Ngày Xuân Nắng Hạ

Chương 29



Cô nhìn anh, ngập ngừng lên tiếng:

- Anh có muốn cùng em bắt đầu lại không?

Cô đã rất đắn đo, thời gian qua cô cũng suy nghĩ rất nhiều, nhìn thấy những hành động cùng sự trân thành của anh khiến cô cảm thấy rung động, cô muốn ho anh một cơ hội nữa..

Tề Phi nghe cô nói, anh hiểu ý của cô, mặc từ ngạc nhiên trở nên mừng rỡ, cười tươi như đứa trẻ được cho kẹo vậy. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô, một nụ hôn không có chút dục vọng nào cả mà mang trong đó sự vui mừng… Anh nhẹ nhàng hỏi lại cô:

- Hạ Tử Yên, em làm người yêu anh nhé!

Hạ Tử Yên biết đây là sự tôn trọng của anh dành cho cô, Anh muốn bù đắp tất cả những thiếu xót của bản thân lúc trước cho cô.

Hạ Tử Yên cười nhẹ gật đầu đồng ý, ôm anh rồi nói nhỏ:

- Anh không được làm em thất vọng đâu đấy.

Anh không trả lời cô bằng những lời hứa mà chỉ nhẹ nhàng ôm cô, hôn cô thay cho lời hứa.

Cô nhanh chóng tách anh ra, trở về phòng nghỉ nhân viên để bình tĩnh lại trái tim đang nhảy nhót trong lông ngực. Nhưng vừa đi ra khỏi góc khuất thì gặp phải Cô Dư, trong đầu cô liền nhảy lên một dòng chữ “thôi xong, anh ta nhìn thấy rồi ư, làm sao đây”. Cô đang định lùi lại thì đụng phải Tề Phi đang đi ra.

Tề Phi vừa đi ra thì bị cô lùi vào lòng đang định vui vẻ trêu cô thì nhìn thấy Cố Dư đi đến. Anh biết vì sao cô đi lùi rồi, thấy mặt cô bối rối thì im lặng xem Cố Dư định làm gì mà khiến Cô lo lắng đến thế.

Cố Dư tiến tới, nhìn hai người trước mặt. Vừa mới đến công ty đã thấy 2 người này tán tỉnh nhau thật nóng máu cho người độc thân mà còn đang yêu thầm người không yêu mình như anh.

Cố Dư mở lời trước:



- Chào Tề tổng cùng thư ký thực tập của tôi. Sao thấy tôi không vui sao, hay tôi làm hỏng chuyện của 2 người?

Hạ Tử Yên biết ngay làm sao Cố Dư có thể bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy, cô cúi đầu không nói gì, đúng lúc làm sao chị thư ký trưởng, Đông Dương cùng với mấy anh chị đồng nghiệp khác đang đi tới, cô quay sang nhìn bằng ánh mắt cầu cứu.

Trong mắt mọi người lúc này, cô giống như con thú nhỏ bị 2 con mãnh thú đáng sợ bao vây vậy. Đôi mắt lấp lánh đáng thương đang cầu cứu bọn họ. Nhưng họ cũng sợ 2 nhân vật này. Chỉ có chị thư ký trưởng dám tiến đến giải vây cho cô.

- Xin chào Tổng Giám đốc Tề, Cố tổng ngài mới đến.

Cố Dư thấy có người cũng không tiết lộ mối quan hệ của Tề Phi và Hạ Tử Yên ra, hắn chỉ có thể trêu khi không có người khác thôi không thì Tề Phi sẽ cho hắn biết thế nào là lễ độ.

Tề Phi thấy có người gật đầu chào rồi rời đi trước, mọi người vì Cố tổng đến mà bị túm vào phòng họp không kể đang là giờ nghỉ trưa. Thân là giám đốc điều hành mà công việc hầu như chỉ làm một nửa còn lại dồn qua cho Tề Phi, giờ thì cô biết vì sao anh lại nhiều việc bất thường như vậy, hoá ra là do người này.

Cũng may còn có Phó Giám đốc điều hành không thì Tề Phi kiệt sức vì tên này mất. Điểm của Cố Dư trong lòng cô giờ chỉ có âm chứ không thể nào hơn được nữa.

