Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2218



Theo nghĩa thực tế, hắn đã được nếm mùi của thần thông chiến kỹ, hơn nữa còn là đòn công kích kiếm kỹ cực mạnh.  

“Yo~”  

Tiếng xé gió truyền đến.  

Cũng là Tiền Bất Hoán lộ ra ý cười ngoan độc, hoàn toàn không có cho hắn cơ hội thở dốc, đột nhiên hai thanh kiếm giữa không trung chém về phía hắn, hai đạo thực chất hóa phong nhận đi thẳng về phía hắn.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi, trong lòng vừa động giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn ở trong người, toàn thân thôi thúc chân khí để phòng ngự, kiếm khí của kiếm Đồ Long trong tay bộc phát, dốc hết sức ngăn cản hai đạo kiếm khí phong nhận của Tiền Bất Hoán.  

Bởi vì đòn công kích của Tiền Bất Hoán thật sự quá nhanh, Dương Bách Xuyên muốn trốn cũng không kịp, chỉ có thể kiên cường chống đỡ.  

Lần này, xem như hắn đã được mở mang kiến thức.  

Nếu mà bàn về chân khí, với thực lực Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ như hắn, nhờ có công pháp và căn cơ kim đan toàn vẹn ở đây, đủ để bù đắp sự chênh lệch một tiểu cảnh giới giữa hắn với Tiền Bất Hoán.  

Nhưng bây giờ là thần thông kiếm kỹ rơi xuống.  

Dương Bách Xuyên không có thần thông chiến kỹ thật sự cường đại trong người.  

Chỉ có thần thông Thủ Cốt vào thời điểm hiện tại thì quá yếu, tóm lại vẫn là thần thông Thủ Cốt không trọn vẹn, không thể nào so sánh với thần thông kiếm kỹ của Tiền Bất Hoán.  

“Ầm ầm~”  

“Phụt phụt~”  

Lực công kích cường đại truyền đến, đánh trực tiếp vào người Dương Bách Xuyên khiến hắn hộc máu, nếu không nhờ hắn có giáp Nhật Nguyệt Càn Khôn ở trong người thì với hai kiếm phá không này của Tiền Bất Hoán đã làm hắn chết ngay tại chỗ rồi.  

Miệng phun ra máu tươi, Dương Bách Xuyên cảm nhận được chân khí trong cơ thể đã hỗn loạn cả lên rồi.  

Dưới thần thông kiếm kỹ cường đại của đối phương, Dương Bách Xuyên lại phát hiện mình đã không còn sức đánh trả.  

Lúc này mới biết mình đã khinh thường anh hùng thiên hạ rồi.  

Mặc dù Tiền Bất Hoán không phải cường giản ở Phân Thần, tu vi chỉ là Xuất Khiếu cảnh đại viên mãn, cũng giống như tên thổ phỉ Thảo Thượng Phi trước đây, nhưng làm Túc lão của điện Mạo Hiểm quả thực không giống người thường. Trong tay ông ta nắm giữ thần thông kiếm kỹ cường đại, đây là điều Dương Bách Xuyên hoàn toàn không nghĩ tới.  

Đối với thần thông chiến kỹ, bản thân hắn cũng chưa được tiếp xúc nhiều, trong lòng vẫn luôn nghĩ thần thông chiến kỹ chỉ có thịnh hành ở Tu Chân Giới mênh mông hơn.  

Ai mà ngờ hôm nay hắn lại được cảm nhận một lần.  

Phải làm sao bây giờ?  

Tình cảnh khó khăn trước mắt, nên phá giải thế nào đây?  

Mặc dù bị thương nặng nhưng Dương Bách Xuyên không hề kinh hoảng, cả đoạn đường phía trước trải qua biết bao sinh tử đã giúp hắn tôi luyện tâm trí cứng cỏi, không còn là tiểu tử hèn nhát năm đó nữa.  

Cũng không phải là tiểu tu sĩ trước đây cứ gặp nguy hiểm là triệu hoán sư phụ Vân Thiên Tà nữa.  

Trong đầu nhanh chóng nghĩ cách hóa giải tình cảnh khốn khó.  

Hiện giờ không có lão già để dựa vào, mọi việc đều phải dựa vào bản thân.  

Phản ứng đầu tiên của hắn chính là trốn vào trong bình Càn Khôn...  

Nhưng Dương Bách Xuyên lại lập tức bài trừ ý nghĩ này.  

Chưa nói đến bình Càn Khôn chính là căn cơ tu luyện của hắn, nếu mình trốn vào không gian bình Càn Khôn, bình Càn Khôn ắt sẽ rơi vào tay Tiền Bất Hoán, nếu bình Càn Khôn bị Tiền Bất Hoán lấy được, bản thân mình cũng trở thành con chim bị nhốt trong lồng rồi.  

Nói không chừng sẽ bị người ta luyện hóa bình Càn Khôn, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.  

Hơn nữa nếu gặp phải tình cảnh khó khăn đã trốn tránh, cứ trốn tránh hoài thì sau này hắn phải trưởng thành như thế nào chứ?  

Ngay lúc trong đầu Dương Bách Xuyên đang nghĩ cách giải quyết, vẻ mặt Tiền Bất Hoán dữ tợn lần nữa xuất ra công kích.  

Hắn vẫn giơ kiếm như trước, làm ra tư thế cổ quái, trong miệng lẩm bẩm nói: “Chết cho ta~”  

“Ầm~”  

Năng lượng kiếm khí cường đại phát ra, lần này ba đạo phong nhận từ ba hướng xông tới, phong toả hoàn toàn mọi vị trí.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên nghiêm trọng cắn răng, hai tay giơ kiếm Đồ Long lên, thôi thúc tất cả chân khí và kiếm khí Huyền Hoàng, chuẩn bị dốc hết sức ngăn cản, hắn biết rõ mình không ngăn được phong nhận kiếm kỹ của Tiền Bất Hoán nhưng hắn cũng sẽ không khoanh tay chịu trói chờ chết.  

“A~”  

Dương Bách Xuyên hét lớn, trên thân kiếm Đồ Long loé ra quang mang.  

Ánh mắt hắn nghiêm trọng nhìn phong nhận kiếm kỹ của Tiền Bất Hoán cách hắn càng ngày càng gần.  

Vào giờ khắc này, nội tâm của Dương Bách Xuyên trống rỗng nhưng vô cùng bình tĩnh, trong mắt và nội tâm chỉ có một suy nghĩ trong đầu, dốc hết sức ngăn cản là được.