Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1544



Chương 1545:





Hai hộ vệ áo đen cũng không nói cái gì, nhanh chóng bắt đầu, một người xách một cánh tay của Liễu Chiêu Đệ, trực tiếp xách bà ta ra ngoài.






vietwriter.vn



Trong phòng, Mạc Từ Tước và Tiểu Mạc Thần Dịch ngồi xuống, một lớn một nhỏ đối mặt, hình thành khí thế đàm phán.





Tống Minh rót một chén trà đưa qua, hai vị Phật này đê) là ông chủ mới và ông chủ cũ của anh ta, ai cũng không thể đắc tội, anh ta chỉ có thể thận trọng hầu hạ.





“Tiên sinh, đã dựa theo mệnh lệnh của ngài phong tỏa tất cả tin tức, lão phu nhân nơi đó…”





“Bà cố ở đó không cần lo lắng, tôi đã sắp xếp bà có đến chùa thanh tịnh nghỉ ngơi máy ngày, không ai có thể quấy rồi đến bà có.” Tiểu Mạc Thần Dịch nói.



vietwriter.vn






Mạc Từ Tước cầm ly trà lên, động tác ưu nhã nhấp một miếng trà, sau đó ông ngước mắt nhìn thoáng qua Bịch Sữa Nhỏ lạnh lùng khốc khốc đối diện: “Dịch Dịch, xem ra con sớm có an bài, con gửi tin nhắn nói bà bác Nhân Nhân không chết, đây là ý gì?”





Tiểu Mạc Thần Dịch: “Chính là ý trên mặt chữ, bà bác không chết, ông nội, con cần ông cho con ba ngày thời gian, con muốn chờ mẹ con trở về!”





“Lẽ nào, đây hết thảy đều là việc mẹ con sắp xếp trước khi đi?”





“Đúng vậy.”





“Mẹ con đi đâu?”





Tiểu Mạc Thần Dịch nhìn Mạc Từ Tước một chút: “Mẹ con đi tìm Quan Tử Long rồi, mẹ con muốn mang Quan Tử Long về…”





Lời này vừa dưới: ‘loảng xoảng” một tiếng, Mạc Từ Tước nặng nê ném chén trà câm trong tay ở trên bàn trà trước mặt.





Chén trà và bàn trà va chạm ra thanh âm chói tai, trà bên trong toàn bộ vẩy ra, cả bầu không khí căn phòng chợt giảm xuống đến điểm đóng băng.





Tống Minh điên cuồng lau mồ hôi lạnh, anh ta tiền lên thu thập tàn cục trên bàn trà, còn âm thầm nhìn Tiểu Mạc Thần Dịch – tiểu tổ tông, con đây thật là đụng đến ổ kiến lửa rồi!





Cái tên “Quan Tử Long” này ở trong thời gian rát dài chính là cắm ky lớn nhất trong lòng Mạc Từ Tước, là cắm một cây gai nơi cổ họng giữa ông và Nhân Nhân, chỉ cần va vào, liền đau đến làm người ta hít vào. Cho dù năm đó Quan Tử Long không tự mình biến mắt khỏi Đế Đô, Mạc Từ Tước cũng sẽ không cho phép sự hiện hữu của ông ta, ông cả đời này cũng không muốn gặp lại Quan Tử Long kia.





Nhưng, hiện tại Lê Hương muốn mang Quan Tử Long về.





Biết rõ không thể làm, lại cứ muốn làm là nghịch thiên, cái này thật đúng là tác phong trước sau như một của Lê Hương.





Tiểu Mạc Thần Dịch nhìn sắc mặt Mạc Từ Tước đã âm trầm như nước nhanh chóng thở dài một cái: “Ông nội, con cũng biết ông sẽ nồi giận, nhưng, ông có thể nổi giận với con, nhưng không cho nỗi giận với mẹ con!”





Thật đúng là ma cuồng hộ tống mẹ, cậu nhóc chỉ sợ mình mẹ trở về, ông nội sẽ làm khó mẹ cậu, cho nên bây giờ dặn dò trước.





Trên gương mặt thâm thúy của Mạc Từ Tước cũng chẳng có bao nhiêu tâm tình sóng lớn, nhưng cả người nhìn hết sức âm trầm, khiến người ta run sợ sợ: “Mạc Thần Dịch, phụ nữ cũng không thể cưng chiều như vậy, sẽ làm hư.”





Tiểu Mạc Thần Dịch nhìn thoáng qua đôi dép trên chân Mạc Từ Tước: “Không cách nào, con cũng là chủng của Mạc gia, đàn ông Mạc gia đều sẽ cưng chiều người phụ nữ của mình, điểm này con học theo ông nội!”





Mạc Từ Tước yên lặng đem cất đôi dép trên chân mình, ông hừ lạnh một tiếng: “Ông hiểu rất rõ Quan Tử Long, tính cách con người Quan Tử Long này nhu nhược, thiếu ý thức trách nhiệm, năm đó Nhân Nhân xảy ra chuyện, hắn không nghĩ làm sao để bù đắp, mà là chính mình trốn trước, hắn không dám đối mặt với sai lầm chính mình đã từng phạm, cho nên, mặc kệ mẹ con nói với hắn cái gì, dù cho miệng lưỡi khéo léo thế nào, cũng không thể mang Quan Tử Long về.”