Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1070



Chương 1070:

 

Ba năm trước đây cô dùng sức lực cuối cùng sinh ra Tiểu Dịch Dịch rồi liếc nhìn qua Tiểu Dịch Dịch, khi đó cậu vẫn còn ở trong tã lót, cô nhẫn tâm đưa Tiểu Dịch Dịch đến cạnh Mạc Tuân, để cho cậu người con cả này đến bồi bạn với bố mình.

 

Từ sau khi tỉnh dậy, cô mỗi giờ mỗi khắc đều rất nhớ Tiểu Dịch Dịch của cô, cô nghĩ ngợi Tiểu Dịch Dịch lớn đến đâu rồi, dáng dấp ra sao rồi, sống có tốt hay không, có nhớ đến người mẹ… là cô không? Hiện tại Lê Hương rốt cục thấy được Tiểu Dịch Dịch, nhìn khuôn mặt phấn điêu ngọc trác kia, khí chất cao quý không lệch một li, y chang Mạc Tuân kia, cô cảm giác trái tim của mình dâng lên từng vòng sóng rung động. Lúc này, cô thật sự muốn xông vào ôm Tiểu Dịch Dịch vào trong ngực mình.

 

Chọt cô giáo Trần nói: “Cô giáo Lê, tôi phải nói cho cô biết về tình huống Tiểu Dịch Dịch, Tiểu Dịch Dịch năm nay ba tuổi rồi nhưng cậu bé còn chưa biết nói, hơn nữa rất thờ ơ.

 

với thế giới bên ngoài, cũng không chơi với các bạn nhỏ khác, chuyên gia tâm lý nói cậu bé mắc chứng tự kỷ.”

 

Cái gì? Hàng mi cánh bướm của Lê Hương đột nhiên run lên, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn cô giáo Trần: “Cô giáo Trần, cô, cô ban nãy nói cái gì, Tiểu Dịch Dịch còn chưa biết nói, hơn nữa mắc chứng… tự kỷ?”

 

“Đúng vậy…” Cô giáo Trần nghiêm túc gật đầu: “Tuy là IQ Tiểu Dịch Dịch sắp đột phá giới hạn của nhân loại, từ nhỏ chính là một thiên tài IQ cao, nhưng đáng tiếc là, cậu bé là đứa bé khiếm khuyết về tâm lý.”

 

Tiểu Dịch Dịch là một đứa bé… khiếm khuyết về tâm lý? Những lời này quả thực nổ tung bên tai Lê Hương, làm sao có thể, Bì Bì và Tinh Tinh khỏe mạnh như vậy, Bì Bì chính là hỗn thế tiểu ma vương, tìm không thấy lập tức quậy tung cả nóc nhà, mà Tinh Tinh mềm mại dịu hiền, là tiểu công chúa chân chính của cả Lan Lâu Cổ Quốc.

 

Tiểu Dịch Dịch của cô sao có thể khiếm khuyết về tâm lý được chứ? Lê Hương chắn kinh, nhưng rất nhanh cô liền trần định lại, Tiểu Dịch Dịch của cô tuyệt đối không khiếm khuyết, cô tin tưởng Tiểu Dịch Dịch?

 

“Cô giáo Trần, thực ra mấy bạn nhỏ ba tuổi vẫn chưa nói như Tiểu Dịch Dịch rất bình thường, tôi từng học qua một ít giáo dục ngôn ngữ, sau này tôi sẽ dành nhiều thời gian dạy cậu bé mở miệng nói chuyện. Về phần cậu bé không muốn chơi với các bạn nhỏ khác, chúng ta cũng có thể dẫn dắt cậu bé, nói chung chúng ta không thể dùng ánh mắt có định kiến để nhìn Tiểu Dịch Dịch, chúng ta nên xem cậu bé là thành một đứa bé bình thường, đây là điều rất quan trọng.”

 

Cô giáo Trần nhìn Lê Hương, hiện tại cặp mắt trong vắt của Lê Hương sáng lên, giống như ánh sao sáng rơi xuống thiên không, vô cùng kiên định, tràn đầy năng lượng.

 

Cô giáo Trần cũng được lan truyền sức mạnh đó, càng thêm hài lòng Lê Hương: “Cô giáo Lê, xem ra chúng tôi mời cô là đúng, máy đứa trẻ này đều sẽ thích cô.”

 

Cô giáo Trần bắt đầu lên lớp, ngày hôm nay dạy đọc số 1, 2345…

 

Cô giáo Trần cười nói: “Nào, các bạn nhỏ, hãy đọc theo.

 

cô, đây là 1, 2, 3,…”

 

Tiếng nói non nớt của các bạn nhỏ lại vang dội cùng đọc với cô giáo Trần.

 

Bạn nhỏ Mạc Thần Dịch ngồi trên ghế của mình, cậu nhìn lướt qua máy chữ số này, trong lòng cảm thấy này thật là trẻ con.

 

Là một đại lão trong giới app game, là thiên tài yêu thích nhất là biên trình chữ số, là CEO một công ty đối mặt với dãy số không ngừng nhấp nháy đến cả mắt cũng không chớp lấy, cậu vậy mà lại ngồi trong vườn trẻ cùng với máy đứa nhóc này học đếm 1, 2, 3. Mạc Thần Dịch cảm giác mình thực sự bị xúc phạm.

 

Mạc Thần Dịch chép miệng, ghé vào trên bàn ngủ.

 

Lúc này Cô giáo Trần để thước dạy xuống: “Được rồi các bạn nhỏ, bây giờ cô giáo Trần muốn chính thức giới thiệu với các con một cô giáo mới, sau này cô giáo mới này sẽ cùng cô giáo Trần chăm sóc các con đó. Chúng ta cùng vỗ tay hoan nghênh cô giáo Lê nào.”

 

Mấy bạn nhỏ này đều vỗ tay hoan nghênh, còn ló đầu, hết sức tò mò nhìn về phía bên ngoài, muốn nhìn thử cô giáo mới có xinh đẹp, hiền dịu hay không.