Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 461



Hai chị em vẫn luôn coi Trần Bách Vạn là ân nhân, tuy rằng bồi dưỡng bọn họ thành sát thủ, nhưng lại cho một con đường sống.  

Nhưng lão người mù lại nói, năm đó trận hỏa hoạn của nhà hai người chính là do Trần Bách Vạn sai người tìm kiếm kho báu của tổ tiên nhà họ Khưu mà thiêu chết cả nhà.  

Về chuyện tổ tiên để lại kho báu, Khưu Vân cũng không biết, nhưng chị gái cô lại từng nói qua, thật sự là có việc này, bởi vì ông cố của bọn họ chính là thổ phỉ ở thung lũng khe sông, năm đó quân giải phóng bị tiêu diệt, ông cố thoát khỏi một kiếp nạn, trước khi chết đã nói ra chuyện có một khoản kho báu từ lúc làm thổ phỉ ở để ở Hà Câu Cốc cho ba của hai người biết.  

Cũng không biết là bằng cách nào Trần Bách Vạn lại có được tin tức này, đến tra hỏi ba mẹ cô chuyện kho báu, cuối cùng là Trần Bách Vạn phóng hỏa đốt nhà các cô, thiêu chết ba mẹ.  

Cũng là về sau, Trần Bách Vạn, đường chủ của Xương Hoa ở khu Tây Bắc này xây dựng căn cứ ở thung lũng, chính là vì tìm kiếm kho báu chôn ở nơi này, chỉ tiếc nhiều năm như vậy, anh ta vẫn không tìm được manh mối.  

Đáng hận chính là sau khi Trần Bách Vạn thiêu chết ba mẹ các cô, còn nhận nuôi hai chị em cô và bồi dưỡng thành sát thủ.  

Những năm gần đây các cô vẫn luôn chẳng hay biết gì, còn coi Trần Bách Vạn là ân nhân.  

Sau khi trở về từ nước ngoài, Trần Bách Vạn thường xuyên tìm chị em họ nói chuyện phiếm, nghe ngóng một số chuyện trong nhà, có nhớ khi còn bé người nhà đã kể cho các cô nghe chuyện gì hay không.  

Lúc ấy cô còn cảm thấy kỳ quái, hiện tại nghĩ đến chính là đang muốn tìm manh mối.  

Chị gái nói với cô, chuyện tổ tiên để lại kho báu chỉ là một câu chuyện, hoàn toàn không có chuyện đó.  

Mà lão người mù nói cho hai chị em bọn họ những chuyện này, là bởi vì lão người mù không ưa Trần Bách Vạn, chính vì thế chỉ đơn giản là muốn làm cho Trần Bách Vạn gặp thêm rắc rối.  

Đối với việc này, lúc đầu hai chị em cô không tin, sau đó lão người mù lấy ra quyển nhật ký chép tay của Trần Bách Vạn mấy năm nay khi nhận nuôi cô nhi bồi dưỡng sát thủ thì hai chị em cô đã tin.  

Mặc dù biết rõ là lão người mù đang lợi dụng chị em các cô, nhưng thù của ba mẹ sao có thể không báo?  

Mười ngày trước, hai chị em đã tỉ mỉ bày mưu tính kế ám sát Trần Bách Vạn, nhưng thực lực chênh lệch rất lớn, hơn nữa Trần Bách Vạn là người cẩn thận, cuối cùng sự việc thất bại, ngược lại còn bị bắt giữ.  

Không nể mặt mũi dày nữa, Trần Bách Vạn dứt khoát thừa nhận chuyện năm đó đã phóng hỏa thiêu chết ba mẹ, hơn nữa còn dùng nghiêm hình tra tấn để cho hai người các cô nói ra chỗ của kho báu.  

Nhưng cô một chút cũng không biết, chị gái cô cũng chưa từng nhắc tới manh mối gì liên quan đến kho báu, chỉ có mỗi một lần như vậy.  

Hiện tại, các cô hận không thể băm xương của Trần Bách Vạn ra thành tro, diệt trừ tổ chức Xương Hoa, làm sao còn có thể nói ra tung tích của kho báu, huống chi các cô còn không biết.  

Đã chuẩn bị tốt cho cái chết, Khưu Vân và chị gái Khưu Vũ chỉ hy vọng có thể chết một cách thoải mái.  

Đối mặt với việc bị bắt cóc cũng không có sợ hãi chút nào, căn bản sát thủ ở nước ngoài đều đi ra từ luyện ngục, huống chi loại khổ sở về da thịt này, nhiều nhất cũng chỉ kêu hai tiếng.  

Chỉ là chị gái đáng thương của cô không thể chết, chết đối với chị ấy là thứ giải thoát.  

Mấy ngày nay, đối tượng tra tấn của ba người này chủ yếu tra tấn là chị gái cô, về phần cô thì Trần Bách Vạn đã hạ lệnh không tra tấn, bởi vì ông già kia muốn chiếm hữu cô.  

Nhưng mà, cho dù cô phải cắn lưỡi tự sát cũng sẽ không theo ông ta.