Nghĩa Vụ Của Người Nhiều Tuổi

Chương 31: Rớt ngựa




Cái gọi là "Định khế", còn gọi là "Định khí"


Ban đầu thời cổ đại viết là "Định khí".


Trong truyền thuyết, khi ấy trên đời còn không có "Người sử dụng" và "Khí", muốn sử dụng các loại công cụ sắc bén, người ta cần phải đến cửa hàng chuyên dụng, tìm thợ thủ công chế tạo riêng cho mình "Khí cụ" gọi là "Định khí".


Bây giờ Người sử dụng và Khí lại tiếp tục sử dụng cách nói này.


Sáng sớm Tạ lão liền đặc biệt tới gọi A Cát rời giường.


Dựa theo bản ý là trực tiếp ôm A Cát đi, chuyện này bị mấy anh em Cung Tứ kiên quyết bác bỏ. Bọn họ yêu cầu cần toàn bộ có mặt, nhưng mà đối phương cũng không đồng ý, giằng co trong chốc lát, thấy A Cát lại bắt đầu oa oa khóc lớn. Dưới tình huống người bên Lão giả không ai dỗ được, Lão giả cuối cùng đồng ý yêu cầu này bên họ.


"Thế nhưng chỉ có một người có thế đi." Tạ lão nói, ngón tay chỉ vào Cung Tứ :"Cậu đi, hai người kia không thể."


"Vì sao?" Thu Hạ lập tức hỏi.


"Cậu là Người sử dụng, còn lại là Khí, khi tiến hành nghi thức định khế thì người chung quanh càng ít càng tốt, nhất là người có năng lực, huống chi là người có năng lực cao giai."


"Anh cả mấy cậu là người thường, bởi vậy tối đa chỉ có thể để cậu ta đi cùng."


Lão giả nói đến đây thì nhìn thần sắc Thu Hạ một chút, lại bổ sung một câu: "Các cậu cũng không muốn nghi thức định khế của A Cát chịu ảnh hưởng chứ? Điều này đối với cậu ấy cũng có ảnh hưởng."


Thu Hạ mím môi, không kiên trì nữa.


"Anh, liền trông cậy ở anh." Cậu nói với Cung Tứ.


"Ừ, yên tâm." Cung Tứ gật đầu với cậu.


"Chính anh cũng phải cẩn thận..." Thu Hạ thấp giọng nói những lời này dựa vào khi đưa đồ cho Cung Tứ.


Ngẩn người, Cung Tứ nở nụ cười: "Anh biết nặng nhẹ."


Nói xong, khoát khoát tay, Cung Tứ ra hiệu cho hai người em trai.


Thành thật mà nói, bọn họ cũng không biết nghi thức định khế rốt cuộc là muốn làm gì. Sách Thu Hạ mượn tới từ trường học không có điều này, mà thời gian cậu nhập học cũng quá ngắn, huống hồ xung quanh đa phần là Người sử dụng và Khí cấp thấp, bọn họ định khế hơn phân nửa là đơn giản hoá  nghi thức, nhưng mà chính là nghi thức giản đơn, cậu cũng chưa từng thấy qua. Có người nói, Người sử dụng cao cấp định khế cùng Khí hoàn toàn khác với nghi thức định khế của cấp thấp, phức tạp hơn rất nhiều. Huống hồ, đứa nhỏ nhà họ muốn định khế cùng Người sử dụng có gia đại nghiệp đại, mỗi ngày nhìn những người nơi này chuẩn bị, bọn họ chỉ biết, nghi thức định khế tiểu đệ chuẩn bị tiến hành nhất định là loại cao cấp nhất. -----Cũng là loại phức tạp nhất


"Tôi nghe nói người trẻ tuổi bây giờ phổ biến tiến hành nghi thức định khế vừa đơn giản vừa nhanh gọn, thế nhưng chủ nhân và tiên sinh A Cát định khế vẫn sẽ chọn phương thức truyền thống ..." Một bên dẫn đường ở phía trước, lão giả cuối cùng nói về một vài chuyện liên quan đến nghi thức định khế.


Có trời mới biết, vài ngày nay không người nào trả lời họ vấn đề liên quan tới phương diện nghi thức định khế!


"Chúng tôi phải làm gì?" Ôm thật chặt A Cát, Cung Tứ nhân cơ hội hỏi đối phương.


