Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2753



Chương 2753:

Vưu Linh kinh ngạc há to miệng, cô ta muôn hỏi một chút Mạc Họa và Lâm Mặc có quan hệ như thế nào rồi.

Lúc này bên người rối loạn tưng bừng, có người nói: “Các cậu mau nhìn, Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm ra rồi!”

Mạc Họa nhanh chóng ngắng đầu, cô nhìn thấy Triệu Hàm Hàm từ phòng làm việc thầy chủ nhiệm đi ra trước, viền mắt Triệu Hàm Hàm hồng hồng, hình như đã khóc.

Ngay sau đó thân ảnh thanh sạch của Lâm Mặc cũng nhảy vào ánh mắt, Lâm Mặc đi ra.

Sắc mặt Lâm Mặc nhàn nhạt, trước sau như một lạnh lẽo cô quạnh lạnh lùng, nhìn không ra bắt kỳ tâm tình sóng lớn.

Thế nhưng như thần giao cách cảm vậy, lúc Mạc Họa nhìn cậu, Lâm Mặc cũng ngắng đầu, nhìn về phía GÓI: Ánh mắt Lâm Mặc rất lạnh, nửa híp mắt, không gì sánh được lạnh lẽo nhìn chòng chọc cô.

Mạc Họa trong lòng trầm xuống, Lâm Mặc chẳng lẽ hoài nghỉ người mật báo là côI?

Thật sự cô là người có hiềm nghỉ, dù sao tối hôm qua cô vừa phá vỡ cậu Hòa Triệu Hàm Hàm hẹn hò sáng ra đã có người tố cáo, Lâm Mặc nghi ngờ cô rât bình thường.

Nhưng là, cô không làm gì cả, thật sự không phải là cô.

Mạc Họa muốn dùng một ánh mắt thẳng thắn nói cho cậu biết, cô trong sạch, thế nhưng, Lâm Mặc đã dời đi ánh mắt, không thèm liếc cô một cái nữa.

Triệu Hàm Hàm được người nhà đón đi, Lâm Mặc cũng rời đi trường học, ngày hôm nay không học.

Trường học hoả tốc ra thông báo, toàn trường thông báo chuyện này, ở trường cấp 3 trọng điểm như Nhất Trung hẹn hò là tội ác tày trời, trường học đã lệnh cưỡng chê Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm đình chỉ học tập, ỏ nhà hối lỗi, kết quả nghiêm phạt cụ thể phải đợi sau khi hiệu trưởng trỏ về mới quyết định.

Cả ngày Mạc Họa đều bồn chồn không yên, Vưu Linh vẫn còn ở bên người cô líu ríu nói: Họa Họa, đoán chừng đợi hiệu trưởng trở về, Lâm Mặc sẽ bị đuổi học đó.”

Nghe bác gái tríu lòng kể chuyện, trong lòng Mạc Họa nhâc lên sóng lớn, cô đã nghe qua đủ loại tin đôn với Lâm Mặc, nói cậu là phạm nhân giết người, nói chị của cậu làm công việc không đứng đắn… không ngờ tới chân tướng là như vậy.

“Bé à, con có phải bạn gái của thằng nhóc Lâm gia không?” Đại thầm đột nhiên hỏi.

Mạc Họa ngơ Hư jâU Không phải… không phải ạ..

“Bé à đừng ngại, thằng nhóc Lâm gia thực sự rất tốt, bộ nó ở bên ngoài thiếu nợ nhiều như vậy, thằng nhóc ây cũng không biết lấy đâu ra tiền, trả hết khoản nợ trên, bố nó sợ đến trốn đi, cũng hai năm chưa về nhà rội, hiện tại đến hai chị em chung sông, nhóc ấy cũng đang tìm cách chữa chân cho chị nó đây.”

“Theo bác thấy, hiện tại nhóc ấy tuy điều kiện kém một chút, nhưng cho nó một chút thời gian, sau này tiền đồ nó sẽ không tệ đâu.”

Mạc Họa biết bác gái này thật sự hiểu lầm rồi, cô không phải là bạn gái của….. Lâm Mặc…..

“Bác ơi, con…”

“Ai nha, cháu bác sắp tan học rồi, bác đi về trước, chắc Lâm Mặc lát nữa sẽ trở về, bé cứ ở đây đợi nhé, bác về.”

Nói xong bác gái liên vội vã bỏ đi.

DỤG hi Bác gái đi rồi, Mạc Họa đi vào phòng Lâm Bât Nhiệm, cô đứng ở bên giường nhìn Lâm Bát Nhiễm.

Lâm Bát Nhiễm rất đẹp, đều có gen tốt giống Lâm Mặc, mái tóc đen dài tán lạc trên áo gồi, nếu như cuộc đời của chị ấy không bị hủy hoại thì đây là một cô gái ngây thơ còn mơn mớn tuổi xuân.

Hiện tại sắc mặt Lâm Bắt Nhiễm rất yêu ớt, cô ấy chắc đã mơ thầy ác mộng, mày chau chặt, nhìn vỗ cùng ¡ bât an.

Lúc này Mạc Họa ở phía dưới gối Lâm Bát Nhiễm phát hiện một vật, là một cây bút máy và một tò giấy vẽ.