Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2834



Chương 2834:

tránh thai, Trương thiệu gia, vừa rồi anh đã quên cho tôi uông thuốc tránh thai rôi, vì không mang đên phiền phức cho anh, cho nên tự tôi đi mua.”

Bốn năm trước lúc cô ở với hắn, mỗi một lần kết thúc hắn đều sai người đưa thuốc tránh thai cho cô.

Khi đó hắn đã nói ngoan ngoãn uống thuốc, đừng mang đên phiên toái không cân thiệt cho anh, nạo thai đối với cơ thể phụ nữ cũng không tốt.

Quả nhiên Trương Hàn chau mày, hắn đi vội vội vàng vàng, quên khuấy chuyện này: “Được, đi mua đi, nhưng để tài xế đi mual”

Lậm Bắt Nhiễm không nói gì thêm, tài xê cúp điện thoại: “Lâm tiểu thư, cô đợi ở trên xe, tôi đi mua thuốc.”

Nói xong tài xế đã đi xuống xe.

Lâm Bát Nhiễm một mình đợi ở trên Xe, cô quay 4 đầu nhìn ngoài cửa sổ, lúc này xuyên qua kính chiếu hậu rất xa cô liền thấy một chiếc xe sang trọng kèm theo biển số xe không thể dây vào, vừa nhìn chính là series của Trương gia, xe Trương Triêu Tông.

Trương Triêu Tông rốt cuộc đã tới.

Lâm Bât Nhiêm chỉ chờ thời cơ này, cô nhanh chóng cởi hai cúc áo, kéo áo xuống,, bờ vai trắng nõn phía bên phải \ như ân như hiện, mỹ nhân quân áo xốc xéch trong thanh thuần lại lộ ra vài phần quyến rũ, hết sức động lòng người.

Lâm Bất Nhiễm kéo ra cửa sau xe, cô phát hiện trời mưa.

Mưa nặng hạt, lã tã rơi vào trên người cô.

Lúc này xe Trương Triêu Tông đã lái tới đây, Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng chạy tới, trực tiếp đụng vào trên xe.

Tiếng thắng xe vang lên chói tai.

Tài xế thắng xe khẩn cấp, Trương Triệu Tông ngôi phía sau không vui ngắng đâu: “Chuyện gì xảy ra, đến cái xe cũng không lái được?”

Tài xế: “Ông… Ông chủ, là một cô gái đột nhiên vọt tới, tôi hình như đã đụng vào cô ây.”

“Vậy xuống xe đi xem, cho ít tiền rồi đuôi đi, tôi còn vội trở về.’ “Vâng thưa ông chủ.” Tài xế chuẩn bị xuông xe.

Thế nhưng một giây kế tiếp ,Irương Triêu Tông liền qua kính chắn gió phía trước thấy được một thân ảnh Sinh thuộc, lân Bắt Nhiễm nỗ lực đứng lên, thế nhưng rất nhanh đã ngã xuống.

“Đừng nhúc nhích!” Trương Triêu Tông lên tiêng.

Tài xế mới vừa định xuống xe trong nháy mắt bắt động, anh ta nghỉ ngờ nhìn ông chủ, ông chủ bị gì vậy?

Trương Triêu Tông nhanh chóng mở ra cửa sau xe, tự chạy xuông.

Lâm Bắt Nhiễm đụng vào xe, song không nghiêm trọng, đầu gối đụng phải thùng bảo hiệm, hơi trầy da, hiện tại cô ngồi sập xuống đất, giông ¡ như một đóa hoa trăng trong mưa, yêu đuối, làm cho người yêu thương.

“Lâm tiểu thư, cô sao rồi, thương thế có nghiêm trọng hay không?” Trương Triêu Tông thầy mỹ nữ không đứng dậy nỗi, hiện tại gã ân cân ngôi xôm người xuống, chân thành hỏi thăm.

Lâm Bát Nhiễm ngắng đầu, nhìn về phía Trương Triêu Tông: “Ông là bố Trương Hàn?”

Trương Triêu Tông nhìn Lâm Bất Nhiễm, cô mặc lây váy trắng, sạch sẽ không nhuôm chút bụi trân, váy áo xốc xêch mở, lộ ra bò vai nhỏ gọn, hiện tại trên vai và xương quai xanh của cô thượng đều là vết hôn.

Trương Triêu Tông tuy đã lựa chọn con trai mình, thế nhưng thứ không có được thường thường luôn khiên người ta xôn xao, cho nên Trương Triêu Tông nhớ mãi không quên Lâm Bất Nhiễm, gã còn sai người nghe ngóng, biết được hôm nay Trương Hàn đưa Lâm Bất Nhiễm đến biệt thự, hai người đã làm gì không cân nói cũng biệt.

Thấy Trương Triêu Tông nhìn mình chằm chằm bờ vai mình, Lâm Bát Nhiễm nhanh chóng lôi áo che kín mình, đôi mắt to tròn ươn ướt nước của cô phòng bị nhìn Trương Triêu Tông: “Con trai ông là một tên cầm thú, ông cũng không phải người tốt, ông là cha của câm thú!”