"Quan lễ nghi sẽ dẫn đường, cậu cùng Cung Tứ Cát tiên sinh làm theo lời họ hướng dẫn là tốt rồi." Nhưng mà, Cung Tứ nhận được một câu trả lời như thế.


Nhìn hai hàng người ăn mặc bạch sắc phía sau, Cung Tứ biết bọn họ không phải là người hầu, mà là Quan lễ nghi gì gì đó.


Lão giả thẳng một đường đưa bọn họ đến trước một tòa nhà màu trắng, lúc này mới khom người lui ra, kế tiếp dẫn dắt Cung Tứ chính là một người khác mặc bạch sắc  trong cửa đi ra, đỉnh đầu người đó còn mang theo một cái mũ cao, tuy rằng trên người cũng là bạch sắc, nhưng mà so với những người phía sau vẫn hoa lệ hơn. Thay thế Tạ lão đi cùng anh em cung Tứ dẫn đường phía trước, đi qua một hành lang thật dài, cuối cùng ông ta dẫn anh em Cung gia tới một ... bể tắm lớn?


Không sai! Chính là bể lớn!


Cùng cái bể trong phòng bọn họ không sai lắm, thậm chí khả năng còn muốn nhỏ một chút, toàn bộ do đá tảng tạo thành, nhìn kỹ trên đá còn có rêu xanh ni~


Bên cạnh cái ao này còn có một cây đại thụ, thân cây phân nửa ngâm trong ao nước, không biết có phải bởi vì ôn tuyền hay không, rõ ràng là mùa đông, cây này vẫn cành lá sum suê, lá cây rậm rạp lớn chừng bàn tay, cả cây tựa như một chiếc ô lớn che kín toàn bộ ôn tuyền.


"Đây là muốn làm gì?" Nhăn mày, Cung Tứ lập tức hỏi.


Vị quan lễ nghi kia chỉ cười cười: "Kế tiếp tiên sinh Cung Tứ Cát cần ở trong nơi này tắm rửa thể xác và tinh thần."


Cung Tứ:...


A Cát đâu biết gì mà tắm rửa thể xác và tinh thần, cậu cũng chỉ biết tắm mà thôi.


"Tắm thôi đúng không?" Cung Tứ tự nói ngược lại cũng không có gì, tựa hồ có điểm quá đơn giản.


Hắn vừa nghĩ vậy xong, chợt nghe người kia lần nữa mở miệng :"Mười hai giờ."


"A?" Cung Tứ còn chưa hiểu.


"Kế tiếp, tiên sinh Cung Tứ Cát cần ở trong này ngâm mười hai giờ."


Cung Tứ ngay tại chỗ giậm chân :"Nó mới chỉ là một đứa bé, làm sao có thể ngâm trong nước nóng mười hai giờ? Coi như là nghi thức các ngươi cũng phải lo lắng mạng người có được hay không?"


"Yên tâm, chúng tôi đối với thân thể và sức khỏe Cung Tứ Cát tiên sinh so với ngài quan tâm không ít hơn, nước trong bể này có lai lịch lớn, bên trong có chứa năng lượng Người sử dụng ghép đôi với Cung Tứ Cát tiên sinh, theo thời gian, tin tức năng lượng của đối phường càng ngày càng đậm, cùng lúc đó, tin tức năng lượng Cung Tứ Cát tiên sinh cũng sẽ theo nước trong ao nhắn nhủ đến đối phương. Ở trước nghi thức này, tin tức năng lượng cửa Người sử dụng và Khí sẽ trao đổi giao hòa. Chỉ có phương thức định khế truyền thống mới có thể áp dụng phương pháp này, cũng phải ôn hòa nhất, phương pháp có  tỷ số dung hợp cao nhất, bởi điều kiện thiếu sót, bây giờ chọn dùng loại phương pháp này ngày càng ít, mọi việc đã được chuẩn bị đầy đủ, tôi nghĩ đây cũng là chuyện tốt đối với Cung Tứ Cát tiên sinh, dù sao, cậu ấy còn nhỏ như vậy."


Vị quan lễ nghi mang mũ cao cao nhẹ nhàng giải thích với Cung Tứ, phương thức nói chuyện có điểm giống như Thu Hạ, thành thật mà nói, với cách nói chuyện này Cung Tức không có biện pháp, huống chi lại là vì tốt cho A Cát, cắn răng, Cung Tứ vỗ nhẹ mông nhỏ A Cát: "A Cát, kế tiếp đi bơi nhé? Cả ngày hôm qua em ở trong nước vẫn không muốn ra?"


