Sau khi đi ra, Dương Bách Xuyên tin tưởng, chỉ cần cho hắn thời gian, các yêu tu cường địa này hoàn toàn có thể đột phá bình cảnh, tiến hóa thành đại yêu Nhân tộc.
Chỉ cần trong 300 cấp Tôn Vương, không tính Tử Hoàng, Chuột Vương, Khổng Tước, đã có hai ba mươi đại yêu đã đạt đến Tôn Vương đại viên mãn.
Bước vào Thiên Yêu chỉ là vấn đề thời gian.
Tôn Vương tương đương Đại Thừa của Nhân tộc, Thiên Yêu tương đương cảnh giới Phi Thăng của Nhân tộc.
Cảnh giới Phi Thăng là cảnh giới đỉnh cao trong tu luyện của tu sĩ Tu Chân Giới.
Cho dù trong chín thánh địa cũng không có nhiều tu sĩ có thể đạt đến Đại Thừa, cảnh giới Phi Thăng lại càng thêm hiếm…
Cho nên Dương Bách Xuyên biết chỉ cần cho hắn thêm thời gian, không khó để ngồi ăn cùng với mấy thánh địa lớn, thậm chí hắn muốn vượt xa chín thánh địa, áp đảo tất cả các thánh địa.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên sục sôi nhiệt huyết, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, trở lại Tinh Thần Môn, đi độ Thiên Kiếp, giúp tu vi của các đại yêu trong không gian hồ Càn Khôn tăng lên.
…...
Chỗ bia khảo nghiệm, người đến người đi, Dương Bách Xuyên và Thanh Ngưu xuất hiện không làm bất kỳ kẻ nào chú ý, dù sao Tu Chân giới có vô số sinh linh, ngày nào cũng có vô số tu sĩ ra ra vào vào Thái Hoang.
Dương Bách Xuyên muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
Mặc dù thánh địa Ngân Hà là địa bàn của đại sư huynh, nhưng lòng tự trọng của Dương Bách Xuyên quấy phá, không muốn dựa vào đại sư huynh.
Một tu sĩ đi từ tiểu thế giới đến đây, lòng tự trọng rất lớn.
Dù sao hiện tại hắn vẫn chưa muốn đi tìm đại sư huynh Vân Trường Sinh, bởi vì hắn biết rõ chuyện của bản thân, hiện tại hắn là một cục rối, đi tìm đại sư huynh chỉ biết tăng thêm rắc rối cho hắn.
Tu Chân Giới có chín thánh địa lớn, một mình hắn đã đắc tội sáu thánh địa, bao gồm Thông Tiên Cung đứng đầu các thánh địa.
Thánh địa Vạn Linh, Thần Phù Linh Tông, Thiên Kiếm Sơn, Bách Luyện sơn trang, U Linh Chi Đô, Thông Tiên Cung!
Các đệ tử của sáu thánh địa này đi vào Thái Hoang đều bị hắn lần lượt xử lý, Dương Bách Xuyên tin tưởng mấy thánh địa kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chính mình.
Hơn nữa bọn họ còn biết hắn có được một ấu thú kỳ lân, chưa nói thù giết đệ tử, chỉ nói sự dụ hoặc của thần thú, từ lúc bọn họ không biết xấu hổ phái cao thủ Đại Tiên tam chuyển, không tiếc hao tổn áp chế cảnh giới xông vào đuổi giết hắn cũng đủ thuyết minh, ngoại trừ U Linh Chi Đô, năm nhà khác cương quyết phải có được thần thú kỳ lân.
Nếu không cũng không canh giữ ở dãy núi Vạn Yêu hơn 40 năm.
Trong đó chỉ có U Linh Chi Đô hướng đến Bách Biến Chí Tôn thần thông Bách Biến của hắn, nhưng mục đích như nhau, đều muốn giết hắn.
Cho nên Dương Bách Xuyên không muốn đi tăng thêm phiền phức cho đại sư huynh.
Hắn muốn nhanh chóng làm các thuộc hạ của mình đột phá tu vi, sau đó xây dựng Vân Môn Tiên Cảnh, lúc đó mới có tư bản đối đầu với mấy thánh địa.
…...
“Lão Ngưu, chúng ta đi, không đi Truyền Tống Trận, đi thẳng về phương bắc, trở về Tinh Thần Môn.” Dương Bách Xuyên quyết định lên đường, không thông qua Truyền Tống Trận.
Hắn đắc tội quá nhiều thánh địa, gây ra động tĩnh quá lớn ở Thái Hoang, có lẽ đã bị mấy thánh địa treo danh, Truyền Tống Trận là một giao thông chủ yếu ở giới tu giả, nơi này chắc chắn sẽ có tai mắt.
Trực tiếp lên đường vẫn hơn.
Thanh Ngưu gật đầu nói: “Chủ nhân yên tâm, sau khi đi ra Thái Hoang, một ngày ta có thể đi hơn mười vạn dặm.”
Sau khi đi ra ngoài thành, cuối cùng cũng thở ra một hơi, nói với Thanh Ngưu: “Chạy như điên đi, chỉ cần đi rời khỏi nơi khảo nghiệm, chúng ta coi như an toàn.”
“Được, chủ nhân ngồi vững nhé.”
Thanh Ngưu nói xong, bay vèo một phát lên hơn trăm mét, chuẩn bị chạy như điên.
Đúng lúc này, đột nhiên không gian vặn vẹo, một hơi thở khủng bố xuất hiện.