Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3277



Cột sáng đen nhánh của Song Đầu Xà va chạm lên cây ngô đồng của Khổng Tước, cây ngô đồng bùng nổ ánh sáng ngũ sắc cường đại, pháp bảo đối đầu pháp bảo, ngăn cản cột sáng của Song Đầu Xà,  

Song Đầu Xà vặn vẹo thân thể, xoay người chạy trốn, ngây lập tức đã chạy xa mấy ngàn mét, Song Đầu Xà biết dùng pháp bảo không thắng được Khổng Tước, hơn nữa hiện tại tu vi của Khổng Tước cường đại hơn hắn ta, vẫn nên chạy trốn thì hơn.  

“Hừ… Thoát được sao?”  

Khổng Tước lạnh lùng nói, mang theo cây ngô đồng nhanh chóng đuổi theo.  

Lúc này Dương Bách Xuyên đang đứng trên Trống Trận quan sát, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trong cuộc đối kháng với ba đại yêu, chỉ có Khổng Tước có năng lực áp Song Đầu Xà.  

Mặc dù tu vi của Tử Hoàng và Chuột Vương lợi hại hơn Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương, lại không có pháp khí cường đại nên yếu thế hơn, cùng bị Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương bao vây.  

Nhìn như đang giằng co nhưng Dương Bách Xuyên biết thời gian càng dài sẽ càng có nhiều biến cố.  

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên vung tay lên, bảo chín đại yêu Tôn Vương đại viên mãn lên hỗ trợ.  

Chín đại yêu Tôn Vương đại viên mãn chia thành hai phe phóng lên cao, năm yêu lao về phía Độc Nhãn Giao Long, bốn yêu lao về phía Huyết Sư Vương.  

Nhưng khi bọn hắn đi lên đều bị cản lại.  

Độc Nhãn Giao Long có uy lực của biển lửa, đám đại yêu kia không xông vào được.  

Huyết Sư Vương thao tác biển máu, đứng trước biển máu quay cuồng, bốn yêu khác cũng không vào được.  

Đành phải vận chuyển yêu lực mạnh mẽ tấn công, nhưng Dương Bách Xuyên biết cứ tiếp tục như vậy không làm nên chuyện gì, không cứu được Tử Hoàng ra khỏi biển lửa, cũng không cứu được Chuột Vương ra khỏi biển máu.  

Hai cao thủ ăn mệt dưới pháp khí cường đại của Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương.  

Dương Bách Xuyên sốt ruột, hắn biết chính mình không thể khoanh tay đứng nhìn, nếu tiếp tục kéo dài nữa không biết chuyện gì sẽ xảy ra.  

Ba chiếc lá cây màu tím khắc hoa văn xuất hiện trong tay hắn.  

Đây là lá Tử Vân Ngũ Lôi xuất hiện lần thăng cấp trước của hồ Càn Khôn.  

Lực công kích của lá cây rất mạnh, ngày đó hắn từng thí nghiệm uy lực của nó trong hồ Càn Khôn, nhưng chưa từng sử dụng trong chiến đấu hiện thực.  

Dương Bách Xuyên cũng không xác định Tử Vân Ngũ Lôi có hiệu quả với Độc Nhãn Giao Long và Huyết Sư Vương hay không. Nhưng hắn biết lúc này không thể tiếp tục kéo dài, cũng phải thử xem uy lực của lá Tử Vân Ngũ Lôi rồi tính tiếp.  

Lúc hắn chuẩn bị thi triển lá Tử Vân Ngũ Lôi thì cảm nhận được sự chấn động truyền đến trên cánh tay trái.  

Dương Bách Xuyên dừng lại, sửng sốt, sau đó vô cùng vui vẻ, hắn phát hiện nghé con đã hoàn thành quá trình tiến hóa, bây giờ đã tỉnh lại.  

Lúc này đang trong lúc quan trọng nhất của trận chiến, có thêm sự giúp đỡ là chuyện tốt, nghé con chính là thần thú kỳ lân, Dương Bách Xuyên vung tay thả nghé con ra khỏi hồ Càn Khôn.

"Gừ..."  

Tiếng thét dài rung trời vừa giống tiếng kêu của trâu lại vừa giống tiếng rồng gầm vang lên, tựa như tiếng sấm rung trời.  

Bên trong quầng sáng bảy sắc là nghé con xuất hiện với tiếng thét dài.  

Sau khi ánh sáng biến mất, Dương Bách Xuyên lập tức trợn tròn mắt, há hốc miệng.  

Nghé con đã ngủ say rất nhiều năm, hồi trước nó xơi một hơi hết ba giọt nước Sinh Mệnh và vô số thiên tài địa bảo, làm hắn trắng tay luôn.  

Sau đó nó tiến hóa huyết mạch, ngủ say trong bình Càn Khôn. Cuối cùng thì hôm nay nó cũng tỉnh lại.