Hai ngày thấm thoát trôi qua
Sau buổi trưa hôm đó Hạ Băng lao vào học điên cuồng.
Nhiều khi khiến cho mấy anh chàng không khỏi suy đoán, đặt ra không biết bao nhiêu giả thuyết.
Có khi nào Hạ Băng đi vệ sinh không cẩn thận đập đầu vào đâu đó hay không, hoặc là cô bắt gặp chuyện gì đó giữa đường khiến cho dây thần kinh chịu không nổi, đứt lộn hoặc chập mạch chỗ nào đó? Hay chỉ đơn giản là đây mới là phong cách làm việc của cô.
Quá là khó đoán đi mà.
Mà chuyện đó để sau đi.
Quan trọng nhất là...Boss sẽ trở về vào hôm nay.
Chiếc porsche màu đen lao ra khỏi công ty trước.
Trên xe, Leon ngồi ghế lái.
Theo sau là chiếc BMW đen, Kai lái xe, Hạ Băng ngồi ghế phụ.
Cuối cùng là chiếc Mercedes, cũng đen nốt, do William lái, ngồi bên cạnh là Uri.
Chẳng biết thế nào, nhưng cả phòng thư kí tổng tài xem như đã đi hết.
Chỉ một mục tiêu hướng về là sân bay.
Hạ Băng trong lòng thắc mắc tại sao lại bắt cả một phòng đi,như vậy hình như có hơi màu mè.
Cũng chính vì suy nghĩ như vậy mà cô không hỏi, hỏi thì kì lắm, dù sao cũng là boss mà.
Ngồi im lặng thấy không phải là cách, Hạ Băng tìm cách bắt chuyện.
May là người ngồi kế bên là Kai, anh chàng này rất dễ nói chuyện:
-Ra đến sân bay chúng ta cần phải làm gì ạ?
Kai mỉm cười:
-Không làm gì cả.
Boss đi đâu, chúng ta đi đó thôi.
Rồi anh nói tiếp:
-Đa phần, mỗi lần boss trở về thì sẽ không trực tiếp về công ty mà đến các chi nhánh khác trong thành phố, hoặc đột xuất đến các công trình kiểm tra bất ngờ.
Mấy tập tài liệu nhờ em đem theo cũng vì mục đích đó.
Hạ Băng gật đầu, ngụ ý đã hiểu.
Cô nhìn tập tài liệu dày cộm trong tay mình, thầm cảm thán ý tưởng này cũng không tồi, kiểm tra đột xuất như vậy mới có thể biết kiểm soát được hoạt động của nhân viên dưới trướng, không chừng còn biết được không ít chuyện...xử lí cũng dễ hơn.
Bắt gặp tại trận thì đố có đường cãi.
-Tại sao người chở boss là Leon mà không phải người khác?
Hạ Băng tiếp tục thắc mắc.
Kai giải thích:
-Anh ấy điềm tĩnh, có lẽ khá hợp với tính boss.
Cuộc trò chuyện đi xa hơn, Hạ Băng nói chuyện với Kai khá thoải mái.
-Em thấy mấy vị chủ tịch hay đi mấy dòng xe như Rolls Royce hay Cadilac, tại sao boss lại đi Porsche vậy ạ?
Câu hỏi khiến Kai nở nụ cười không thể tươi hơn, anh nói:
-Đó là sở thích của boss, nhất là các dòng xe thể thao, trong đó có Porsche.
Lúc nãy em cũng thấy rồi đó, xe thì boss không thiếu, chỉ sợ đau đầu vì không biết nên chọn chiếc nào thôi.
Hạ Băng nhớ lại nửa tiếng trước.
Vừa mới bước tới bàn làm việc, còn chưa kịp ngồi xuống đã bị Uri kéo đi rồi.
Nói là xuống nhà xe để chọn một chiếc đi rước BOSS.
Cứ tưởng là nhà xe bình thường nhưng suy nghĩ đúng thật là quá non nớt rồi.
Cả một tầng hầm đều là xe của boss a.
Đây rõ ràng là chỗ sưu tập xe riêng thì đúng hơn.
Toàn dòng xe nổi tiếng, còn là mấy chiếc bản giới hạn.
Hạ Băng mặc dù không quá rành về khoảng này, nhưng cô đã từng nghe qua rồi, lúc trước tò mò nên cũng có tìm hiểu đôi chút.
Bây giờ thì tận mắt chứng kiến hàng thật giá thật đúng là không khỏi khiến con người ta bất ngờ mà.
Nhìn hoa cả mắt.
Cuối cùng vẫn là nghe theo sự sắp xếp của Uri.
Trở về hiện thực nào!
Nói xong thì cũng đã đến sân bay.
Ba chiếc xe cùng lúc dừng lại, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Mở cửa bước xuống càng toát ra thần thái uy phong.
Trong lòng Hạ Băng cảm thấy có chút bối rối với tình huống này, dù sao đây cũng là lần đầu trải nghiệm.
Nhìn qua những người kia thản nhiên như không có việc gì, có vẻ đã quen rồi, nên cô cũng cần học cách quen dần là vừa.
Vả lại, điều quan trọng nhất là....người trước mặt.
Đám Hạ Băng vừa đến lối ra thì Trí Vĩ cũng vừa xuất hiện, xem ra không trễ, cũng còn may.
Trĩ Vĩ một thân Âu phục, ánh mắt sắc bén, thần tài lạnh lùng xuất hiện, Hạ băng đừng sau Uri chờ đợi.
Ấy vậy mà có người gặp vợ liền thu liễm mấy phần sắc lạnh