Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2720



Lúc này trên boong phi thuyền tụ tập hơn mấy trăm người đang xem náo nhiệt.  

Hai đệ tử Nguyên tiên sư ở tầng chín, Khúc Minh Nguyệt và Lục Yên Chi đang so tài dùng độc.  

Hai người tìm tám dị thú ở tầng một so tài hạ độc.  

Vòng đầu tiên xem ai có thể khiến dị thú ngã xuống hôn mê trong thời gian nhanh nhất, vòng thứ hai chính là giải độc.  

Sư tỷ muội hai người mỗi người ba dị thú, ai ngờ một yêu thú Khúc Minh Nguyệt chọn lại chống đỡ năm lần mới bị độc đánh gục, nhưng vẫn chưa hôn mê. Điều này khiến Khúc Minh Nguyệt cảm thấy rất mất thể diện, chuẩn bị dùng độc lần nữa, độc ngất dị thú này.  

“Sư tỷ vẫn là thôi đi, dị thú này đã ngã xuống rồi, ngất hay không đều không sao, ngươi còn làm lần nữa cẩn thận độc chết, để chủ nhân người ta tìm đến, phải giải thích thế nào? Tiến luôn vào vòng tiếp theo, trực tiếp giải độc đi?”  

Người nói chuyện là đệ tử nhỏ nhất của Nguyên tiên sư Lục Yên Chi, mặc dù không có danh tiếng như Khúc Minh Nguyệt, nhưng Lục Yên Chi lại rất được Nguyên tiên sư yêu thương, bởi vì thiên phú độc đạo của Lục Yên Chi là cao nhất trong số mấy đệ tử.  

Chính vì Lục Yên Chi được sư phụ yêu thương, cũng có thiên phú đặc biệt về độc đạo, nên Khúc Minh Nguyệt ghen tỵ với tiểu sư muội này từ tận đáy lòng. Nghe lời nói như vậy của Lục Yên Chi, Khúc Minh Nguyệt hừ lạnh: “Ta làm việc còn chưa tới lượt ngươi dạy.”  

Dứt lời đã muốn hạ độc lần thứ sáu với dị thú dưới đất.  

“Dừng tay.”  

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh băng giận dữ vang lên.

Tâm trạng của Khúc Minh Nguyệt vốn đã không vui, nàng ta bị tiểu sư muội khoa tay múa chân, bị dị thú trên mặt đất làm mất thể diện, bây giờ tự dưng lại bị người ta quát, vì vậy nàng ta lập tức nổi giận.  

Khúc Minh Nguyệt quay ngoắt đầu lại, chỉ thấy một thanh niên tóc trắng sầm mặt đi tới.  

Đây chẳng phải là người nàng ta gặp khi chơi cờ trong phòng của Mộc Văn Hương sao?  

Khúc Minh Nguyệt chỉ cần liếc mái tóc bạc kia một cái là nhớ ra ngay.  

Bị một tên vô danh tiểu tốt cảnh giới Hợp Thể quát, Khúc Minh Nguyệt giận tím mặt.  

"Ngươi là cái thá gì? Chó hoang từ đâu tới sủa loạn vậy?"  

Ầm!  

Đột nhiên một tiếng nổ cắt ngang lời chửi bới của Khúc Minh Nguyệt dành cho Dương Bách Xuyên.  

Dương Bách Xuyên đã nổi sát ý, sử dụng pháp tướng thần thông Thập Nhị Chí Tôn, nháy mắt biến thành thân cao ba mươi mét, tay kết Kim Cương Ấn đánh về phía Khúc Minh Nguyệt với khí thế lôi đình.  

Vốn dĩ hắn đã tức giận vì tọa kỵ của mình là thú Ngũ Hành bị Khúc Minh Nguyệt hạ độc ngã gục trên mặt đất, không ngờ sau khi mình hô dừng tay, nữ nhân này lập tức vô lễ với mình, chửi mắng ầm ĩ.  

Lúc này Dương Bách Xuyên không quan tâm ngươi cmn là đệ tử của ai. Đối phương chưa được sự cho phép đã hạ độc thú Ngũ Hành, điều này làm cho Dương Bách Xuyên có tính bênh vực người nhà nổi giận đùng đùng.  

Cho dù lúc này người đứng trước mặt hắn là tu sĩ Đại Thừa kỳ, hắn cũng phải đánh cho không trượt phát nào, chứ đừng nói chi Khúc Minh Nguyệt chỉ có tu vi Độ Kiếp sơ kỳ.  

Buông lời sỉ vả, sát hại tọa kỵ, hắn phải tính sổ ngay tại đây.  

Hiện tại tên họ Dương nào đó có tu vi cảnh giới Hợp Thể. Từ lúc đột phát lên cảnh giới Hợp Thể đến bây giờ, hắn vẫn chưa ra tay lần nào.  

Trước đây lúc còn ở tu vi cảnh giới Phân Thần, hắn đã chẳng để Độ Kiếp sơ kỳ vào mắt, có thể lợi dụng không gian của chín phân thân để vây đánh tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ.  

Sau khi đột phá đến cảnh giới Hợp Thể, hắn càng không để ý tới tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ.  

Khúc Minh Nguyệt đã hoàn toàn châm lên lửa giận trong lòng Dương Bách Xuyên, khiến hắn ra tay không chút do dự.  

Mặc dù hắn chỉ mới tu luyện thành công một chiêu trong thần thông Thập Nhị Chí Tôn mà sư phụ truyền cho, nhưng dù sao đây cũng là thần thông do tán tiên Chí Tôn sáng tạo ra.  

Lúc ở cảnh giới Phân Thần, Dương Bách Xuyên đã dám chém giết tu sĩ độ kiếp dựa vào một chiêu thần thông Kim Cương Chí Tôn này.  

Bây giờ hắn lại càng dám.