Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2667



Linh thạch có cấp bậc càng cao thì càng chứa nhiều linh khí tinh khiết, nhất là linh thạch cực phẩm rất hiếm có, căn bản là không ai lấy ra để giao dịch, bởi vì linh khí bên trong linh thạch cực phẩm là tinh khiết nhất.  

Có thể nói, trên cơ bản thì tài nguyên linh thạch cao cấp đều bị những thế lực đứng đầu nắm giữ, thế nên rất hiếm gặp. Nhưng linh thạch dù có tốt tới đâu thì cũng là năng lượng của đất trời mà thôi.  

Trên linh thạch cực phẩm còn có một loại đá cất chứa năng lượng còn tinh khiết hơn chính là – Đá Căn Nguyên.  

Nói đúng hơn, Đá Căn Nguyên mới chính là vương giả của sức mạnh ngũ hành, được xưng là viên đá có lực lượng gần với tiên thạch nhất.  

Thứ bên trong chính là một trong những căn nguyên của sức mạnh ngũ hành, ví dụ như căn nguyên của Kim, Mộc...  

Nhưng bây giờ Dương Bách Xuyên lại nói, bên trong hắc thạch chính là Đá Căn Nguyên, lại còn to bằng quả dưa hấu. Cho dù là Hoàng Phủ Vân Phi thì cũng không khỏi ghen tị.  

Chẳng trách Dương Bách Xuyên lại dám dùng tám vạn linh thạch để đổi lấy đá đen, nhưng điều khiến cho Hoàng Phủ Vân Phì tò mò nhất là vì sao Dương Bách Xuyên lại biết được, đá đen kia chính là Đá Căn Nguyên?  

Mặc dù Dương Bách Xuyên nói, hắn có con mắt giống như muội muội, có thể nhìn thấu được, nhưng Hoàng Phủ Vân Phi cũng không tin lắm, trong thiên hạ này, chẳng nhẽ nhiều người có huyết mạch tiên thiên như vậy sao?  

Nhưng mà, Hoàng Phủ Vân Phì cũng không tiện hỏi vấn đề này, hắn biết đây là cơ duyên của Dương Bách Xuyên, người dám dùng tám vạn linh thạch để đổi lấy một tảng đá đen, không phải ai cũng có thể quyết đoán như vậy.  

Hơn nữa, lúc này Hoàng Phủ Vân Phi lại suy nghĩ tới bối cảnh sau lưng Dương Bách Xuyên, có lẽ là một thế lực đứng đầu nào đó, hoặc là đệ tử từ Thánh Địa, nếu không thì sao có thể bình an vô sự đi ra từ trong phòng của lâu chủ tửu lâu Tinh Thần?  

Hâm mộ hay không không quan trọng, Hoàng Phủ Vân Phi tới đây là vì có ý muốn kết giao với Dương Bách Xuyên, mà đến tận bây giờ Dương Bách Xuyên cũng không nói vì sao lại mời huynh muội hắn tới, sau khi chúc mừng Dương Bách Xuyên lấy được chí bảo, Hoàng Phủ Vân Phì hỏi: “Không biết Dương đạo hữu tìm tới huynh muội ta vì chuyện gì? Có chuyện cần giúp xin cứ nói thẳng, nếu làm được thì huynh muội ta sẽ không chối từ.”  

Dương Bách Xuyên nghe Hoàng Phủ Vân Phì nói vậy thì bật cười: “Không giấu gì Hoàng Phủ đạo hữu, Dương mỗ còn có một chuyện cần gia tộc Hoàng Phủ giúp đỡ.”  

Hoàng Phủ Vân Phì nghe thế thì sững người, hắn hiểu được ý của Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên đang nhắc tới bốn chữ gia tộc Hoàng Phủ mà không phải là Hoàng Phủ.  

Hoàng Phủ chỉ là một cá nhân, còn gia tộc Hoàng Phủ đại biểu cho toàn bộ dòng họ, xem ra đây không phải chuyện nhỏ.  

Hắn lập tức thận trọng nói: “Không biết Dương đạo hữu có chuyện gì, cần tới gia tộc Hoàng Phủ ta giúp đỡ?”  