Gần nhất A Cát đang học bơi ở trong ôn tuyền, nói là bơi, kỳ thực là đạp nước, để thằng bé mang phao bơi là có thể nổi trong nước, tay chân xíu xiu cố sức đạp đạp là có thể nhúc nhích chung quanh.


Quả nhiên, nghe thấy vậy, A Cát liền cười vui vẻ ← bây giờ, nó vẫn chưa hiểu "bơi" âm này đại biểu cho cái gì.


Thừa dịp thằng bé vui vẻ, Cung Tứ đem quần áo của A Cát cởi xuống, chỉ để lại tã lót. Sau đó, giúp A Cát mang lên phao bơi trẻ em mà quan lễ nghi mang tới ← được rồi, đối phương đã sớm chuẩn bị.


Sau đó cậu liền ôm thắt lưng  phì mập của A Cát, đem thằng bé chậm rãi thả vào trong nước.


Đương nhiên, trước đó cậu đã thử độ ấm của nước trước, nhiệt độ cái bể này so với trong phong bọn họ còn thấp hơn một chút, độ nóng càng thêm phù hợp, vậy A Cát cũng có thể ngâm lâu hơn một chút. Cung Tứ nghĩ như vậy.


Cậu chỉ nghĩ tới vấn đề nước ấm, lại quên A Cát chỉ là một đứa nhỏ, trẻ nhỏ suy nghĩ với người lớn hoàn toàn khác nhau!


Ở trong nước một lúc, A Cát liền ngoan ngoãn nổi ở trong nước, mắt không nháy một cái chăm chú nhìn Cung Tứ.


Bên ngoài nhìn thằng bé ngoan ngoãn ngâm ôn tuyền, quan lễ nghi chung quanh thở phào nhẹ nhõm, quan lễ nghi đội mũ cao cao còn tán thưởng A Cát, ngay khi ông tán thưởng không tới năm giây, A Cát thay đổi ánh mắt, bắt đầu khóc lớn.


Trẻ nhỏ không nên một người "Bơi", bé cưng muốn cùng ca ca "bơi bơi"~


Tuy rằng không nói được, nhưng ngôn ngữ tay chân đã đem điều muốn nói của bé biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.


"Nghiêm khắc theo quy trình, bể này hẳn chỉ có thể để một mình Cung Tứ Cát tiên sinh ngâm." Suy tư trong chốc lát, quan lễ nghi lên tiếng: "Thế nhưng Cung Tứ Cát tiên sinh còn quá nhỏ, một người.. Sợ là năm phút đồng hồ cũng không thể kiên trì, không để người ngoài  động vào nước chủ yếu là lo lắng tin tức năng lượng của người khác sẽ theo dòng nước ảnh hưởng tới việc thành lập liên hệ, Cung Tứ tiên sinh là người thường, người thường trên người không có loại tin tức năng lượng này, cho dù xuống nước cũng chỉ như một cục đá, một phiến lá rụng, sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì tưới nước trong bể."


Cung Tứ: Nguyên lai ta chính là một cục đá, một phiến là rụng.


Thế nhưng nhìn A Cát khóc, cậu cũng gấp. Cho dù đối phương nói cậu có chút thành kiến, nhưng cậu cái gì cũng không nói, đối phương lại gọi hai cuộc điện thoại, tựa hồ là cùng chuyên gia cấp cao thương lượng một chút, đợi đến khi điện thoại kết thúc, Cung Tứ đã được phê chuẩn có thể tiến vào bể.


Quả nhiên, Anh cả vừa vào, A Cát lập tức dừng khóc.


Nước mắt còn đọng trên mí mắt, miệng nhỏ của thằng bé đã hơi cong lên, vung cánh tay nho nhỏ cùng đạp đạp chân, thằng bé bắt đầu xoay quanh ở trong ôn tuyền ← khí lực A Cát quá nhỏ, vừa không có lực lại không có phương pháp, không bơi được.


Chỉ cần anh mình và mình cùng nhau ngâm liền thỏa mãn, cũng không cần Cung Tứ ôm, A Cát ở trong nước chơi rất vui vẻ~


Sau khi cậu ngâm được hơn một giờ, các quan lễ nghi liền lui hết xuống.


