Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 263



Chương 263:

 

Cô vẫn ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh, cả hai cùng cởi áo khoác, kề da sát thịt…

 

Cô nói đi nói lại vào tai anh: “Anh trai, anh đừng chết, cô lên, em nhát định sẽ-cứu anhl”

 

Đôi mắt xinh đẹp của Mạc Tuân.

 

hơi nhíu lại, giọng nói lạnh lùng tràn ra mây phản nhẹ nhàng: “Tôi không quên, chính vì tôi chưa quên nên cô có thể an toàn đứng đó nói chuyện điện thoại với tôi.”

 

Những năm gần đây bên cạnh anh không có lấy người phụ nữ nào, bởi vì anh sẽ không cho những người phụ nữ đó cơ hội tiếp cận anh, giống như hôm nay Lê Nghiên Nghiên đuôi theo xe anh, lại điên cuông gọi điện thoại đã sớm chọc giận anh, cô ta có thể bình yên đứng đó nói chuyện điện thoại với anh hoàn toàn là vì… vì cô ta là cô gái năm đó.

 

“Mạc tổng, vậy anh thừa nhận đi, anh vân chưa quên, suốt những năm này anh vẫn nhớ mãi không quên em mà, trong lòng anh có vị trí của em, và anh cũng thích eml”

 

Mạc Tuân mím môi mỏng, nhìn về hướng buồng tắm: “Tôi không thích phụ nữ cứ bám lấy không buông, Lê Nghiên Nghiên, lưu lại chút thê diện và tôn nghiêm cho bản thân, để khi nhìn cô tôi mới không thầy buồn Cười, cô thật sự một chút, một chút cũng chẳng giống dáng vẻ trong trí nhớ của tôi.”

 

Đồng tử của Lê Nghiên Nghiên nháy mắt vừa co rút lại phóng đại, và nhịp tim của cô tagần như ngừng đập, có phải anh đã phát giác ra gì không?

 

Đương nhiên cô ta không phải là cô gái trong trí nhớ của anh, người con gái năm đó thật ra lúc nào cũng ở bên cạnh anh, cô chính là… Lê Hương!

 

Môi của Lê Nghiên Nghiên không khỏi run lên, không dám nói nữa, suýt chút nữa đã lộ ra sơ hở.

 

Lúc này, Mạc Tuân lại nói: “Lê Nghiên Nghiên, nếu cô đủ thông mình, cô nên dùng cái ơn cứu mạng đó đề đưa ra _yêu câu mà tôi đồng ý, được. Còn nữa, tôi hy vọng đây là lần cuôỗi cùng chúng ta nói chuyện điện thoại, sau này đừng gọi cho tội thêm nữa, vì vợ tôi Mạc phu nhân rất nhỏ nhen, đặc biệt thích ghen. Cô ấy không thích tôi lui đến với những, người phụ nữ khác. Hiện tôi đã kết hỗn và là một người đàn ông đã có gia đình, tôi không có ý định ly hôn hay ngoại tình. Đừng có nhớ thương tôi nữa, dẹp cái suy nghĩ đó đi.”

 

Nói xong Mạc Tuân trực tiếp cúp điện thoại.

 

Mạc Tuân ném điện thoại xuống giường nhắc ngón tay kéo hai cúc áo sơ mi, đúng lúc này, cạch một tiếng, cửa phòng tắm mở ra, Lê Hương vừa tăm xong đi ra.

 

Ở đây đã chuẩn bị sẵn đồ ngủ, Lê Hương mặc một chiếc vảy ngủ màu sâm panh. Khuôn mặt tuyệt đẹp của cô đã ửng, hồng vì hơi nóng bên trong, trông giỗng như một bông hoa thủy liên.

 

Cô câm khăn lau mái tóc dài ướt rượt, Lê Hương nhìn anh: “Mạc tiên sinh, em đã tắm xong rồi, anh đi tắm đi.”

 

Ánh mắt Mạc Tuân rơi vào trên người cô, quan sát trên dưới đôi chút, có chút tủy tiện: “Vậy anh đi tắm, nhanh thôi, Mạc phu Tiền, đợi anh.”

 

Anh đây là có ý gì?

 

Lê Hương ngượng ngùng ném chiếc khăn trên tay lên khuôn mặt điễn trai của anh.

 

Mạc Tuân mỉm cười đi vào phòng tắm.

 

Ngay sau đó là tiếng nước chảy tí tách bên trong, Lê Hương đang ngôi trước bàn trang điểm sấy tóc, lúc này giọng nói trầm thấp từ tính của người đàn ông truyện. đến; “Mạc phu nhân, lấy giúp anh gói thuốc.”

 

Anh tắm mà cần thuốc lá làm gì, ở trong đó hút thuốc sao?

 

Lê Hương lấy bao thuốc trên tủ đầu giường, đây cửa bước vào phòng tắm, dù bị lớp kính mò cản trở nhưng cô vẫn có thê mơ hồ nhìn thầy dáng người cao lớn thẳng tắp của anh.

 

Anh đang khom người gội đầu, những giọt nước nhỏ bản lên cơ ‘bắp săn chác rôi nhanh chóng rơi xuông, đây chính là hình ảnh mỹ nam tăm rửa limited.