Chủ nhiệm lớp gọi phụ huynh đến, mẹ của bạn trai vừa đến liền chửi tôi không kịp vuốt mặt.
Giờ phút này, người phụ nữ trung niên đứng đối diện tôi, nước miếng tung bay:
" Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã đi câu dẫn đàn ông! Con trai tao về sau còn phải học Thanh Hoa Bắc Đại! Loại như mày xứng sao?
Nhìn lại bản thân mình đi, biết đâu về sau lại đi bốc vác gạch, hay làm mấy việc bẩn thỉu! Tao cảnh cáo mày đừng đến gần con trai tao, cản trở việc học của nó!"
Tôi xoa xoa nước miếng dính đầy trên mặt, quay đầu nhìn bạn trai tôi, Giang Thư Hoa.
Hắn cúi đầu né tránh ánh mắt tôi, im thin thít.
Mẹ tôi đứng một bên tức giận nói:
" Cô nói gì? Bộ thành tích con trai cô ghê gớm lắm sao? Nói không chừng chỉ là một thằng mọt sách!"
Mẹ Giang Thư Hoa nói càng hăng hái hơn.
" Tổng điểm sáu môn của con gái cô chắc gì trên được 100. Cô dạy con không được tôi thay cô dạy!"
Nói xong còn định tiến tới tát tôi một cái, nhưng bị mẹ tôi nhanh tay cản lại.
Hai người phụ nữ vừa vặn lao vào đánh nhau, nhất thởi không khí có chút hỗn loạn.
Ngay lúc này, cửa bỗng mở ra.
Uỷ viên học tập Khâu Đình ôm một chồng bài thi đi đến, ánh mắt không nhịn được mà ngó nhìn hướng này.
Lúc trước Khâu Đình nhiều lần được tuyên dương lúc họp phụ huynh, mẹ Giang Thư Hoa đương nhiên sẽ nhận ra cô ấy.
Vừa thấy Khâu Đình tiến vào, bà liền nở nụ cười, mở miệng châm chọc nói:
" Mẫu bạn gái phù hợp với con trai tôi, đương nhiên không phải là thứ con gái phế vật của cô! Mà là một cô gái có học thức lẫn diện mạo!"
Tôi nhìn sắc mặt hơi phiếm hồng của Khâu Đình, lại lén liếc mắt nhìn Giang Thư Hoa một cái.
Thấy được Giang Thư Hoa ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của cô ấy một lát, sau đó liền nhanh chóng dời đi ánh mắt.
_ _ _ _ _
Cuối cùng thì trò khôi hài này cũng kết thúc.
Giang Thư Hoa tuy rằng thành tích tốt, nhưng nhà tôi có tiền, không ít lần tặng quà cho giáo viên chủ nhiệm.
Chủ nhiệm lớp cũng không nói tôi nhiều, chỉ nhắc nhở một câu:
" Đang ngồi trên ghế nhà trường, các em vẫn nên đem học tập là chính. Kiều Như, về sau đem tâm tư tập trung vào học tập cho thầy."
Tôi đương nhiên có thể nhìn ra, chủ nhiệm lớp đang ở phe Giang Thư Hoa.
Dù sao yêu đương với một đứa học tra như tôi, ai cũng sẽ cảm thấy tôi đang liên lụy đến hắn.
Tôi nhấp nhấp miệng:
" Em đã biết, thưa thầy."
Chủ nhiệm lớp cho chúng tôi nghỉ nửa ngày, nói là muốn cho chúng tôi thời gian bình tĩnh lại. Mẹ tôi dắt tôi ra cổng trường, không hề mở lời trách mắng tôi.
Tôi nhìn mặt mẹ bị cào đến chảy máu, trong lòng chua xót đến khó chịu.
Là tôi làm cho mẹ mất mặt.
Bởi vì thành tích tôi không tốt, mẹ liền dùng số tiền lớn nhét tôi vào một trường trọng điểm. Một lòng một dạ tặng quà, mời các thầy cô ăn cơm, mong muốn họ để ý tôi một chút.
Bởi vì tôi là học tra, khi cãi nhau với người ta mẹ một chút tự tin cũng không có, lúc nào cũng phải cúi đầu, ăn nói khép nép xin lỗi các thầy cô.
Người ta nói mẹ không biết dạy dỗ con cái, mẹ liền không phản bác được.
" Mẹ...."
Tôi nói nhỏ, há miệng thở dốc không biết nói gì tiếp.
Mẹ tôi quay đầu nhìn tôi, khuôn mặt mệt mỏi.
Sau một lúc, đôi mắt mẹ đỏ lên.
" Con đã biết lỗi sai của mình chưa?"
Ngay lúc này, trái tim tôi như bị ai đó bóp mạnh.
Mẹ tôi là một người phụ nữ kiên cường, từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ thấy mẹ khóc.
Nhưng hiện tại khi con gái của mình bị người khác nhục mạ, mẹ lại không thể làm gì.
Tôi cảm giác trái tim đau đớn, sự hối hận bao trùm lấy tôi.