Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2290



Chương 2290:

 

Đây là cái quỷ gì?

 

Diệp Linh vẫn ngoan ngoãn nghe lời ở nhà chơi đến buổi chiều, sắc trời chậm rãi tối đen, cô vẫn không thấy Cố Dạ Cần trở về.

 

Anh không phải nói buôi chiêu sẽ trở lại sao, hiện tại cũng đã sắp tối rồi!

 

Diệp Linh đã cảm thấy vị tài xế tiên sinh này đều còn bận rộn hơn chủ tịch đại nhân của người ta nữal Diệp Linh mở cổng ra, đi ra ngoài, cô nhìn ra xa chung quanh, rất nhanh thì trong ngõ hẻm phía trước thấy được chiếc Maybach quen thuộc kia, đó là xe của Cố Dạ Cần.

 

Có Dạ Cần đã trở về.

 

Anh đã về!

 

Diệp Linh câu môi, lúc này bên tai liền vang lên tiếng nghị luận ríu rít, cô nhìn lại, có một đám con gái núp ở nơi đó, hưng phân nhìn Cô Dạ Cân mới từ xe đi xuống.

 

“Các cô mau nhìn, là anh ấy là anh ấy, anh ấy chính là A Sinh kia.”

 

“Oa, anh ấy thật sự rất đẹp trai đó, đẹp trai chết đi được.”

 

“Tớ thật sự muốn hẹn hò với anh ấy.”…

 

Sắc mặt các cô gái ửng hồng, như đã bị vẻ đẹp trai Cố Dạ Cần hun ngất rồi.

 

Cố Dạ Cần là thủ phủ trẻ tuổi của đại đô thị, đột nhiên tới đất lành nho nhỏ này, lực sát thương của anh với mấy cô gái này có thể thấy được đã bùng cháy rÓI.

 

Cố Dạ Cần đã thấy Diệp Linh, anh nhắc chân dài đi tới hướng Diệp Linh.

 

Thế nhưng lúc này đột nhiên có một cô gái mập chạy tới, chặn lại lối đi của Cố Dạ Cần.

 

“Anh chính là tài xế A Sinh nhỉ! Anh đừng làm tài xế gì đó nữa, làm bạn trai em đi! Về sau em sẽ nuôi anh!” Cô gái mập hào sảng nói.

 

Về sau, em nuôi anh.

 

Cố Dạ Cần cho tới bây giờ không ngờ tới trong cuộc đời của mình sẽ có người phụ nữ nói với anh lời như vậy, nói cũng được thôi, thế nhưng người này phải là Diệp Linh chứ!

 

Cố Dạ Cần nhàn nhạt nhìn về phía cô gái mập trước mắt, cô gái mập tên là Vương Ny Nhi, là con gái Vương gia giàu nhất nơi đây, bởi vì thích ăn, nên mập mập tròn tròn, ngũ quan trên mặt đã chất đống cùng một chỗ, đã vậy cô ta còn thích trang điểm, đánh hồng rực hai má, giống như đi diễn cải lương vậy.

 

Hơn thế, vị Vương Ny Nhi này còn đặc biệt có tự tin, cho mình đẹp như tiên trên trời.

 

Cố Dạ Cẩn đóng mở đôi môi mỏng, tràn ra hai chữ lạnh như băng: “Tránh ra.”

 

Cố Dạ Cẩn không nói thêm gì, nhưng vẻ mặt đã viết sáu chữ lớn – tôi rất giàu, không thiếu tiền.

 

Cố Dạ Cần ở chỗ này đã sớm thanh danh lan xa, Vương Ny Nhi mê cái đẹp, đặc biệt thích soái ca, nên cô ta đã sớm căm điểm ở chỗ này rồi, muốn chiêm ngưỡng thịnh thế mỹ nhan của Cố Dạ Cần.

 

Vừa rồi nhìn thấy Liễu Cố Dạ Cần, cô ta “oa” một tiếng, hiện tại thấy được Cố Dạ Cần bá đạo cường thé, cô ta lại “oa”

 

một tiêng: “A Sinh, anh rât có cá tính, em rất thích, nhưng đừng cự tuyệt ta, bằng không anh nhất định sẽ hối hận, này, những thứ này đều là quà cho anh.”

 

Vương Ny Nhi đưa một túi quà tinh xảo cho Cố Dạ Cần.

 

Diệp Linh cũng thấy được Cố Dạ Cần và Vương Ny Nhi, các cô gái bên người đã khe khẽ bàn luận.