Dương Bách Xuyên híp mắt nói: “Xin gia tộc Hoàng Phủ quản lý thành Tinh Thần, kiểm soát phủ thành chủ, không biết gia tộc Hoàng Phủ có thể giúp được chuyện này không?”  

Những lời này của Dương Bách Xuyên khiến cho hắn kinh sợ!!!  

Gia tộc Hoàng Phủ và phủ thành chủ đã tranh đấu vô số năm, có lúc nào là không muốn thay thế Lệ gia?  

Rất lâu về trước, lâu tới mức mà tổ sư gia của Tinh Thần Môn vẫn chưa khai phái, chưa lập ra thành Tinh Thần, gia tộc Hoàng Phủ bọn họ chính là thổ dân của thành Tinh Thần.  

Thật ra, khi đó thành Tinh Thần chỉ là một cái trấn nhỏ, gia tộc Hoàng Phủ cũng chỉ là một gia tộc tu chân nhỏ bé.  

Sau này, Tinh Thần Môn được thành lập, khai thác mở rộng thành Tinh Thần, Lệ gia trở thành thành chủ của thành Tinh Thần...  

Mấy nghìn năm trôi qua, gia tộc Hoàng Phủ cũng lớn lên, trở thành một đại gia tộc tu luyện, thân là dân bản địa của thành Tinh Thần, sao lại can tâm để cho Lệ gia làm chủ thành Tinh Thần?  

Nhưng không can tâm thì có thể làm gì được, mấy nghìn năm trước, sau lưng của Lệ gia chính là Tinh Thần Môn, tông môn thống trị hàng vạn dặm Tinh Thần.  

Năm nghìn năm trước, Tinh Thần Môn gặp đại họa, bị Thiên Nguyên Tông tấn công gần như diệt môn, làm cho gia tộc Hoàng Phủ len lói hy vọng, bọn họ vốn tưởng Lệ gia là một nhánh dưới Tinh Thần Môn, tất nhiên sẽ giúp Tinh Thần Môn chống lại Thiên Nguyên Tông, nhưng sự thật là, Lệ gia không hề giúp đỡ Tinh Thần Môn.  

Ngược lại còn thỏa thuận với Thiên Nguyên Tông, điều này càng làm củng cố địa vị phủ thành chủ, bao năm qua, Lệ gia nắm giữ truyền tống trận của thành Tinh Thần, thu được biết bao tài nguyên của cải linh thạch, sau đó thành lập viện cúng dường, khuếch tán thế lực, điều này khiến cho gia tộc Hoàng Phủ không thấy được hy vọng.  

Gia tộc Hoàng Phủ cũng từng nghĩ tới việc đấu tranh với Lệ gia, nhưng bọn họ biết Lệ gia có một vị lão tổ tọa trấn, mà gia tộc Hoàng Phủ lại không có vị cao thủ nào, đấu không lại Lệ gia.  

Đấu không lại không có nghĩa là gia tộc Hoàng Phủ không muốn lật đổ Lệ gia.  

Nghe Dương Bách Xuyên nói như vậy, Hoàng Phủ Vân Phi híp mắt lại, ánh mắt hắn đầy sát khí nhìn Dương Bách Xuyên chằm chằm: “Ngươi rốt cuộc là ai? Lẽ nào ngươi muốn chia rẽ, để hai đại gia tộc thành Tinh Thần chém giết lẫn nhau sao?”  

Dương Bách Xuyên thấy dáng vẻ đằng đằng sát khí của Hoàng Phủ Vân Phi thì bật cười, hắn nhìn được từ ánh mắt của Hoàng Phủ Vân Phi, gia tộc Hoàng Phủ rất có hứng thú với việc thay thế địa vị của Lệ gia, chỉ là đang đợi cơ hội, đợi thời cơ có thể đối phó được với Lệ gia.  

Nếu như không phải biết rõ Lệ gia và gia tộc Hoàng Phủ không hợp nhau, Dương Bách Xuyên cũng sẽ không nói như vậy.