Trước khi đi, vị quan lễ nghi đứng đầu dặn dò Cung Tứ nhất định phải ngâm mười hai giờ, giữa lúc đó có thể rời khỏi bề dùng lãnh trì bên cạnh ngâm, thế nhưng thời gian trên bờ không thể quá lâu, bằng không nghi thức định khế của A Cát nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.


Phàm là liên quan tới A Cát, Cung Tứ đều đặc biệt nghiêm túc, hướng đối phương gật đầu, Cung Tứ cùng A Cát ngâm mình ở trong ôn tuyền.


Thành thật mà nói ôn tuyền này thực sự đẹp vô cùng.


Chung quanh và đáy bể mặc dù là đá tảng nhưng lại không làm cho mọi người cảm thấy cứng rắn, bởi vì trên tường phủ đầy rêu xanh? Thủy tảo? Cung tứ không biết thứ trên những những thứ trên đá tảng kia gọi là gì, chúng  tinh mịn và mềm mại, ngồi tựa ở phía trên rất là thoải mái, bởi vì sạch sẽ nên Cung Tứ cũng sẽ không cảm thấy khó chịu.


Cây trên đỉnh đầu cũng rất đẹp, nhìn kỹ, lá cây cũng không phải hoàn toàn là màu xanh biếc, còn có màu đỏ, thường thường bay xuống mặt bể, Cung Tứ nhặt lên một phiến lá nhìn xem, lá cây xoè ra rõ ràng, cậu chưa gặp bất luận một loại lá cây nào như vậy ở Trấn Lãnh Thủy.


Mỗi khi nhặt lên một cái lá, Cung Tứ liền đem nó đặt ở thành bể phía sau mình, khi nhặt được phiến là thứ tám, cậu có cảm giác mình có chút choáng váng.


Ôn tuyền nóng lên ư? Không biết là ảo giác của cậu hay là thật, Cung Tứ cảm thấy nước nóng dần lên.


Hơi nước dày đặc hơn so với trước đó, cậu thường thường phải đẩy đẩy hơi nước để luôn luôn thấy được A Cát ở bên cạnh mình loạn chuyển.


Cũng không biết có phải hay không, bởi vì nguyên nhân này, cậu thường xuyên hoạt động, dẫn đến có cảm giác thiếu dưỡng khí.


Sắc mặt ửng hồng, Cung Tứ phải  rời khỏi đến bể nước lạnh bên cạnh ngâm một lúc.


Thế nhưng, điều này cũng không giúp cậu cảm thấy tốt hơn, cuối cùng cậu vẫn phải rời khỏi bể nước lạnh ra ngoài, ngồi xổm ở bên thành bể, gió lạnh thổi vù vù, thẳng đến khi cậu cảm giác như khi ở Trấn Lãnh Thủy, đầu óc cậu mới khôi phục lại thanh minh.


Đáng tiếc ——


A Cát lại khóc.


Ca ca rời khỏi quá lâu, bé muốn cùng ca ca cùng nhau bơi bơi...


Không có cách nào, Cung Tứ chỉ có thể kiên trì tiến vào ôn tuyền lần thứ hai.


Đại khái đây là sự khác nhau giữa người có năng lượng và người thường đi?
A Cát ngâm người so với Cung Tứ còn lâu hơn, thế nhưng thằng bé không chút nào khó chịu, vẫn ở trong nước quẫy đạp vui vẻ, thế nhưng cậu thì không được, tùy thời, tùy chỗ đều muốn ngất.


Chắc là tin tức năng lượng gì đó đang giở trò?


Thứ đó khiến A Cát rất thoải mái? Bởi vậy A Cát có thể một mực ngâm trong nước như vậy? Thứ đó chỉ ảnh hưởng tới bản thân mình, bởi vậy mình chỉ có thể ngâm một lúc. Nỗ lực hít sâu, Cung Tứ tính để mình hấp thụ càng nhiều dướng khí. Dựa vào nghị lực ngoan cường, cậu ở trong bể ôn tuyền ngâm ba tiếng đồng hồ. Ba tiếng sau, hầu như lúc nào cậu cũng muốn ngất đi. phải ở trong bể nước lạnh ở lâu một chút, lúc nào A Cát triệu hoán một lần nữa mới quay lại.


Sau đó, cậu kiên trì tới sáu tiếng đồng hồ.