- 2 người mới đến, đã nắm hết công việc chưa.

- Dạ cũng gần hết.

Cố Dư gật đầu, giao cho cô và Đông Dương chuẩn bị tài liệu để chiều nay họp gia hạn hợp đồng hợp tác với Trình Thị. Hạ Tử Yên thấy mình đen đủi mới đến đã gặp đủ thức việc khiến cô giảm 10 năm tuổi thọ rồi. Trình thị không biết là gặp Trình Niệm hay là Trình Bách Điền đây. Cô không ngại việc chuẩn bị tài liệu nhưng cô không muốn gặp người của Trình gia. Trình Niệm còn đỡ, người đàn ông kia thì cô không muốn.

Đến chiều bên Trình thị đến, lần này có cả Trình Bách Điền và Trình Niệm đến có lẽ đây là dự án lớn nên họ không dám lơ là. Cô đứng sau Cố Dư cố gắng để mặt không có biểu hiện gì.

Trình Bách Điền nhìn thấy cô thì ngạc nhiên, ông ta biết cô đã từ chối nhưng không ngờ cô lại đến Tề Thị thực tập. Ông ta nghĩ Tô Ánh Hoan sẽ gủi cô đến Tập đoàn của Tư Thị hoặc Diệp thị vì đó là công ty của bạn thân Lục Thiên. Sẽ khiến bà ấy an tâm.

Nhưng ông cũng không dám làm gì hoặc nói gì, sợ tề thị sẽ không đồng ý gia hạn hợp đồng.

Hôm nay có cả Tề Phi tham dự, từ khi bước vào phòng họp ngồi ở vị trí chủ trì nhìn thì có vẻ anh đang chú ý lắng nghe nhưng thật ra anh từ đầu đến cuối vẫn chú ý đến cô. Nhưng anh vẫn có thể nắm bắt được nội dung dù không tập trung.



Lần này anh không có ý định tham dự nhưng vì có cô nên anh mới đến. Dự án lần trước diễn ra rất suôn sẻ nên khoản thu lợi nhuận rất lớn, anh đã phê duyệt cho hợp đồng tiếp tục gia hạn, lần này anh muốn có thêm chút lợi nhuận nên muốn đàm phán lại. Nếu được thì rất lời cho phía công ty.

Kết thúc trong vui vẻ, toàn bộ lợi ích đã thay đổi theo ý muốn của anh, nhưng lợi nhuận cho phía bên kia cũng không có tổn thất nên hai bên tiếp tục hợp tác vui vẻ.

Sau một ngày làm việc đầy nghiêm túc cô được các anh chị chỉ dạy rất nhiều điều mà trước giờ cô chưa từng biết. Cô tạm biệt mọi người rồi ra về.

.....................

Vừa mở cửa cả thân thể cô rơi vào vòng tay vững chắc của anh, anh kéo cô vào nhà đóng cửa rồi hồn lên môi cô nhẹ nhàng, dứt ra rồi nói:

- Sao lại về muộn thế, anh đợi em lâu lắm rồi, anh nấu cơm chuẩn bị nguyên liệu để nấu ăn rồi. Chỉ chờ mỗi em về thôi.

Hạ Tử Yên mỉm cười nhìn anh, nhỏ nhẹ lên tiếng:

- Em về đúng giờ mà, do anh về sớm quá đấy. Nhưng anh thả em ra được không, hôm nay trời nóng lắm đấy, em toát hết cả mồ hôi rối. Giờ em đi tắm đây.

Tề phi cũng rất nghe lời thả cô ra, gật đầu nói:

- Được, em đi tắm đi, anh nấu nốt thức ăn chờ em ra.

Hạ Tử Yên gật đầu đi cất đồ đặc chạy đi lấy quần áo rồi đi tắm. Ngâm mình trong phòng tắm gần cả tiếng đồng hồ cô mới chịu ra ngoài. Đang cầm khăn lau mái tóc ướt thì thấy anh đang ngồi trên sofa nhắm mắt.

- -----------

Mọi người hãy like truyện giúp mình nhé! Cảm ơn mọi người vì đã đọc!!!