Thời gian trôi qua, Halieg dần thích nghi với thân phận mới của mình. Cô đã bắt đầu gọi mình là Hal, một cái tên phù hợp với hình hài nam nhân mà cô đang phải giả trang. Mỗi ngày, Hal bước vào bệnh viện, lòng đầy quyết tâm và nghị lực. Cô tự nhủ rằng mình sẽ không để Cựu Vãn có cơ hội nào để đe dọa mình hay những người mà cô yêu thương.
Mặc dù Cựu Vãn vẫn luôn ở đâu đó trong bóng tối, Hal cảm thấy mình đang dần tìm thấy sự tự tin.
Những người đồng nghiệp trong bệnh viện bắt đầu chấp nhận cô, và Hal bắt đầu xây dựng được những mối quan hệ mới. Tuy nhiên, bất kể bao nhiêu nỗ lực, Cựu Vãn vẫn không thể ngừng theo dõi và tạo ra những khó khăn cho Hal.
Một buổi chiều, khi Hal đang hoàn thành luận án của mình trong một phòng lab vắng vẻ, hắn bất ngờ xuất hiện.
Cựu Vãn bước vào, vẻ mặt đầy bí ẩn. "Chào Hal," hắn nói, giọng điệu bình thản nhưng bên trong lại ẩn chứa sự dối trá. "Tôi thấy dạo này em làm việc rất chăm chỉ."
Hal nghi ngờ nhìn hắn, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng. "Tôi không cần sự quan tâm của anh," Hal đáp, cố gắng giữ bình tĩnh. "Anh không có quyền can thiệp vào công việc của tôi."
"Ô, nhưng tôi lại cảm thấy rất thích việc can thiệp vào công việc của em," Cựu Vãn nói, ánh mắt sắc lạnh. "Em biết đấy, những người như chúng ta luôn cần phải hỗ trợ lẫn nhau, phải không?"
Hal không thích cái cách hắn nói. Cảm giác rùng mình xuất hiện khi Cựu Vãn bước lại gần hơn, nhưng cô cố gắng lùi lại một bước. "Tôi không muốn hợp tác với anh. Tôi chỉ muốn làm việc của mình và không gặp anh nữa."
"Em sẽ phải gặp tôi, Hal," hắn đáp với nụ cười quái dị. "Tôi có một số tin tức mà em sẽ rất muốn biết. Đặc biệt là về quá khứ của chúng ta."
Hal cảm thấy mình không thể tin tưởng hắn, nhưng một phần trong cô không thể không tò mò về những gì hắn sắp nói. "Tôi không quan tâm đến quá khứ của anh," cô lạnh lùng nói.
"Chà, có lẽ em sẽ thay đổi suy nghĩ khi biết rằng tôi có thể giúp em trở lại với hình dáng thật của mình," Cựu Vãn nói, nụ cười trên môi càng trở nên đáng sợ. "Hoặc tôi cũng có thể làm cho em hối hận vì đã từ chối."
Hal cảm thấy một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng. Cô hiểu rằng hắn đang đe dọa, nhưng cô không cho hắn thấy sự sợ hãi của mình. "Tôi không cần sự giúp đỡ của anh. Tôi có người khác để hỗ trợ"
"Người khác?" Cựu Vãn nhắc lại, ánh mắt tràn đầy châm biếm. "Tôi đã nghe về Jow. Một người rất đáng tin cậy, phải không? Nhưng em biết đấy, có những điều mà anh ta không thể bảo vệ em mãi mãi."
Hal không thể chịu nổi cái cách mà hắn nói về Jow. "Tôi sẽ không để anh làm hại anh ấy," Hal tuyên bố kiên quyết.
"Thật tốt khi em cảm thấy tự tin," Cựu Vãn nói, giọng điệu châm biếm. "Nhưng nếu tôi muốn, tôi hoàn toàn có thể làm hại người mà em yêu thương. Đặc biệt là khi tôi có một chút... ưu thế."
Khi Hal đang chuẩn bị đáp lại, Cựu Vãn đột ngột rút ra một ống tiêm từ trong túi áo. Hal nhận ra điều đó và cảm thấy tim mình đập mạnh. "Anh đang làm gì?" cô hỏi, cố gắng lùi lại.
"Chỉ là một liều thuốc an thần thôi mà," hắn nói với nụ cười đầy tự mãn. "Nó sẽ giúp em thư giãn hơn và tôi thì cần một chút... thời gian riêng tư với em."
Hal không kịp phản ứng, cô đã bị hắn chộp lấy tay và tiêm một mũi thuốc vào cánh tay. Ngay lập tức, cô cảm thấy một cơn buồn ngủ ập đến, đầu óc quay cuồng. "Cựu Vãn... anh không thể... làm điều này..." Hal nói, nhưng âm thanh của cô trở nên nhỏ dần.
"Đừng lo, Hal. Tất cả sẽ ổn thôi," hắn đáp, giọng nói vang vọng trong đầu cô. Mọi thứ xung quanh bắt đầu trở nên mờ mịt, và Hal cảm thấy mình như đang rơi vào một giấc ngủ sâu không thể kiểm soát.
Khi mọi thứ xung quanh chìm vào bóng tối, Hal chỉ còn nghe thấy những tiếng cười nhẹ nhàng của Cựu Vãn.
"Chúng ta sẽ có một cuộc trò chuyện rất thú vị, Hal ạ."
Khi Hal tỉnh dậy, cô thấy mình năm trong một căn phòng tối tăm, không có ánh sáng và không có âm thanh. Cô cảm thấy nỗi hoảng sợ dâng lên khi nhận ra mình bị trói chặt. "Cựu Vãn!" cô hét lên, nhưng không có ai đáp lại.
Thời gian trôi qua, Hal cảm thấy mình đang ở trong tình thế cực kỳ nguy hiểm. Cô không biết Cựu Vãn sẽ làm gì tiếp theo, nhưng một điều chắc chắn rằng hắn sẽ không để cô dễ dàng thoát ra lần này.
Mặc dù bất lực, Hal quyết tâm không chịu thua. Cô bắt đầu tìm kiếm cách thoát khỏi sự trói buộc. Trong khi đó, hình ảnh của Jow hiện lên trong tâm trí cô. "Tôi không thể để anh ấy gặp nguy hiểm," cô tự nhủ.
Giây phút đó, Hal biết rằng cô phải chiến đấu để giành lại tự do, không chỉ cho bản thân mà còn cho những người mà cô yêu thương. Cô sẽ không để Cựu Vãn chiến thắng và nhất định cô sẽ bắt hắn trả giá cho tội ác mà hắn gây ra.