Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 892



Nhưng trong lòng Dương Bách Xuyên đoán Vũ Hầu chính là một tu chân giả, vì Bát Trận đồ không phải vật phàm. Nghe đồn lúc chế địch, Gia Cát Vũ Hầu đã dùng đá loạn xếp thành trận đá, theo độn giáp được chia thành tám cửa: sinh, thương, hưu, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai, biến hóa khôn lường, có thể chống lại trăm nghìn tinh binh.  

Trận đồ thao luyện quân sự và tác chiến này do tám loại trận thế thiên, địa, phong, vân, long, hổ, điểu, xà tạo thành, là một sáng tạo của Gia Cát Lượng.  

Lại có tin đồn Bát Trận đồ là do Vũ Hầu diễn biến ra Hậu Thiên Lạc Thư Bát Trận đồ nghiên cứu từ Lạc Thư đồ của Thái Hạo Phục Hy.  

Hình thành tám trận pháp chính: Thiên phúc trận, Địa tải trận, Phong tán trận, Vân thùy trận, Long phi trận, Hổ dực trận, Điểu tường trận, Xà bàn trận, vận chuyển nghịch càn khôn, quỷ thần khó đoán, nên cũng được gọi là quỷ thần bát trận đồ.  

Theo những suy đoán này, Dương Bách Xuyên đã nhận định có lẽ Vũ Hầu chính là tu chân giả, hoặc nói ông là người từng được truyền thừa tu chân.  

Sau khi tế bái xong trước mộ, Dương Bách Xuyên thấy hai gốc cây quế khổng lồ cổ già cỗi ở sau mộ, che như mái đình. Tiếng của người hướng dẫn vang lên trong phát thanh, hai cây quế to này là trồng từ thời Tam Quốc, rốt cuộc có phải được trồng từ thời Tam Quốc hay không thì không thể kiểm chứng, nhưng trông quả thật vô cùng bể dâu. Chắc là do quá già rồi, hai cây quế được cố định trên khung sắt, bóng râm che mộ, tao nhã hợp lòng người, là hai cây hoa quế kết quả hiếm thấy trên đời, được gọi là ‘song quế che mộ’.  

Điều đặc biệt là trên đỉnh mộ Vũ Hầu có mọc một cây quả vàng cao lớn, theo lời của người hướng dẫn, trong truyền thống văn hóa mồ mả lâu đời của Trung Quốc sẽ không trồng cây trên mộ, nhưng lại xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ như vậy.  

Người thế hệ sau liên tưởng phong phú, cho rằng đây là tấm chân tình của vợ Gia Cát Lượng, Hoàng A Sửu, bà đã biến thân thành một cây quả vàng, che mưa chắn gió trên mộ người chồng yêu thương, bảo vệ ông.  

Lúc người hướng dẫn nói đến cây quả vàng trên đỉnh mộ, Dương Bách Xuyên nhìn về phía cây quả vàng hoặc nói là đỉnh mộ Vũ Hầu thì con mắt chợt co rút.  

Anh dường như đã nhìn thấy một sợi khói trắng từ từ bay lên từ trong mộ, sau đó chậm rãi bay thẳng lên trời xanh theo cây quả vàng.  

Dương Bách Xuyên tưởng là mình bị hoa mắt, vội vàng nhìn bằng linh thức.  

Sau đó một cảnh khiến anh không ngờ tới đã xuất hiện.  

Khi linh thức đến trên đỉnh mộ, anh cảm nhận được rõ ràng một năng lượng rất giống năng lượng tinh thần truyền ra từ trong mộ, có lẽ chính là khói trắng anh vừa nhìn thấy.  

Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên chợt động, vận chuyển 《Kinh Nguyên Thần》.  

Kinh Nguyên Thần anh tu luyện sau khi luyện đến tầng hai, thì không hề có chút động tĩnh nào nữa, vừa rồi sau khi tiếp xúc với sức mạnh bay ra từ trong mộ, vậy mà lại có chấn động, cho nên Dương Bách Xuyên đã vận chuyển Kinh Nguyên Thần.  

Sau khi vận chuyển Kinh Nguyên Thần, khói trắng hoặc nói là năng lượng bay ra từ trong mộ đã bị Dương Bách Xuyên hấp thụ giống như cam lộ.  

Sức mạnh linh thức của anh chợt tăng mạnh lên, từ trong phạm vi năm mươi bốn mét xông đến sáu mươi bốn, bảy mươi bốn, tám mươi bốn, mãi đến lúc này mới chậm lại, bắt đầu tăng từng mét một, nhưng vẫn chưa dừng lại.  

Trong thời gian mấy phút, phạm vi linh thức lan ra đến tám mươi chín, khi đạt đến chín mươi mét, linh thức đột nhiên chấn động.  

Dương Bách Xuyên cảm nhận được rõ ràng linh thức mạnh mẽ, dường như đã nâng cao một phẩm cấp mạnh mẽ.  

Lúc này cũng đã hoàn toàn dừng lại, trong mộ cũng không còn khói trắng như năng lượng bay ra nữa.  

Lại phát hiện Kinh Nguyên Thần đã đạt đến tầng ba.  

Theo như quản lý Kinh Nguyên Thần lúc trước, mỗi lần tăng một tầng, thì đều sẽ có một linh thức thay đổi.  

Linh thức tầng một là nội thị, đến linh thức tầng hai là công kích, bây giờ tầng ba thì anh còn chưa biết là cái gì.  

Đến lúc đó anh rất mong chờ, trong lòng hơi kích động.