Garrison đứng dậy, dáng vẻ của ông ấy lộ rõ vẻ căng thẳng và lo lắng. Ông biết rõ những rủi ro đang đợi chờ họ, nhưng cũng hiểu rằng nếu không hành động ngay bây giờ, sẽ không còn cơ hội thứ hai.
"Chúng ta cần phải tìm ra những người có thể giúp đỡ," Jow nói, ánh mắt kiên định. "Nếu chúng ta không có đủ người, mọi kế hoạch của chúng ta sẽ tan biến."
"Tôi có một vài người bạn cũ trong giới," Garrison nói, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. "Họ từng là một phần của tổ chức, nhưng đã rời bỏ khi nhận ra những gì đang xảy ra. Họ có thể giúp chúng ta.
"Chúng ta phải liên lạc với họ ngay lập tức," Halieg đề nghị. "Thời gian không chờ đợi chúng ta. Nếu chúng ta không hành động sớm, những gì đang diễn ra có thể trở nên tồi tệ hơn."
Garrison gật đầu, rút điện thoại di động từ túi quần ra. Những ngón tay ông run rẩy khi ông tìm kiếm số điện thoại của những người bạn cũ. Jow cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí, và anh cũng không thế ngồi yên.
Anh quyết định sẽ đi ra ngoài, tìm một địa điểm an toàn để nghe ngóng và quan sát xung quanh.
Khi ra khỏi khu nhà hoang, Jow hít một hơi sâu, cảm nhận không khí lạnh lẽo của đêm. Những ánh đèn đường chập chờn tạo ra những bóng tối dày đặc, và trong lòng anh, cảm giác bất an ngày càng gia tăng. Anh cần phải giữ tinh thần, cần phải tìm cách bảo vệ Halieg và Garrison.
Trở lại bên trong, Garrison vừa mới kết thúc cuộc gọi. "Họ sẽ đến đây trong một tiếng nữa," ông nói, vẻ mặt có phần tươi tỉnh hơn. "Họ sẽ không đi cùng nhiều người, nhưng ít ra cũng đủ để hỗ trợ chúng ta."
"Chúng ta cần lên kế hoạch chi tiết," Halieg nói, không để sự lạc quan làm mình chùn bước. "Mỗi phút đều quan trọng. Nếu mọi thứ diền ra không như ý, chúng ta sẽ phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng."
"Đúng," Jow đồng tình. "Chúng ta cần phải có một phương án dự phòng nếu như có gì bất ngờ xảy ra."
Khi họ tiếp tục thảo luận, thời gian trôi qua nhanh chóng. Jow cảm thấy như thời gian đang gấp rút trôi đi, và áp lực ngày càng tăng lên. Chỉ một tiếng nữa thôi, họ sẽ phải thực hiện kế hoạch của mình.
Cuối cùng, khi đêm đã bắt đầu sâu thẳm, một tiếng gõ cửa vang lên. Halieg và Garrison đồng loạt nhìn nhau, và
Jow cảm thấy hồi hộp trong từng nhịp tim. Ai đó đang đứng bên ngoài.
Halieg tiến về phía cửa, nhưng Garrison đã ngăn lại. "Để tôi mở," ông nói, giọng nghiêm túc. "Chúng ta không thể mạo hiểm."
Ông mở cửa từ từ, để lộ ba người đàn ông đứng ở bên ngoài, dáng vẻ cẩn trọng. "Đó là chúng tôi," một trong số họ lên tiếng, giọng nói khản đặc. "Garrison, ông vẫn ổn chứ?"
Garrison gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị. "Vào đi. Chúng ta cần nói chuyện ngay."
Bọn họ bước vào, và không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Những ánh mắt tìm kiếm sự xác nhận và an toàn.
"Chúng ta nghe nói về những gì đang xảy ra," một người trong số họ nói. "Nhưng liệu chúng ta có thể tin tưởng vào kế hoạch này không?"
"Chúng ta không còn lựa chọn nào khác," Garrison đáp, giọng ông nghiêm túc. "Những gì mà tố chức đang làm là không thể chấp nhận được. Chúng ta phải hành động ngay, trước khi quá muộn."
"Được," một người trong nhóm đồng ý. "Chúng tôi sẽ giúp đỡ. Nhưng chúng tôi cần biết chi tiết về kế hoạch."
Khi Garrison bắt đầu giải thích kế hoạch của họ, Jow cảm thấy được sự kết nối và đoàn kết giữa những người này.
Họ đã từng là một phần của một tổ chức, nhưng giờ đây họ đang đứng về phía đúng, và điều đó khiến Jow cảm thấy thêm hy vọng.
---
Kế Hoạch Hành Động
Khi ánh sáng bắt đầu mờ dần, cả nhóm đã lên kế hoạch chi tiết cho cuộc tấn công. Họ chia thành hai nhóm: một nhóm sẽ tập trung vào việc gây sự phân tâm, trong khi nhóm còn lại sẽ cố gắng lấy tài liệu từ máy tính của Garri-
son.
