắc là thương hội  m Dương bắt được Thái Châu Nữ từ lãnh thổ nước ngoài tới. Ta nghe đồn lãnh thổ nước ngoài có Thái Châu Nữ nửa người nửa yêu, trời sinh quyến rũ xinh đẹp là cực phẩm nhân gian, hơn nữa tính cách dịu dàng, nhất là rất biết nghe lời, ngươi nhìn xem quả nhiên là thế nha, lần này thế mà có tận chín người, xem ra lần này thương hội  m Dương đã dốc hết vốn liếng bắt về, chậc chậc chậc, quá đẹp!”  

Lão Mạnh nhìn bình luận về Thái Châu Nữ đang bị giam giữ trong lồng sắt trên đài.  

Ánh mắt Dương Bách Xuyên dời lên trên đài, ở trên đài cao hơn một thước, nhanh như chớp đặt từng cái lồng sắt, trong mỗi cái lồng đều giam giữ một người, Thái Châu Nữ trong miệng Lão Mạnh đích thật có chín người, tuy là cả đám đều cúi đầu nhưng Dương Bách Xuyên nhìn dáng người tuyệt đối là cực phẩm nhất đẳng.  

Trong lòng lại rất khó chịu, theo cách nói của Lão Mạnh, Thái Châu Nữ là huyết thống nửa người nửa yêu, chủng tộc loại này Dương Bách Xuyên cũng từng biết qua từ trong điển tịch, ở Nhân tộc là không có địa vị, ở Yêu tộc cũng không được thừa nhận, thuộc về quần thể nhân yêu đều không thừa nhận, thật sự đáng thương, hiện tại còn bị thương nhân bất hợp pháp lấy ra làm nô lệ tiêu khiển, thật là quá đáng.  

Nhưng ngẫm lại thế giới này chính là vậy, kẻ mạnh làm vua, không có thực lực sẽ bị người ta bắt tới làm nô lệ cũng là bình thường, trong lòng hắn khó chịu nhưng cũng không quản được.  

Ánh mắt nhìn sang từng cái lồng sắt, Dương Bách Xuyên phát hiện ngoại trừ những Thái Châu Nữ ra còn có nữ tử Nhân tộc, cũng có một vài thiếu niên còn ít tuổi, một đám tu vi cũng không cao, cùng lắm chỉ là Kim Đan, còn bị phong ấn tu vi nhốt ở trong lồng sắt.  

Tổng cộng năm mươi cái lồng sắt, bên trong giam giữ năm mươi người, những người này đều xem như Yêu nô, chờ bị người mua đi.