Ngày Hắn Hết Yêu

Chương 54: Tội ác quy mô lớn (hạ)



Jow và Vince chạy dọc theo hành lang hẹp, chân họ đập mạnh xuống sàn gạch, từng bước như hòa lẫn với nhịp đập dồn dập trong lồng ngực của họ. Mọi thứ trở nên hỗn loạn trong tâm trí Jow, như thể mọi cánh cửa họ mở đều dẫn đến sự trống rỗng, không một dấu vết nào của Halieg. Ánh sáng yếu ớt từ các ngọn đèn chập chờn chỉ càng làm tăng thêm cảm giác ngột ngạt.

"Chúng ta đang bỏ lỡ điều gì đó"" Jow gằn giọng, đôi mắt anh ánh lên sự căng thẳng và lo âu. "Chắc chắn Halieg phải ở đây, nhưng tại sao chúng ta không thể tìm thấy cô ấy?"

Vince lắc đầu, thở mạnh để cố gắng giữ bình tĩnh. "Có thể cô ấy đã bị bắt hoặc bị giam giữ ở đâu đó. Nhưng chúng ta không có nhiều thời gian nữa, Jow. Nếu không nhanh chóng, chúng ta sẽ mất dấu vết hoàn toàn."

Jow dừng lại một chút, cố gắng suy nghĩ. Bản thân anh đang bị sự sợ hãi và lo lắng bủa vây, nhưng anh không thể để cảm xúc điều khiển. Anh nhớ lại lời hứa với Cựu Vãn, rằng anh sẽ bảo vệ Halieg bằng mọi giá. Anh không thể thất bại.

"Chúng ta phải kiểm tra những khu vực mà chúng ta chưa vào. Có thể cô ấy đã bị đưa vào những căn phòng bị khóa hoặc bí mật," Jow nói, giọng kiên định hơn. "Tìm kiếm những cánh cửa không dễ thấy, những lối ra bị che giấu."

Vince gật đầu, và họ bắt đầu tiếp tục đi sâu vào ngôi nhà, nơi mà ánh sáng ngày càng tối dần. Tiếng thở của họ hòa cùng với sự im lặng đáng sợ xung quanh.

Trong khi đó, Halieg đang bị giữ chặt trên một chiếc ghế kim loại lạnh lẽo, tay cô bị trói lại bằng những dây đai cứng chắc. Đôi mắt cô đầy sự sợ hãi, nhưng cũng pha lẫn sự kiên định. Trước mặt cô là người đàn ông cao lớn, với nụ cười mỉa mai trên môi, cùng những trợ lý áo đen đứng bên cạnh. Họ đang chuẩn bị tiến hành một điều gì đó khủng khiếp, điều mà Halieg biết rằng cô có thể không bao giờ sống sót sau đó.

"Cô có biết vì sao mình lại được đưa đến đây không, Halieg?" người đàn ông hỏi, giọng nói lạnh lùng và xa cách.

Halieg không trả lời. Cô cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn khi ánh mắt người đàn ông dừng lại trên cô, như một con môi bị mắc kẹt.

"Cô chính là một phần của chuỗi thí nghiệm này, cô gái. Chúng tôi không thể để cô ra đi mà không hoàn tất sứ mệnh," hắn tiếp tục, đôi mắt lóe lên một tia độc ác. "Cựu Vãn đã không thể hoàn thành, nhưng cô thì có thể. Cô sẽ giúp chúng tôi tiến tới bước cuối cùng."

Halieg giãy giụa trên ghế, cố gắng thoát khỏi những dây trói, nhưng vô ích. "Tôi không hiểu! Các người muốn gì từ tôi?" cô hét lên, nỗi sợ hãi trong giọng nói hiện rõ.

Người đàn ông không trả lời ngay lập tức, hắn chỉ lùi lại một bước và quan sát cô như một con thú bị dồn vào chân tường. "Cô mang trong mình tiềm năng," hắn nói, "Tiềm năng mà chúng tôi cần để hoàn thiện thứ mà chúng tôi đang tìm kiếm. Khả năng của Cựu Vãn đã bị hạn chế do sự yếu đuối của hắn, nhưng với cô, mọi thứ sẽ khác.".



Halieg vẫn chưa hiểu rõ hết những gì hắn đang nói, nhưng cô biết một điều chắc chắn: họ sẽ không dừng lại cho đến khi đạt được điều mà họ mong muốn. Cô cần phải làm gì đó, nhưng với tình cảnh hiện tại, mọi đường thoát đều bị bịt kín.

"Các người sẽ không thể làm được điều gì với tôi," Halieg cắn răng nói, "Tôi sẽ không để mình trở thành công cụ cho các người."

Người đàn ông cười khẩy. "Sự quyết tâm của cô rất đáng ngưỡng mộ. Nhưng rồi cô sẽ sớm hiểu ra rằng sự lựa chọn không nằm trong tay cô. Chúng tôi đã chuẩn bị mọi thứ."

Hắn quay sang một trong những người trợ lý của mình, ra lệnh gì đó bằng một giọng thấp khiến Halieg không thể nghe rõ. Một trong số họ bắt đầu chuẩn bị thiết bị trên một bàn kim loại gần đó, nơi có những dụng cụ kỳ quái mà cô không biết là gì.

Trong khi đó, Jow và Vince tiến đến cuối hành lang, nơi có một cánh cửa gỗ cũ kỹ, bị phủ kín bởi lớp bụi dày. Jow ngay lập tức nhận ra đây có thể là nơi mà họ đã bỏ lỡ. Anh đẩy mạnh cánh cửa, và nó mở ra với một tiếng kẽo kẹt, để lộ một cầu thang dẫn xuống tầng hầm tối đen như mực.

"Cô ấy có thể đang ở dưới đó," Jow nói, đôi mắt căng thẳng nhìn xuống bóng tối sâu thẳm. "Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.".

Vince gật đầu đồng ý, và cả hai bắt đầu bước xuống cầu thang. Mỗi bậc thang khiến tim họ đập mạnh hơn, cảm giác như càng xuống sâu, họ càng gần kề nguy hiểm hơn. Nhưng họ không thể dừng lại.

Người đàn ông loạng choạng lùi lại, tay hắn mất kiểm soát và cây gậy điện rơi xuống đất, phát ra những tia lửa.

Vince không bỏ lỡ cơ hội, anh nhanh chóng khóa tay hắn và vật ngã hắn xuống sàn.

"Giờ thì không ai có thể cản trở chúng ta nữa," Vince nói, hơi thở anh dồn dập.

Jow vội vã lao đến bên Halieg, cắt đứt những dây trói. "Cô ấy không phải là vật thí nghiệm!