"Chúng ta cần một cái gì đó lớn," Halieg nhấn mạnh, ngồi vào một góc với một cây bút và tờ giấy. "Một cuộc tấn công nào đó có thể khiến tổ chức phải chuyển sự chú ý ra ngoài."
"Chúng ta có thể tạo một vụ nổ giả," một trong những người mới đến đề xuất. "Nếu chúng ta có thể tạo ra khói và tiếng nổ từ một địa điểm gần đó, họ sẽ phải chuyển sự chú ý và điều động lực lượng để xử lý tình huống."
"Đó là một ý tưởng hay," Jow đồng ý. "Nhưng chúng ta phải đảm bảo rằng không có ai bị thương."
"Tôi có một số thiết bị mà chúng ta có thể sử dụng," Garrison nói, ánh mắt ông sáng lên. "Chúng có thể tạo ra hiệu ứng khói mà không gây hại cho ai cả."
"Chúng ta có thể thực hiện kế hoạch này ngay tại cuộc họp lớn vào ngày mai," Halieg nói. "Đó là thời điểm tốt nhất để hành động."
Họ bắt đầu phân chia nhiệm vụ và chuẩn bị cho kế hoạch. Jow cảm thấy sự căng thẳng ngày càng gia tăng trong lòng mình, nhưng anh cũng biết rằng đây là cơ hội duy nhất để họ có thể thay đổi tình hình.
Trận Chiến Bắt Đầu
Đến ngày hôm sau, khi trời còn chưa sáng hẳn, cả nhóm đã tụ tập lại tại khu nhà hoang, nơi mà họ đã lên kế hoạch. Mỗi người đều trong trạng thái hồi hộp, một phần vì lo lắng và phần khác vì háo hức.
"Được rồi, mọi người," Jow bắt đầu, đứng trước nhóm. "Hôm nay là ngày mà chúng ta sẽ quyết định tương lai.
Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch, chúng ta có thể thay đổi mọi thứ."
Halieg đứng bên cạnh anh, ánh mắt của cô đầy sự quyết tâm. "Chúng ta phải làm mọi thứ thật cẩn thận. Không có chỗ cho sai lầm."
"Đúng vậy," Garrison nói, "Nếu chúng ta bị phát hiện, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Tổ chức sẽ không khoan nhượng."
Họ bắt đầu chia thành các nhóm nhỏ hơn. Halieg và một trong những người bạn của Garrison sẽ thực hiện nhiệm vụ tạo ra sự phân tâm, trong khi Jow và những người còn lại sẽ tiến vào văn phòng của tổ chức để lấy tài liệu.
Khi mọi thứ đã được sắp xếp xong, nhóm bắt đầu tách ra. Jow cảm thấy căng thẳng trong từng bước chân, nhưng cũng đầy quyết tâm. Họ phải thành công.
---
Cuộc Tấn Công
Halieg đứng bên ngoài khu vực văn phòng của tổ chức, nhìn về phía cổng chính. Cô cảm thấy hơi thở của mình trở nên gấp gáp. "Chúng ta phải hành động," cô nói với nhóm.
"Nhớ, chúng ta sẽ tạo ra một hiệu ứng khói và tiếng nổ ở phía tây," người bạn của Garrison nhắc lại. "Sau đó, mọi người sẽ chạy ra khỏi đó đế điều tra."
"Được rồi," Halieg gật đầu, lòng đầy sự hồi hộp. "Mọi người đã sẵn sàng hết chưa?"
"Tôi đã chuẩn bị xong," người bạn của Garrison nói. "Chúng ta chỉ cần chờ tín hiệu từ bên trong."
Halieg nhìn đồng hồ, rồi gật đầu. "Bắt đầu thôi."
Cô nhanh chóng di chuyển đến khu vực mà nhóm đã quyết định. Trong tay cô là một thiết bị nhỏ mà Garrison đã đưa cho cô. Cô kiểm tra lại và chắc chắn mọi thứ đều hoạt động bình thường.
"Đếm ngược nhé," người bạn của cô nói. "Ba.. hai... một!"
Họ ấn nút, và ngay lập tức, một tiếng nổ lớn vang lên từ khu vực bên trái, theo sau là khói mù mịt bốc lên. Halieg nhìn thấy những người trong tổ chức chạy ra ngoài, hoảng hốt.
"Đi thôi!" Halieg hét lên, cùng với nhóm của mình chạy về phía văn phòng của Garrison.
---
Mọi Thứ Đang Diễn Ra
Trong khi đó, Jow và nhóm của anh đang tiến vào trong văn phòng. Cảm giác căng thẳng bao trùm, và mỗi bước đi đều như đang đi trên dây.