Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3338



Pháp khí của mấy Thánh chủ đều là pháp khí cấp tam chuyển, mỗi thuộc tính có một uy lực khác nhau, đặc biệt nữ tử Thông Tiên Cung kia càng thêm bất phàm.  

Mặc dù hắn không quen biết ba người đưa đan dược pháp khí cho hắn, nhưng có thể đứng chung một chỗ với đại sư huynh Vân Trường Sinh, hắn cũng đoán được là các chủ nhân thánh địa.  

Ghi nhớ đoạn ân tình này, Dương Bách Xuyên dốc hết sức chống chọi lôi kiếp thứ tư.  

“Rắc rắc…”  

Khoảnh khắc lôi kiếp giáng xuống, Dương Bách Xuyên cũng ra tay, trực tiếp tung ra mười pháp khí mà đại sư huynh cho để chống đỡ.  

Ầm ầm ầm…  

Pháp khí và lôi kiếp va chạm, tiếng nổ đinh tai nhức óc, không trung vặn vẹo.  

Lôi kiếp sau mạnh hơn lôi kiếp trước, không khác với dự đoán của Dương Bách Xuyên là bao, cho dù tung ra mười pháp khí của đại sư huynh cũng chỉ tiêu hao được một chút của lôi kiếp thứ tư, sau đó nó lại tiếp tục đánh xuống.  

Dương Bách Xuyên cắn răng kíp nổ tất cả các pháp khí còn lại, bao gồm Thông Tiên Lệnh.  

Tiếng nổ kinh thiên động địa đan xen với tiếng sấm.  

Các pháp khí do các thánh chủ đưa tặng rất cường đại, sau khi kíp nổ, lôi kiếp dài hơn trăm mét bị phá hủy chỉ còn hơn 3 mét rồi mới biến mất.  

Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, mặc dù đã không có pháp khí để kíp nổ nhưng hắn cũng có tự tin có thể đối phó được với 3 mét lôi kiếp này.  

Thúc giục bùa Long Lân, ánh sáng đỏ lóe lên đón nhận 3 mét lôi kiếp còn lại.  

Ầm đùng…  

Tiếng sấm của bùa Long Lân và lôi kiếp còn sót lại va chạm vào nhau.  

Uy lực vượt xa tưởng tượng của hắn, chỉ còn 3 mét lôi kiếp nhưng sau khi va chạm với bùa Long Lân một chút thì nó lại tách ra, bổ xuống người hắn.  

Cũng may uy lực của bùa Long Lân đủ lớn để suy yếu uy lực của lôi kiếp, mặc dù bị bổ xuống người nhưng Dương Bách Xuyên chỉ cảm giác cả người nóng rát như bị lửa đốt, ngoài ra không có trở ngại gì.  

Cuối cùng cũng vượt qua lôi kiếp thứ tư.  

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn bầu trời, kiếp vân quay cuồng, tia chớp như ẩn như hiện, hắn biết từ lôi kiếp thứ năm này mới bắt đầu nguy hiểm.  

Sư phụ nói lôi kiếp thứ năm được gọi là Cửu Ngũ Chí Tôn.  

Xem tình hình thì trong thời gian ngắn lôi kiếp thứ năm Cửu Ngũ Chí Tôn sẽ không đánh xuống, Dương Bách Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, khôi phục vết bỏng trên người, hai lần bị lôi kiếp đánh trúng đã để lại miệng vết thương và những vết bỏng trên người hắn.  

Vừa vận chuyển chân khí, vừa cầm linh đào ăn bổ sung pháp lực, vừa xem xét đống đan dược của đại sư huynh.  

Hắn hiểu y đạo, lại còn là luyện đan sư, phát hiện bên trong có đan dược bổ sung pháp lực và chữa thương, phẩm cấp không tồi, vội vàng nuốt xuống, đứng tại chỗ luyện hóa chờ lôi kiếp Cửu Ngũ Chí Tôn buông xuống.  

Bên ngoài có rất nhiều người đều đang nhìn Dương Bách Xuyên, lúc này tất cả đều rất lo lắng, không biết Dương Bách Xuyên có thể vượt qua lôi kiếp tiếp theo hay không…  

“Ầm ầm ầm… Rắc rắc…”  

Sấm sét ầm ầm nhưng vẫn không thấy lôi kiếp thứ năm Cửu Ngũ Chí Tôn giáng xuống, Dương Bách Xuyên có chút bực bội.  

“Tiểu tử thối, lúc này phải ổn định tâm thần, đừng quên lôi kiếp thứ bảy chính là tâm ma kiếp, đừng có lật thuyền, trong lòng ngươi vẫn còn một tâm ma, haizzz… Hiện tại vi sư rất lo lắng không biết ngươi có kiên trì đến cuối cùng hay không…” Vân Thiên Tà thở dài.