Lúc này, cậu đã mơ mơ màng màng, liền khí lực  rời khỏi bể cũng không có, nhờ A Cát kêu to mới đưa tới quan lễ nghi ở bên ngoài, những người đó đem cậu từ trong bể vớt ra, vừa quạt gió vừa ngâm nước lạnh cuối cùng cũng đem cậu cứu trở về. Thế nhưng, A Cát rời khỏi cậu sẽ rời khỏi bể ôn tuyền, không có biện pháp, những người đó chỉ có thể một lần nữa đưa Cung Tứ ngâm trở lại ôn tuyền.


Tựa như một quả trứng ở ôn tuyền ——  choáng váng ngây ngất, Cung Tứ bắt đầu suy nghĩ lung tung.


Ngâm được mười tiếng, A Cát bò đến trên người cậu, sau đó xòe nước tiểu.


Tuy rằng cũng là nóng, thế nhưng Cung Tứ vẫn cảm nhận được.


Bị A Cát vẩy nước tiểu nhiều lần, Cung Tứ hoàn toàn không bất ngờ đối với việc này, thế nhưng lúc này trong đầu cậu hiện loạn cào cào. Thật ra, cậu lại suy nghĩ lung tung một vài chuyện khác.


Tỷ như, từ nay về sau, bể nước này chẳng những có năng lượng tin tức của A Cát, còn có nước tiểu A Cát, như vậy tin tức có thể hay không càng mạnh? Có khi nước tiểu A Cát sẽ mang theo năng lượng tin tức, theo nước trong bể đến nơi nào đó của đối phương...


Chờ một chút ——


Cậu thật là bị nóng tới hồ đồ rồi? Tại sao giờ cậu mới nghĩ tới vấn đề này?


"... Bên trong chưa đựng năng lượng Người sử dụng sẽ ghép đôi với Cung Tứ Cát tiên sinh, theo thời gian càng lâu, tin tức năng lượng đối phương sẽ càng ngày càng mạnh..."


Người kia nói qua những lời này phải không?


Nếu như chỉ có A Cát ngâm ở đây, năng lượng A Cát  làm sao có thể đi qua dòng nước trong bể để đến bên một người định khế còn lại? Năng lượng Đối phương càng ngày càng đậm như thế nào?


Phải là đối phương đồng thời cũng ngâm ôn tuyền a a a a a a!


Khẳng định đối phương cùng A Cát giống nhau, đồng dạng phải ngâm mười hai giờ trong bể, còn là một bể khác tương thông với bể này, như vậy mới dùng được cách nói "truyền lại" này, ngâm càng lâu khẳng định vị đạo đối phường càng dày đặc ...


ĐM! Hoá ra bọn họ vẫn luôn ngâm lại nước tắm một người khác?


Bỗng nhiên nghĩ tới khả năng này, giật mình một cái, Cung Tứ chợt thanh tỉnh!


Bất quá cậu lại rất nhanh suy nhược dựa vào thành bể.


"Uống nhiều nước, vẩy nước tiểu nhiều chút." Cậu chỉ có thể căn dặn A Cát như thế.


Rốt cục, đã đến mười hai tiếng.


A Cát đã ngủ, dựa vào gắt gao trên người Cung Tứ, hai người cùng nhau bị vớt từ trong nước đi ra.


A Cát đổi lại một chiếc áo choàng màu trắng, Cung Tứ cũng nhận được một chiếc.


"Cám ơn Cung Tứ tiên sinh đã làm làm bạn ở bên Cung Tứ Cát tiên sinh, nhờ vậy Cung Tứ Cát tiên sinh mới có thể kiên trì ở trong ao nước lâu như vậy, có như vậy, nghi thức cần chuẩn bị mới có thể hoàn thành triệt để, kế tiếp, Cung Tứ Cát tiên sinh sẽ được đưa vào hội trường. Cung Tứ tiên sinh, ngài cũng mệt mỏi rồi? Chung tôi có thể đưa ngài đến nơi gần đây để nghỉ ngơi, hoặc là ngài nghĩ quay lại nơi ở của ngài để nghỉ ngơi?" Quan lễ nghi mang mũ cao híp mắt cười nói với Cung Tứ.


Cung Tứ đáp lại ....


Cậu đoạt lấy A Cát.


Suy yếu vừa vặn bị quyét sạch, chỉ có hồng nhuận trên mặt chứng minh sự yếu đuối này đã từng tồn tại, Cung Tứ ôm A Cát lạnh lùng nói với bọn họ:


"Tôi không có