Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3306



Nghĩ tới đây, bốn người kia liền vội vàng truyền âm để thuộc hạ của mình dẫn quái thai Tuyết Tàng tới, chuyện tốt như vậy không thể để một mình Vạn Linh thánh mẫu chiếm được.  

Lần này náo loạn lớn như vậy, mọi người đều biết trên người Dương Bách Xuyên có đồ tốt, thần thú Kỳ Lân và pháp bảo Động Tiên, nếu như chậm chân thì đến ngụm canh cũng không có mà uống.  

Ai cũng biết sự lợi hại của quái thai Tuyết Tàng, cho dù Dương Bách Xuyên có quân đại yêu, chờ quái thai Tuyết Tàng ra tay thì hắn cũng phải chịu thất bại.  

Bây giờ nhanh chóng thông báo cho đệ tử quái thai nhà mình, hy vọng có thể đuổi kịp.  

…  

“Bà già này, bà dám…” Vân Trường Sinh tức giận, hắn biết rất rõ sự lợi hại của quái thai.  

Lúc trước hắn đã cho người đi gọi quái thai của điện Trường Sinh tới, theo ước định thì đệ tử của điện Trường Sinh không thể ra tay, nhưng hiện tại hắn cũng không để ý được nhiều như vậy.  

Chỉ hy vọng quái thai Tuyết Tàng của điện Trường Sinh có thể đuổi kịp, nếu không thì Dương Bách Xuyên gặp phiền phức to rồi.  

“Vân Trường Sinh, ngươi câm miệng, lão nương phái đệ tử Đại Thừa kỳ, không hề vi phạm quy định của Diệu Tiên sư tỷ.” Vạn Linh thánh mẫu đáp trả Vân Trường Sinh.  

“Bà...” Vân Trường Sinh đúng là nói không nên lời, đệ tử quái thai quả thật là Đại Thừa kỳ, về mặt lý thuyết thì không hề trái với quy định Diệu Tiên đặt ra.  

Ngay sau đó, Vân Trường Sinh sốt ruột nhìn Diệu Tiên nói: “Diệu Tiên sư tỷ, bà ta làm trái quy tắc. đó là quái thai Tuyết Tàng, thực sự vượt qua Đại Thừa, nếu vậy thì đệ tử quái thai của điện Trường Sinh có thể xuất chiến hay không?”  

Diệu Tiên chưa lên tiếng thì Vạn Linh thánh mẫu đã cướp lời: “Sư tỷ Diệu Tiên, tỷ chỉ nói cao hơn cảnh giới phi thăng thì không được ra tay, nhưng đâu có nói đệ tử quái thai không thể, hơn nữa tu vi của bọn họ cũng là cảnh giới Đại Thừa kỳ, ta không hề phá vỡ quy tắc, hy vọng Diệu Tiên sư tỷ có thể đưa ra câu trả lời công tâm.”  

“Không sai, nói là thánh chủ và cảnh giới Phi Thăng không được giết Dương Bách Xuyên, đâu có nói đệ tử quái thai không được…”  

Mấy người kia cũng thi nhau lên tiếng.  

Diệu Tiên khó xử, bà quên mất còn đám đệ tử quái thai này, hơn nữa mặc dù cảnh giới tu vi của bọn họ chỉ là Đại Thừa kỳ, nhưng thực lực lại vô cùng hung hãn, không hề thua gì cảnh giới Phi Thăng, thậm chí thủ đoạn chỉ nhiều hơn chứ không kém.  

Nhìn Vân Trường Sinh đang vô cùng tức giận, Diệu Tiên chỉ có thể cười khổ: “Trường Sinh sư đệ, đệ tử quái thai Tuyết Tàng của điện Trường Sinh cũng có thể tham chiến.”  

Câu này cũng đồng nghĩa với việc thầm chấp nhận cho đệ tử quái thai Tuyết Tàng có thể ra tay với Dương Bách Xuyên.  

“Vậy thì đệ tử Tuyết tàng của chúng ta đương nhiên cũng có thể ra tay…”  

Các thánh chủ kia cũng lần lượt lên tiếng.  

Diệu Tiên gật đầu cười khổ.  

Vốn định bảo vệ Dương Bách Xuyên, bây giờ xem ra nguy rồi.  

Cho dù đệ tử Tuyết Tàng của điện Trường Sinh và những thánh địa khác chạy tới, sợ là cũng không kịp rồi, bởi vì Hoa Lang của Thánh địa Vạn Linh  đã lên đường.  

Lúc này, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thôi.  

Vân Trường Sinh tức giận nhưng cũng không biết làm thế nào.  

…  

Ở đỉnh núi Thánh địa Vạn Linh  ở phía dưới, sau khi được Vạn Linh thánh mẫu chỉ tên, Hoa Lang há miệng, nuốt luôn thịt nướng trên kệ.  

Đúng vậy, hắn ăn giống như cắn nuốt, một cái đầu dê to như con thú, hắn há to miệng, cắn hai ba lần, ngay cả xương cũng nuốt hết.  

Sau đó hắn ta ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhếch miệng cười với Vạn Linh thánh mẫu: “Như thánh mẫu mong muốn.”  

Dứt lời, Hoa Lang giậm chân một cái, giống như đạn pháo bay vọt lên trời, chớp mắt đã đến đỉnh núi cách đó trăm dặm.  

Ầm một tiếng, hắn giẫm nát đỉnh núi vừa đáp xuống, sau đó lại bay xa hàng trăm dặm...  

Cách Dương Bách Xuyên ngàn dặm, dựa theo tốc độ của Hoa Lang, chỉ trong chớp mắt đã tới.  

Các thánh chủ nhìn theo với vẻ kinh ngạc.  

Từ đầu tới cuối, thánh chủ của thánh địa Đao Chủng vẫn luôn đứng xem, nhìn Hoa Lang bước một bước cả trăm dặm, giẫm đổ cả một ngọn núi, ông ta không nhịn được nói: “Thân thể dũng mãnh thật, sợ là đã đạt tới cảnh giới thuần dương, thân xác cũng thành tiên rồi.”