Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2053



Chương 2053:

 

Bố Phạm nói những lời này nói tình thâm ý thiết, không ngừng thở dài, như thể đau lòng như cắt.

 

Diệp Linh nhìn Bố Phạm: “Bác Phạm, bác đừng tự trách, đó đại khái chính là mệnh số của Diệp gial”

 

“Linh Linh,” Lúc này Bố Phạm tận lực giảm thấp giọng xuống: “Con có nghĩ tới hay không, đây tột cùng là mệnh số của Diệp gia, hay là bởi vì?”

 

Diệp Linh giật mình: “Bác Phạm, ý của bác là?”

 

“Linh Linh, bác hoài nghi năm đó trận tai nạn kia của bố mẹ con là do người làm, là có ý định mưu sát, bác đã tìm được manh mối.”

 

Con ngươi Diệp Linh co rụt lại: “Thật ạ?”

 

“Đương nhiên là thật, Linh Linh, lần này bác trở về chính là muốn giúp bố con báo thù, hiện tại bác và con phải liên thủ, đưa đám tội nhân Cố gia này vào ngục giam, để cho bọn hắn đền tội, chúng ta phải phá đổ Cố gial”

 

Đây chính là mục đích chuyến này của bố Phạm, muốn Diệp Linh liên thủ với ông, phá đổ Cố gia.

 

Diệp Linh từ trong hai mặt nô Phạm thấy được lửa hận hừng hực, bố Phạm thật sự hận Cố gia.

 

“Bác Phạm, bác muốn con làm những gì?”

 

“Linh Linh, bây giờ Cố lão gia tử, Cố Hiền, Ôn Lam cũng không đáng sợ, kẻ chân chính đáng sợ là… Cố Dạ Cần.”

 

Có Dạ Cần…Cả nhà tải app truyện hola nhé!

 

Diệp Linh thõng xuống hàng mi như lông vũ.

 

Bố Phạm nói tiếp: “Tối hôm trước lúc bác trở về nước đã gặp Cố Dạ Cẩn, không nghĩ tới đám con cháu của Cố gia lại có một nhân vật không tầm thường như vậy, con người Cô Dạ Cân này, tâm tư thâm trầm đến đáng sợ, bày mưu nghĩ kế, mây mưa thất thường, chỉ cần có cậu ta ở một ngày, Cố gia liền hưởng vô tận vinh hoa phú quý, chúng ta căn bản không thắng nổi Cố gia.”

 

Diệp Linh gật đầu, tán thành: “Đúng vậy.”

 

“Cho nên Linh Linh, Cố Dạ Cần liền giao cho con, áo giáp cứng rắn nhất, trái tim mềm mại nhất, con là duy nhất nhược điểm cùng uy hiếp đời cậu ta.”

 

Phải không?

 

Diệp Linh không tin, cô vẫn muốn biết anh đến tột cùng có yêu cô hay không, sau đó cô liền có đáp án, anh không yêu, anh cho cô chính là thích và cưng chiều.

 

Anh vĩnh viễn khắc chế, lạnh lùng, lý trí cùng tự giữ như vậy, anh chẳng bao giờ thất thố.

 

“Bác Phạm, nhiệm vụ này con sợ làm không được, bác đã đánh giá cao phân lượng của con trong lòng Cố Dạ Cần FOI.

 

Bố Phạm cười lắc đầu: “Linh Linh, rốt cuộc là bác đánh giá cao, hay là con đánh giá thấp, không bằng chúng ta cứ chờ xem, vạch trần từng lớp sương mù để chúng ta nhìn thử trái tim người đàn ông Cố Dạ Cần này.”

 

Diệp Linh không nói gì.

 

“Linh Linh, chúng ta liên thủ đi! Con còn do dự cái gì, lẽ nào con không muốn báo thù?” Bố Phạm tha thiết nói.

 

Diệp Linh đứng lặng trong gió đêm, làn váy trên người phất động, cô nâng đôi mắt sắc lạnh nhìn về phía Bố Phạm, cười nói: “Bác Phạm, bác làm sao biết được quan hệ giữa con và Có Dạ Cần?”

 

Bố Phạm cứng đờ, ông không ngờ đến Diệp Linh đột nhiên đặt câu hỏi, chiếu ngược ông một quân.