Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1182



Chương 1182:

 

Ông cũng không nói gì, trực tiếp đi vào bên trong, tìm Lâm Thủy Dao.

 

“Tiên sinh…” Bà chủ nhiệt tình đi theo phía sau Lệ Quân Mặc: “Anh không hài lòng với nhân viên nữ chúng em sao, lẽ nào anh muốn tìm nhân viên nam? Đừng xấu hổ, ai cũng có sở thích riêng mà, Thông Phong Nhã Uyễển chúng em đều có thể thỏa mãn, bao anh thoả mãn.”

 

Lệ Quân Mặc: “…”

 

Lúc này vài hộ vệ áo đen tiến lên, trực tiếp cản bà chủ kia lại, bí thư riêng nói: “Xin dừng bước.”

 

Bà chủ nhìn trận thế này nhanh chóng bị giật mình, chỉ thấy Thông Phong Nhã Uyển của bà hơn dặm ba tầng đã đầy hộ vệ, hoàn toàn bị bao vây.

 

Bà chủ sợ hãi nhìn thân ảnh cao ngất tôn quý của Lệ Quân Mặc, người đàn ông này rốt cuộc là người nào?

 

Lệ Quân Mặc đang tìm Lâm Thủy Dao, nơi này có rất nhiều phòng, ông thuận tay mở một phòng, phú bà và nhân viên nam đang đánh trận hăng hái bên trong.

 

“Á, anh là ai, biến thái!” Người ở bên trong thét to.

 

Lệ Quân Mặc đóng cửa lại, khuôn mặt tuần tú của ông đã khó coi tới cực điểm, bà lại dám đến loại địa phương này vui đùa tiêu khiển!

 

Lệ Quân Mặc lại mở cửa một căn phòng ra, đi vào, trong phòng có một nhân viên nữ trẻ tuổi xinh đẹp chạy tới, thấy Lệ Quân Mặc, nhân viên nữ hai mắt đều sáng: “Tiên sinh, anh là muốn xoa bóp sao? Mau cởi đồ ra, em giúp anh đấm bóp một chút, em xoa bóp rất giỏi đó nha.”

 

Lệ Quân Mặc xoay người rời đi.

 

“Tiên sinh, đừng mà…” Nhân viên nữ kia kéo ống tay áo Lệ Quân Mặc lại: “Tiên sinh, em giúp anh cởi quần áo nhé…”

 

Nhân viên nữ kia lớn mật nhiệt tình cởi áo khoác trên người Lệ Quân Mặc.

 

Mi tâm anh khí của Lệ Quân Mặc chau chặt, ông từ nhỏ nhận được giáo dục đẳng cấp nhất, trong cốt nhục đều chảy xuôi dòng máu quý tộc, hoàn toàn là một quý công tử, nhưng vì tìm kiếm người phụ nữ Lâm Thủy Dao kia, ông lần đầu có ảo giác mình lạc vào chón kỹ viện.

 

Lâm Thủy Dao!

 

Sắc mặt Lệ Quân Mặc âm trầm nhớ đến tên người đó, vừa định giơ tay lên vô tình đẩy nhân viên nữ kia ra.

 

Nhưng đúng lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng đột nhiên mở ra, ngoài cửa xuất hiện một thân ảnh dịu dàng đáng yêu.

 

Người kia có một đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, ánh mắt đẹp hướng bên trong tìm tòi, bà nhanh chóng dùng hai tay nhỏ che kín hai mắt của mình: “Sorry, tôi đi nhằm phòng, tôi không thấy gì cả, tiếp tục đi nha, hai người cứ tiếp tục.”

 

Nói xong “tiếp tục”, người ngoài cửa liền nhanh chóng lui ra ngoài, còn vô cùng thức thời đóng cửa phòng lại.

 

Lệ Quân Mặc: “…”

 

Khuôn mặt tuấn tú Lệ Quân Mặc “xoát một cái trầm xuống, cả người dâng lên tầng sương lạnh lẽo, tuy ông vẫn không biết dáng dấp Lâm Thủy Dao ra sao, nhưng ông thủy chung nhớ kỹ đôi mắt đẹp đêm đó của Lâm Thủy Dao.

 

Vừa rồi người cạnh cửa đó chính là… Lâm Thủy Dao!

 

Bà ở ngoài cửa, đôi mắt lúng liếng quét quanh phòng, bà nhìn thấy ông, nhưng, bà vậy mà lại không có nhận ra ông.

 

Người phụ nữ đáng chết này!