Chương 2316:
Cố Dạ Cần giơ tay lên xoa xoa cái đầu nhỏ của cô: “Kỳ thực anh em có thể lựa chọn cuộc sống của mình, cũng có thể lựa chọn hôn nhân của mình, thế nhưng, anh ấy trước hết phải ruồng bỏ tín ngưỡng của mình, cho nên việc lựa chọn này giao cho anh em đi! Nếu như anh ấy không muốn kết hôn, không ai có thê ép anh ây.”
“Nếu như anh tôi chọn Tiêu Đình Đình, vậy Tiểu Đường làm sao bây giờ, Tiểu Đường…”
“Tô Tiểu Đường vốn tên là Hà Băng, tôi nghe nói mẹ của Tô Tiểu Đường Dương Kim Đậu bây giờ là nữ cường nhân tiếng tăm của thành phố Hồng Đậu, xí nghiệp nổi tiếng, vậy Hà Băng chính là danh viện thượng lưu, Dương gia thiên kim đại tiểu thư. Cô ấy và anh em vốn là người của hai thế giới, chỉ vì một lần ngoài ý muốn mà xuất hiện ngắn ngủi đồ trong cuộc đời nhau, bọn họ đều sẽ trở lại quỹ đạo bình thường của mỗi người, sau này dù cho có chạm mặt, cũng sẽ vờ như không quen.”
Diệp Linh chẳng hay biết gì, nhưng Cố Dạ Cần cái gì cũng biết, cho nên anh giảng tình hình cho Diệp Linh nghe.
Diệp Linh giật mình, thì ra năm đó mẹ Tô Tiểu Đường ly dị với bố cô bé sau đó đã tạo dựng công ty của mình, làm nữ CEO, trở thành nữ doanh nhân nỗi tiếng, vậy Tô Tiểu Đường nhất định phải cùng mẹ rời đi.
Nhưng, Tiểu Đường rời đi rồi, anh trai sẽ ra sao?
Đoạn đường anh trai đi quá chông gai, đột nhiên có một cô gái tuyệt lệ nhưng tâm tính cứng cỏi quả quyết đi tới cạnh anh, lại chỉ bồi anh một đoạn đường ngắn ngủi.
Diệp Linh cảm thây, từ khi gặp được Tiểu Đường, anh trai sẽ không bao giờ gặp được cô gái như Tiểu Đường.
Đương nhiên, từ khi gặp được anh trai về sau, Tiểu Đường cũng sẽ không gặp lại người như anh trai.
Trong phòng bao sang trọng.
Tiêu Thành ngồi ở chủ vị, trong miệng ngậm một điều thuốc, anh xếp bài, nhìn bài xong, tâm trạng của anh không tốt trực tiếp ngã bài trên bàn, mắng tục một tiếng.
“Ha ha Thành gia, vậy chúng em không khách khí nữa, câm tiên đi nhé.”
“Đêm nay Thành gia xui quá.”
“Người ta nói đen bạc đỏ tình, xem ra đào hoa của Thành gia sắp tới rồi.”
Mọi người cười cười lấy đồng xu trước mặt Tiêu Thành.
Tiêu Thành rít mạnh một hơi, sau đó ngửa đầu phun làn khói trong miệng ra, trong phòng bao sang trọng mờ mịt khói thuốc, anh chau chặt mi tâm anh tuấn, yết hầu nhô ra khẽ trượt, có thể thấy được tâm trạng không tốt.
“Thành gia, nào, ăn quả nho nào.” Tiểu Thuần lột vỏ nho, đưa thịt quả nho đến bên mép Tiêu Thành.
“Tự cô ăn đi.” Tiêu Thành đây Tiêu Thuần ra, sau đó ở trong cái gạt tàn thuốc gõ gõ thuốc. “Tới, chúng ta tiếp LG “Được, Thành gia khí phách!” Mọi người cười hì hì.
Hút xong một điếu, Tiêu Thành sờ hộp thuốc lá, muốn hút thêm một điếu, một giây kế tiếp, một bàn tay duỗi tới, trực tiếp đưa một điếu thuốc tới bên môi Tiêu Thành.
Tiêu Thành nâng mí mắt, trước mắt là Tiêu Đình Đình, người phụ nữ này đã đong đưa bên cạnh anh đã mấy ngày.
Mí mắtTiêu Thành lại miễn cưỡng rủ xuống, không để ý tới Tiêu Đình Đình.
Tiêu Đình Đình sựng lại.
Tiểu Thuần tràn đầy địch ý nhìn Tiêu Đình Đình: “Này, cô là ai thế? Hiểu quy củ không, Thành gia đã chọn trúng tôi, sao cô còn tới cướp người?”
Ánh mắt đầu tiên của Tiêu Đình Đình với Tiêu Thành đã bị mê hoặc, so với đám bạn trai trước đó, ả làm bọn họ mê ngất ngây con gà tây, quay tròn bọn họ trong lòng bàn tay của mình, nên ả còn tưởng rằng mình có thể dễ dàng bắt người đàn ông Tiêu Thành này lại.