Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2855



Chương 2855:

Mạc Họa rất muốn che lỗ tai của mình không nghe, kỳ thực Có Vũ cũng đã nói cô đã thích Lâm Mặc rồi, lòng của cô rất loạn rất loạn.

“Mạc Họa, là em tự tìm, là em chủ động ; lao vào vòng tay tôi, em đang câu dẫn tôi! Em biết rõ mị lực của mình, biết rõ không có cậu trai nào có thể từ chối em, em còn tiếp cận tôi, ái muội với tôi, cho tôi hy vọng!”

“Được rồi Lâm Mặc, cậu đừng nói nữa! Không phải, không phải, tôi không muôn nghe†” Mạc Họa viên mắt đỏ bừng nhìn cậu chằm chằm, cô không phải, cô không có câu dẫn cậu, cũng không có chơi trò ái muội với cậu.

Cậu tại sao có thể dùng những thứ từ này với cô?

Lâm Mặc khép mi mắt lại, biết mình quá phận, cậu tự tay, dùng sức kéo cô vào trong ngực mình, sau đó buộc chặt cánh tay răn chắc, ôm cô thật chặt.

Cậu đột nhiên ôm lấy cô.

“Lâm Mặc, buông!” Mạc Họa dùng cả tay chân đá cậu ra.

Lâm Mặc không cảm thây đau, cậu chôn khuôn mặt tuần tú ở trong mái tóc cô, tham lam cọ xát cơ thể thơm mêm của cô: “Mạc Họa, xin lỗi, mới vừa rồi là tôi nói bậy bạ, tôi xin lỗi em, xin lỗi em.”

Cậu một hồi dùng ngôn ngữ đả kích cô, một hồi lại xin lỗi cô, rất loạn, Mạc Họa bị cậu ôm thở không. nổi: “Lâm Mặc, cậu buông trước, cậu uống say rôi..

“Mạc Họa, không phải em câu dẫn tôi, là tôi câu dẫn em được chưa? Mỗi một lần em xuất hiện đều làm cho tôi không dời mắt nỗi, tôi muốn mượn cơ’ hội phát sinh với em chút gì, tôi thích em gọi tên tôi, thích em nói ghét tôi, thích em đánh tôi, càng thích em năm trong lòng tôi.”

“Xin lỗi, xin lỗi là tôi lừa em, là tôi lừa em để cho em làm bạn gái tôi, bởi vì ngoại trừ lừa gạt, tôi không biết còn CÓ thể lấy chiều gì, tiểu công chúa của tôi, tôi đã khát vọng em rất lâu rôi, tôi không. biết nên như thế nào để có được em.”

“Tôi hôn em em khóc, là em cảm thấy uất ức sao? Tôi biết em uất ức, là do tôi không xứng với em.”

“Em không thích tôi, đôi với, em không thích tôi, là tôi, là tôi thích em, Mạc Họa, em biết tôi thích em đến mức nào không? Biết rõ là không thẻ, nhưng vân muôn có được, Mạc Họa, tôi yêu em.”

Cậu nói, Mạc Họa, tôi yêu em.

Đêm đó ở trong phòng học cậu đã từng dùng mười mây loại ngoại ngữ nói với cô câu “tôi yêu em” này, thê nhưng cậu không dùng tiêng Trung.

Hiện tại cậu ôm cô thật chặt, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng, tiếng hô háp loạn nhịp dán bên bờ tai cô, từng lần một nói cho cô biết Mạc Họa, tôi yêu em.

Con ngươi Mạc Họa chọt co rút lại, càng thêm bắt an, cô không biết nên đôi mặt đáp lại lòï tỏ tình của cậu như thế nào.

“Lâm Mặc, cậu buông ra trước đi, tôi không muốn nghe cái này…” Mạc Họa dùng sức đầy cậu.

Hiện tại thân thể hai người dán nhau chặt chẽ, rất nhanh Mạc Họa đã nhận ra thân thê cậu khác thường, bởi vì có một thứ gì đó đụng tới cô.

Mạc Họa mật mây giây nhanh chóng ý thức được đây là cái gì, cô hít vào một ngụm khí lạnh, cả người giỗng như chim nhỏ đạp nước, vừa bài xích vừa chống cự: “Lâm Mặc!”

Lâm Mặc không. khống chế được chính mình, cô ở trong lòng cậu không ngừng vặn vẹo, ngày Ấy ở trong sơn động cậu cũng có phản ứng sinh lý, song cậu đã tránh cô, không đề cho cô chứng kiến.

Hiện tại cậu biết cô đã biết, cậu đầy cô tới trên vách tường, nói giọng khàn khàn: “Chớ lộn xôn!”

Mạc Họa chịu không nồi cái này: “Lâm Mặc, cậu đừng đụng vào tô, đi ra!”

Lâm Mặc đưa tay chống trên vách tường, cả người lui về sau một chút, không đụng vào cô, sợ cô phản cảm chán ghét.