Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2469



Trong lúc Dương Bách Xuyên và tiểu trích tiên trò chuyện vui vẻ, mọi người đều nghe rõ àng, tiểu trích tiên bảo Dương Bách Xuyên cho nàng ăn cái gì mà thịt nướng.  

Mặc dù đa số không biết thịt nướng là cái gì, nhưng bọn họ cũng đoán được một chữ -- Ăn.  

Mà đối tượng bị ăn ở đây hình như là thịt Giao Long.  

Đây là đoạn đối thoại của Dương Bách Xuyên và tiểu trích tiên.  

Tiểu trích tiên còn hỏi có cần nàng giúp đỡ hay không?  

Thịt Giao Long?  

Trong hai tộc Nhân – Yêu, chỉ có Giao Long Vương của Hải Tộc nhất mạnh là Giao Long.  

Lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy Dương Bách Xuyên điên rồi.  

Hắn muốn giết Giao Long.  

Mà tiểu trích tiên của Bổ Thiên Cung còn điên hơn, nàng ta muốn ăn Giao Long.  

Một người dám giết, một người dám ăn.  

Ở trong lòng mọi người lúc này, Dương Bách Xuyên và tiểu trích tiên chính là hai kẻ điên mất trí.  

Không phải kẻ điên mới dám giết Giao Long, ăn Giao Long hay sao?  

Phải biết, Giao Long Vương của Hải Tộc nhất mạch là bá chủ một vùng biển, có thể so sánh ngang với Phân Thần hậu kỳ.  

Sự tồn tại có cùng cấp bậc với những trưởng lão, môn chủ, cung chủ của thế lực siêu nhiên.  

Dễ giết dễ ăn như vậy sao?  

Đương nhiên bọn họ biết rõ vị tiểu trích tiên của Bổ Thiên Cung, nàng dám.  

Nhưng Dương Bách Xuyên dám giết sao?  

Cho dù hắn dám thì có thể giết được Giao Long Vương sao?  

Vừa rồi, quả thật là Dương Bách Xuyên đã giết chết Quan Vân Phong của Bổ Thiên Cung, nhìn qua có vẻ rất cường đại, có lẽ hắn ta thật sự có năng lực giết chết Giao Long Vương.  

Nhưng có một điều, rất nhiều người cùng biết, từ trước tới nay Yêu tộc rất đoán kết, nhất là Hải Yêu nhất mạch, bọn họ không ở đất liền mà sống ở dưới biển sâu, so với tu sĩ trên đất liền thì Hải Yêu có vẻ yếu hơn.  

Chính vì lý do này mà khi đối phó với Nhân tộc hay là Yêu tu trên đất liền thì đều rất đoàn kết.  

Nói cách khác, nếu như Dương Bách Xuyên giết chết Giao Long Vương thì hắn sẽ phải đối mặt với chúa tể tứ đại Hải Yêu.  

Có lẽ là bộ tộc Bạch Sa, Bạch Tuộc và Long Quy sẽ không khoanh tay đứng nhìn.  

Dương Bách Xuyên chỉ cần động thủ là sẽ đối đầu với tứ đại yêu của Hải Tộc, mỗi một người đều có thực lực sánh ngang Phân Thần hậu kỳ, hắn có thể đánh thắng được sao?  

Nhân tộc thấy vậy thì vui mừng, không một ai tham gia, có tiểu trích tiên của Bổ Thiên Cung ở đây thì bọn họ cũng không dám tham gia.  

Yêu tộc Đại Hoang thì không cần nói, bọn họ có cùng thái độ với bộ tộc Phi Cầm chỉ cần không đụng chạm gì tới lợi ích của Đại Hoang thì mấy người muốn làm gì thì làm.  

Nhưng đương sự là Giao Long Vương lại cảm thấy vô cùng nhục nhã, lão ta trở thành một món ăn trong câu chuyện cười của Dương Bách Xuyên và tiểu trích tiên, điều này khiến cho chúa tể của một vùng sau khi Chân Long tuyệt chủng – Giao Long Vương sao có thể chịu đựng sỉ nhục như vậy?  

“Aaa, tức chết bản vương, tiểu tử kia, nộp mạng đi.” Giao Long Vương dứt lời rồi xông về phía Dương Bách Xuyên, lão ta kiêng kỵ vị tiểu trích tiên của Bổ Thiên Cung, nhưng Dương Bách Xuyên thì không chắc, mặc dù Dương Bách Xuyên giết chết được cung chủ Bổ Thiên Cung có tu vi Phân Thần hậu kỳ - Quan Vân Phong, nhưng với Giao Long Vương mà nói, đó là do Quan Vân Phong không có bản lĩnh.  

Hơn nữa, lão ta là hắc Giao Long, một trong những tộc chúa tể Đại Hải, cơ thể của Yêu tu vốn dĩ đã mạnh hơn Nhân tộc, thế nên Giao Long Vương vô cùng phẫn nộ, lão ta muốn nuốt sống Dương Bách Xuyên, một nhân loại nhỏ bé cũng dám làm nhục lão.  

Trong tay Dương Bách Xuyên lóe lên tia sắc lẹm, trong lòng nói thầm: “Hôm nay giết Rồng.”  

“Ong...”  

Kiếm Đồ Long đáp lại Dương Bách Xuyên.  

Trong kiếm có linh, cảm nhận được suy nghĩ của chủ nhân.  

Dương Bách Xuyên đặt tên cho thanh kiếm là Đồ Long (giết rồng), nhưng thanh kiếm này vẫn chưa từng giết qua con rồng nào.  

Mặc dù đối phương là Giao Long, nhưng cũng xem như là Rồng.  

Hôm nay con Giao Long này đã chọc giận Dương Bách Xuyên, không giết thì kiếm không vang, lòng cũng không yên.  

Đối mặt với công kích của Giao Long Vương, tiểu trích tiên Đường Đường cười hihi, yên lặng lùi về phía sau.