Chương 2897:
“Không có vợ à, em đến tột cùng tìm đên ai, thậm chí ngay trong đêm đã thả anh ra rồi?” Nhâm Đống rất nghỉ ngờ.
Lâm Bát Nhiễm chắc chắn không thể nói nói thật, chỉ đành nói dôi: “Em tìm một người bạn của em thôi.”
“Bạn nào?”
“Anh không quen đâu, Nhâm Đống, chúng ta về nhà trước thôi! Vê sau em từ từ nói cho anh.”
“Được.”’Nhâm Đống vươn tay ôm vai Lâm Bát Nhiễm, hai người đi ra ngoài.
Rất nhanh Nhâm Đống ở phía đối diện thấy được một chiếc xe đen sang trọng, đó không phải là loại xe sang phô thông, là xe quân dụng loại chồng đạn cao cấp, phàm là ngồi ở bên trong đều là đại nhân vật.
Nhâm Đống không nhìn thấy bên trong, thê nhưng anh ta nhạy cảm nhận thấy được trong xe có một ánh mắt đang lắng lặng rơi vào trên người anh ta, mang theo vẻ bễ nghễ nắm chắc tắt cả.
Nhâm Đống nhíu mày, trong xe là ai, có phải có quan hệ với vợ anh ta hay không?
Chuyện của công ty Nhâm Đồng rất nhanh đã được xử lý, nhóm người nhà đột nhiên đồng ý giải quyết riêng, công ty bồi thường một sô tiên lớn liên hoàn mỹ kết án chuyện này.
Lâm Bát Nhiễm trải qua vài ngày bình tĩnh, Trương Hàn không tìm cô nữa.
Cô đang suy nghĩ, bên cạnh Trương Hàn có nhiêu người phụ nữ như vậy, hơn nữa đều là mỹ nhân phong tình vạn chủng, hắn chắc là đã sớm quên cô.
Lâm Bắt Nhiễm rất bội phục thể lực Trương Hàn, hắn mỗi tôi lật thẻ hậu cung, thế nhưng, lúc với cô còn có thể đòi hỏi vô độ, giông như uống thuốc bồi bổ vậy, như một con sói đói chục năm chưa chạm vào phụ nữ.
Bồ mẹ Nhâm Đồng muôn qua đây, bởi vì vài ngày trước Nhâm Đồng xảy ra chút chuyện, hơn nữa đại thọ 60 của bố Nhầm Đống 8p đến, cho nên bọn họ bạy tới, chuẩn bị ở đây đoàn viên rồi tỗ chức đại thọ.
Lậm Bắt Nhiễm làm con dâu đã sớm bắt đâu chuân bị, ông bà hiệm khi qua đây, cô phải làm tròn bản phận vấn bối.
“Nhâm Đống, ba mẹ anh thích ngủ giường cứng hay là giường mềm?”
Lâm Bất Nhiễm đang trải ga giường.
Nhâm Đống đi tới, từ phía sau ôm lấy cô: “Nhiễm Nhiễm, không cân bận rộn, em đã bận mây ngày nay, nêu như ba mẹ anh biết lòng hiệu thảo của em nhất định sẽ vô cùng cảm động, vốn dĩ ba mẹ anh cũng rất thích em.
Bó mẹ Nhâm Đống đều là phần tử trí thức cao, bọn họ rất thích Lâm Bất Nhiễm, rất hài lòng với cô con dâu này.
“Ba mẹ khó có được tới một lần, em nhất định phải. chuẩn bị thật tốt.” Lâm Bất Nhiễm cười nói.
Lúc này một chuỗi chuông du dương vang lên, điện thoại Lâm Bát Nhiễm tới.
Điện thoại đặt ở đầu giường, bởi vì Lâm Bắt Nhiễm cầm đồ trong tay, cho nên Nhâm Đống tự nhiên đi tới: “Nhiễm Nhiễm, điện thoại em đỗ chuông, ai gọi cho em này?”
Thê nhưng Nhâm Đồng còn chưa chạm tới điện thoại, một cái tay nhỏ liền nhanh chóng duỗi tới, đoạt lấy điện thoại.
Nhâm Đống kinh ngạc nhìn về phía.
Lâm Bát Nhiễm chạy tới, chỉ thây cô nhanh chóng cúp máy, còn đặt điện thoại ở trong túi xách của mình.
“Nhiễm Nhiễm, sao vậy, ai gọi cho em thê?”
Lâm Bât Nhiễm giơ tay lên dịch một lọn tóc bên quai hàm ra sau tai, che giầu nói: “À, một người đồng nghiệp của em, mây ngày nay em không đi làm, tất cả mọi người bắt đầu thúc dục.”
Nhâm Đống nhìn cô một chút, sau đó chậm rãi câu môi: “Khoảng thời gian này khổ cực em rồi, chờ ba mẹ anh rời đi em đi làm đi! Anh sẽ dốc toàn lực ủng hộ em.”
Lâm Bắt Nhiễm gật đầu: “Được, Nhâm Đống, cám ơn anh.”